Ngữ khí Nguyễn Ngải thập phần bình tĩnh, bình tĩnh đến cố Trường Diễn căn bản không nghĩ tới trong nháy mắt bên tai lại vang lên một tiếng gào thét đinh tai nhức óc.
Cố Trường Diễn sống ở năm thứ sáu mạt thế đã từng nghe được rất nhiều tiếng gào thét của tang thi, chúng nó hoặc trầm thấp hoặc bén nhọn, hoặc dài hoặc ngắn ngủi, nhưng cho tới bây giờ ông ta chưa từng thấy qua tang thi nào có thể phát ra tiếng gầm vang vọng khắp mây trời và tràn ngập áp bách như vậy.
Trong lòng Cố Trường Diễn hiện ra dự cảm cực kỳ không tốt.
Họ có thể đã gặp một rắc rối lớn ngày hôm nay.
Ông ta lập tức ra lệnh cho dị năng giả nhanh chóng tu sửa chuẩn bị lui về phía sau, nhưng đã không còn kịp nữa rồi, bốn phía loạn thạch cùng bụi rậm bỗng nhiên xuất hiện thành bóng người đen kịt, nhoáng một cái vây quanh bọn họ, cực kỳ giống ác quỷ từ địa ngục bò ra.
Cố Trường Diễn thông qua mức độ dày đặc của tiếng gào thét của tang thi phán đoán sơ bộ, đây là một lần thi triều loại nhỏ quy mô tang thi đạt tới hơn hai ngàn!Mà dị năng giả phía sau ông ta không tới một trăm người.
- Đều nghe khẩu lệnh của ta, chuẩn bị chiến tranh! Cố Trường Diễn nặng nề gào thét một câu như vậy, làm cho tất cả dị năng giả không thể không thoát khỏi cảm xúc bối rối, chuẩn bị nghênh kích thi đàn.
Bắt đầu từ con tang thi đầu tiên nhào về phía đám người.
Nguyễn Ngải đứng trên sườn núi lạnh lùng nhìn bọn họ.
Lúc ở căn cứ Bắc Thành, cô nhìn trước ngó sau không dám làm gì Cố Trường Diễn, nhưng hiện tại ông ta đã đi tới địa bàn của cô, không có khả năng sống sót đi ra ngoài.
Dị năng giả khi cùng Nguyễn Ngải cũng đã hao phí rất nhiều năng lượng, trước mắt ngay cả Cố Trường Diễn có năng lực cường đại khi đối mặt với thi đàn cũng chỉ có thể miễn cưỡng tự bảo vệ mình, mà dị năng giả được ông ta mang tới đã liên tiếp chết trên vũng máu.
Tang thi không biết bị k.ích thích gì, cả đám đều đỏ mắt.
Thần sắc Cố Trường Diễn dị thường nặng nề.
Chuyện đáng sợ hơn còn ở phía sau, chỉ thấy ầm ầm một tiếng thét dài qua đi, trong rừng rậm rậm rạp có một con tang thi tựa như núi nhỏ chậm rãi đứng lên, từng bước từng bước đi về phía bọn họ.
Thân thể tang thi khổng lồ cao hơn bất kỳ cây cối che trời nào trên đỉnh núi, mỗi một bước nó đi đều sẽ khiến cho một trận chấn động.
Ở nơi nó đi qua, tán cây đung đưa không ngừng, đàn chim bị kinh hách bay lên không trung, tất cả thú biến dị xung quanh đều chạy trốn.
Lúc đi tới bên cạnh Nguyễn Ngải, tang thi khổng lồ khom lưng vươn cánh tay ra.
Nguyễn Ngải thuận thế trèo lên cổ tay nó, sau đó bị tang thi khổng lồ giơ cô lên vai, cho cô ngay ngắn ngồi xuống.
Cố Trường Diễn bị một màn trước mắt trùng kích đến mức hoàn toàn không thể lắc lư được.
