Tặng Quân Rượu Độc, Tiễn Quân Ra Đi

Quyển 6 - Chương 40: Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hoa Tử Tiêu- cùng nàng cộng chẩm, một lòng tương tư.

Trước cầu Nại Hà luôn có đầy hồn phách.

Những người đó cô đơn, tịch mịch nhưng luôn ôm hy vọng.

Đó là những “tam niên đồ”.

Bọn họ đang chờ, mong rằng ở tiền trạm bên cầu Nại Hà ba năm sẽ có thể gặp lại người mình yêu ở kiếp sau.

Mạnh Bà đưa canh cho từng người đi qua cầu, nghiêng đầu nhìn một bóng người đang từ bên kia cầu bước tới.

Thở dài một tiếng, Mạnh Bà chẳng nói câu nào. Chỉ là bà cảm thấy thật đáng tiếc, lại có hồn phách bị lừa vào luân hồi.

Hằng năm đến quỷ tiết ở dương gian, hồn phách ở tiền trạm bên cầu Nại Hà sẽ bị người của Địa Phủ lừa gạt tới nhân gian để hoàn thành ước nguyện được gặp người mình muốn gặp.

Hơn nữa, nếu muốn người đó cũng có thể ôn lại chuyện cũ với họ.

Gặp lại người dương ở âm phủ được gọi là Trọng Dương Hội. Người đã trải qua Trọng Dương Hội sẽ bị buộc phải luân hồi.

Liếc nhìn hồn phách của Hoa Tử Tiêu, Mạnh Bà khẽ cười.

Nghe người ở Địa Phủ nói, dường như hồn phách này là một kẻ vô cùng si tình. Không biết khi trở về dương gian có thể gặp được người kia hay không?

Người Địa Phủ đã tới, họ cười lễ phép với Mạnh Bà, sau đó những hồn phách đó biến mất.

Khi Hoa Tử
Tiêu có lại ý thức, tất cả mọi thứ xung quanh đều thay đổi. Không biết tiền trạm đâu rồi nhưng có thể xác định đây là nhân gian.

Trong lòng kích động đến khó hiểu.

Mình trở về dương gian rồi? Nói cách khác mình có thể gặp lại nàng?

Đột nhiên có một tiểu quan của Địa Phủ cầm lồng đèn trắng xuất hiện trước mặt hắn, đưa đèn lồng trên tay cho hắn, mặt không đổi sắc nói: “Bây giờ ngươi có thể tự do hoạt động trên dương thế. Đây là nơi ngươi có thể gặp lại người muốn gặp, trước khi đèn tắt, ngươi có thể đi theo người nọ, nhưng người ta không nhìn thấy ngươi. Nếu ngươi muốn ôn chuyện chỉ cần đến trước mặt người đó, nói ngươi muốn gặp họ, họ sẽ nhìn thấy ngươi. Nhưng ta khuyên ngươi một câu, lúc người đó nhìn thấy ngươi, ngươi nhất định phải bước vào luân hồi.”

Tiểu quan đột nhiên cười âm lãnh: “Nghe nói ngươi là một kẻ si tình, hi vọng ngươi có thể qua được cửa ải này.”

Hoa Tử Tiêu nở nụ cười dịu dàng quen thuộc, nói: “Đa tạ.”

Nhận lấy đèn lồng trắng, tiểu quan bên 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện