Rít một tiếng gió thổi lạnh ngắt, không gian yên ắng lặng như tờ.Chợt một vị hắc y nhân thả ra thần thức bao quát cả cái tiểu viện này, thần thức nồng đậm cứ như vậy thẩm thấu qua mọi vật cản, không ngừng tìm kiếm thông tin gửi về hải não của chủ nhân.Chợt hắn nhếch miệng cười nhạt:"Ẩn dấu cũng sâu thật."Nói rồi vươn tay ra mà thả một cỗ hấp lực cực lớn nhằm vào gốc cây khô đằng xa, tốc độ nhanh phi thường.Gốc cây khô cứ thế sinh sinh bị hấp lực nhổ hẳn lên, kéo theo đại lượng đất đá rơi lả tả.Ngay tại lúc tưởng chừng như hấp lực sắp mang gốc cây tại chỗ hắc y nhân thì ánh kiếm lóe lên hóa cầu vồng. Một đường, hai đường rồi ba đường, vỏ cây bị phá tung theo đó là một bóng người lao vút ra bên ngoài mà hòa mình vào bóng đêm."Vô ích."Hắc y nhân cười nhạt, bóng đen vẫn đang tại trong thần thức của hắn thì bất luận ở chỗ nào đều không qua được mắt, thậm chí dáng hình cũng mơ hồ được gửi về cho hắn nhận biết.Không muốn kéo dài thêm thời gian, vị hắc y nhân này thế mà lại di chuyển về hướng của bóng đen đang ẩn nấp, ngay lập tức hắn cười lớn:"Xuất cho ta xem ngươi có bao nhiêu thực lực."Đối phương không đáp lại nhưng đón lấy vị trí của hắn là một kiếm bay tới, kiếm này vô cùng nhanh thoáng cái đã cách người hắc y nhân một sải gang tay, nhưng ngay lập tức kiếm này gấp rút thu về để hắc y nhân một trận kinh ngạc.Trong bóng tối Vũ Thế Kiệt lưng chảy mồ hôi lạnh, hô hấp đều trở nên dồn dập.Trong khoảnh khắc kiếm hắn sắp chạm tới đối phương thì một đoàn bạch khí mờ ảo lướt nhanh đến chỗ hắn, tốc độ thậm trí so với kiếm còn nhanh hơn gấp đôi.Nếu đòn vừa rồi không thu lại, kể cả có làm đối phương bị thương nhưng bản thân chắc chắn sẽ nằm gọn trong lưới khó mà xoay sở."Đây là chênh lệch tu vi quá lớn dẫn đến kết quả như vậy." Miệng lưỡi Vũ Thế Kiệt đắng chát, sự thật chính là như vậy phô bày ra trước mắt."Nếu đối phương muốn giết ta, ắt sẽ không phí công như vậy."Vũ Thế Kiệt ngẫm nghĩ, hiện tại trốn không được công cũng không xong, chi bằng thuận theo ý trời mà làm, bất đắc dĩ hắn chỉ có thể lộ người ra ánh sáng, mặt đối mặt với hắc y nhân.Vũ Thế Kiệt chắp hai tay lên trước, đầu hơi cúi xuống mà hỏi."Tai hạ Vũ Thế Kiệt, không biết các hạ quý tính đại danh như thế nào."Nghe vậy, hắc y nhân như cũ vẫn không biểu hiện ra động thái, chợt hắn quát nhẹ:"Đỡ được một chiêu này của ta, coi như ngươi đủ tư cách."Dứt lời hắn trực tiếp lôi từ trong túi trữ vật ra một thanh kiếm gãy cũ nát, linh lực trong cơ thể ngay lập tức được điều động bao phủ lên lưỡi kiếm, thoáng cái lưỡi kiếm rỉ sét hóa tinh cương mà cứng rắn hơn gấp bội.Thanh kiếm theo ý niệm bay lên không trung, rồi ngay lập phân thân thành muôn vàn linh kiếm quang sáng chói cả một vùng, dưới mệnh lệnh của hắc y nhân thì cấp tốc di chuyển nhằm thẳng hướng Vũ Thế Kiệt."Một chiều này không tìm ra sơ hở, căn bản cảnh giới quá chênh lệch là nguyên nhân lớn nhất, chỉ có thể tung ra toàn bộ thực lực nếu không mạng sống khó bảo toàn."Vũ Thế Kiệt mồ hôi lạnh chảy xuôi trên mặt, kiếm trong tay chẳng biết từ bao giờ đã rời khỏi vỏ tùy thời có thể phát động công kích.Muôn vàn kiếm quang như tia chớp giống nhau thoáng cái đã cách Vũ Thế Kiệt chừng bán kính năm mét, bốn phương tám hướng đều truyền đến tiếng gió gào thét không khí bị đứt đoạn, sát khí cực lớn bủa vây.Kích sát kiếm pháp!Kích sát kiếm pháp!Liệt Báo ảnh!Kích sát kiếm pháp!Liệt Báo ảnh!Trong bão kiếm quang dữ dội, Vũ Thế Kiệt như lưu tinh ngạnh sinh đem đại đa số kiếm quang chặn lại, sau đó vận dụng thân pháp nhuần nhuyễn tránh thoát những cái còn sót.Ban đầu Vũ Thế Kiệt còn có thể bình an vô sự không tổn hao lông tóc, nhưng kiếm quang đến là vô cùng vô tận, đợt sau nhanh hơn đợt trước, uy lực chỉ có tăng chứ không có giảm.Phốc một tiếng ngọt xớt vang lên, Vũ Thế Kiệt cắn răng trong đau đớn.Chân trái đã bị kiếm quang đâm thủng, chờ cho linh quang tán đi lộ vết thương sâu đến tận xương, máu theo đó chảy ra ầm ầm, thoáng chốc đã nhuộm đỏ một phần y phục.Vết thương thông qua hệ thần kinh liên tục truyền đến hải não, kích phát ra sự tập trung chưa từng thấy, Vũ Thế Kiệt cảm thấy chưa bao giờ mình lại tỉnh táo đến vậy.Kiếm quang nối đuôi nhau mà đến, tầng tầng lớp lớp như thiên binh vạn mã, trong nháy mắt đã bao phủ hoàn toàn Vũ Thế