Thiếu nữ vốn gầy yếu ngồi trên vai tang thi khổng lồ, bỗng nhiên biến thành vương giả khống chế cục diện, cô nhẹ nhàng nhấc tay lên như vậy, tang thi càng thêm hung mãnh nhào tới, phảng phất bất kỳ mệnh lệnh nào đối với cô đều là tuyệt đối.
Người phụ nữ này rốt cuộc là người hay tang thi?Cố Trường Diễn sinh lạnh khắp người, hơn nữa ông ta không hiểu sao cảm thấy cơ hội duy nhất mình sống sót chính là chờ Nguyễn Ngải giơ cao tay quý, ra lệnh cho những tang thi này rút lui trở về.
Nhưng cô rõ ràng sẽ không làm điều đó.
Tang thi khổng lồ cũng không có đứng thẳng lưng, mà giống như một ngọn núi nhỏ ngồi xổm trước mặt dị năng giả, thừa dịp bọn họ bận rộn ứng phó với bầy tang thi, chậm rãi hướng xuống dưới phun ra một ngụm sương mù trắng bệch.
Sương trắng quỷ dị giống như là sóng triều, không ít dị năng giả dưới tình huống không có phòng bị lập tức bị vật chất không xác định trong sương mù làm bị thương đến mắt, thống khổ lăn trên mặt đất giãy dụa.
Cố Trường Diễn nhanh chóng nín thở và dùng cánh tay che mắt, nhưng mặc dù vậy ông ta vẫn cảm thấy có một luồng lãnh ý đâm vào tận xương tủy xâm nhập toàn thân ông ta, khiến tứ chi ông ta trở nên đau nhức vô lực.
Năng lực phản ứng của ông ta bởi vậy mà nhanh chóng trượt xuống, đúng lúc này, một con tang thi từ phía sau xuất hiện móc bả vai ông ta ra, đau nhức bất thình liệt cơ hồ tước đoạt tất cả năng lực hành động của Cố Trường Diễn, ông ta chỉ có thể tùy ý để tang thi nhào tới gặm nhấm cánh tay của ông ta, nhưng lại không dùng được khí lực giãy dụa.
Nhược điểm lớn nhất của nhân loại đối mặt với tang thi chính là, một khi bị răng hoặc móng tay của chúng nó cắt rách da, nhân loại liền triệt để trở thành bên thất bại, không còn cơ hội xoay người nữa.
Lúc Cố Trường Diễn ngã xuống, bên tai còn liên tiếp vang lên tiếng gầm gừ của tang thi cùng tiếng kêu thảm thiết của nhân loại, trong nháy mắt này, trong lòng ông ta bỗng nhiên hiện ra mê mang trước nay chưa từng có.
Vì sao ông ta huy hoàng hơn nửa đời người, đến cuối cùng lại rơi vào kết cục như vậy, ông ta rốt cuộc làm sai cái gì?Chẳng lẽ ông ta không nên cố chấp cứu Cố Dục sao? Nhưng đó là con trai ruột của ông ta.
Tất cả mọi người đều phản đối ông ta giữ Cố Dục biến thành tang thi ở bên cạnh, nhưng Cố Trường Diễn chính là không cam lòng buông tay, ông ta chỉ là không rõ vì sao con trai mình vẫn còn cử động, người khác lại nói nó đã chết.
Ông ta thân là một người ba, làm sao nhẫn tâm vứt bỏ con trai của mình đây.
Cố Trường Diễn lại nhớ tới Cố Thiên Diệc được vợ cũ sinh ra, cả đời này ông ta đối với con trai út Cố Dục dốc hết sủng ái, lại coi Cố Thiên Diệc là quá khứ mờ mịt không chịu nổi của mình, ông ta theo bản năng muốn trốn tránh, muốn vứt bỏ những quá khứ kia, mới có thể khoảng cách với Cố Thiên Diệc càng ngày càng xa.
Cố Trường Diễn không phải không nghĩ tới bồi thường cho con trai, nhưng mỗi khi ông ta muốn buông bỏ quá khứ và trò chuyện với Cố Thiên Diệc, đối phương luôn nhìn ông ta bằng ánh mắt giống như kẻ thù.
Ông ta cho rằng sau này có thời gian chữa trị quan hệ giữa hai cha con, nhưng không nghĩ tới ông ta lại không có cơ hội cùng con trai của mình gặp mặt.
Còn có Cố Sầm Xu! Cố Trường Diễn vô lực nhắm mắt lại.
Quên đi, hiện tại nghĩ những thứ này có ích lợi gì đây, ông ta cứ như vậy chết, con trai của ông ta hẳn là sẽ rất vui vẻ đi, dù sao bọn họ cũng hận ông ta đến tận xương tủy, một người bị ông ta hại đến mức mạng cũng sắp mất.
Coi như là chuộc tội.
Sau khi Nguyễn Ngải về đến nhà, vết thương đẫm máu trên tay dọa tang thi khắp phòng, bọn họ vây quanh bên cạnh cô phát ra tiếng kêu nôn nóng.
Chỉ có tang thi mắt đỏ bưng chậu hoa biến dị trên ban công vào.
Sau một hồi lâu, vết thương hở ra từng lớp từng lớp khép lại, đến cuối cùng chỉ còn lại một vết sẹo nông cạn.
Sau khi Nguyễn Ngải lau sạch vết máu, đám tang thi hoàn toàn an tĩnh lại, chỉ có Cố Dục ở trong góc ngồi xổm trước chậu hoa biến dị, bị nó lặp đi lặp lại từng động tác chọc cho cậu ta thập phần vui vẻ.
Nguyễn Ngải dời ánh mắt, cùng tang thi mắt đỏ nói chuyện mình cần mau chóng đi Ninh Thành.
Người thứ hai thở dài lắc đầu, cầm chìa khóa xe đi hậu viện khởi động xe.
Trước khi đi, Nguyễn Ngải bảo tang thi mắt xanh chăm sóc Cố Dục thật tốt, tận lực không mang theo cậu ta chạy loạn khắp nơi, tang thi mắt xanh nghe xong liên tục gật đầu đáp ứng.
Tang thi mắt đỏ lái xe đưa Nguyễn Ngải đến Ninh Thành.
Hai người nhẹ nhàng quen thuộc tìm được cây biến dị khổng lồ trong rừng cây, đưa ra thỉnh cầu mang về mấy trái cây.
Cây biến dị quả thực thụ sủng nhược kinh, nó hoàn toàn không nghĩ tới quả có hương vị không tốt của mình lại được Nguyễn Ngải thích, vì thế vui vẻ không thể kiềm chế cho cô một thùng đầy, còn dùng dây leo buộc thùng carton và thắt nơ.
Hai người lấy được đồ đạc không có chậm trễ thời gian, lái xe đi tới Bắc thành.
Diêu Y Y cách đây không lâu cô vì khi làm việc ở bệnh viện mà biểu hiện xuất chúng, đặc biệt được đề bạt đến viện nghiên cứu của Thẩm Lê Xuyên tham gia nghiên cứu các hạng mục quan trọng, bởi vì Thẩm Lê Xuyên bên kia bận rộn không thể giao tiếp, cũng chỉ có thể phái cô tới làm tài xế.
Lúc đến viện nghiên cứu trời đã tối, Diêu Y Y vội vàng đi làm ở tầng hai, Nguyễn Ngải liền một mình ôm cái rương nhỏ đi xuống tầng âm dưới đất, đang muốn tìm Thẩm Lê Xuyên giao đồ cho anh ta, lại không muốn dẫn đầu nhìn thấy Cố Thiên Diệc ngồi xổm trước cửa phòng thí nghiệm.
Nguyễn Ngải cũng sắp quên lần trước gặp anh ta là khi nào, nhưng cô vẫn nhớ rõ Cố Thiên Diệc vẫn luôn là một bộ dáng cao điệu cao ngạo, điên cuồng lại không chút để ý.
Nhưng mà giờ phút này Cố Thiên Diệc lại một tay nắm lấy mái tóc