Sau đó mấy kiện vật phẩm đều không khiến Thiên Mặc động tâm, đến lúc hắn cũng cảm thấy có chút nhàm chán. Đấu giá hội trôi qua nửa ngày, rốt cuộc cũng không phải không có cái gì khiến Thiên Mặc động tâm.
Du Oanh nóng bỏng kia sau khi đợi cho kiện vật phẩm vừa hoàn thành trao đổi liền lên tiếng:
- Vâng, chúc mừng vị đạo hữu vừa rồi đã thành công mua được dược dịch Dạ Hương, và đây là kiện vật phẩm tiếp theo chúng tôi muốn bán ra.
Chiếc bàn tròn sáng lên sau đó tắt lịm, trên mặt bàn đã xuất hiện thêm một hộp ngọc. Vô số thần niệm cùng quét lên trên đó nhưng không thể xuyên thấu vào. Du Oanh không để mọi người phải sốt ruột, nhanh chóng mở hộp ngọc ra, bên trong có một cái mặt nạ. Thiên Mặc cũng thú vị, dùng thần niệm xem cái mặt nạ đó, trực giác mách bảo hắn nên mua cái mặt nạ này. Quả nhiên, Du Oanh mở cái hộp ngọc ra liền lên tiếng:
- Các vị, chiếc mặt nạ này là một kiện chân khí cực phẩm, chiếc mặt nạ này gọi là tam biến diện, tam biến diện có thể giúp người đeo lên có ba diện mạo, thậm chí khí tức cũng có thể thay đổi một hai. Giá trị của nó hẳn là mọi người cũng có thể tự nghĩ ra được, không làm mất thời gian của mọi người nữa, giá khởi điểm của chiếc mặt nạ này là năm triệu linh ngọc thượng phẩm! Mỗi lần tăng giá không được thấp hơn hai trăm ngàn linh ngọc thượng phẩm.
Năm triệu linh ngọc thượng phẩm không có gì là quá đắt so với giá trị của chiếc mặt nạ này và lại càng không có ý nghĩa với một kẻ nhiều tiền như Thiên Mặc. Thiên Mặc vừa nghe Du Oanh giới thiệu chiếc mặt nạ liền nóng bỏng nhìn vào nó, có cái mặt nạ pháp bảo này hắn sau này chắc chắn sẽ bớt đi rất nhiều phiền toái. Kẻ như Thiên Mặc không ít, thậm chí có thể nói là kẻ nào trong hội trường cũng mong muốn mình có thể sở hữu kiện mặt nạ đó, cho nên giá của chiếc mặt nạ liên tục được đẩy cao!
- Năm triệu hai linh ngọc thượng phẩm!
- Năm triệu rưỡi linh ngọc thượng phẩm!
- Năm triệu bảy...
- Sáu triệu...
- Bảy triệu...
Đến cái giá này cũng làm không ít người bỏ cuộc, tuy nhiên tốc độ tăng giá là không hề giảm.
- Bảy triệu hai...
- Bảy triệu rưỡi...
...
- Tám triệu...
- Chín triệu...
Lúc này tốc độ ra giá đã chậm lại, Thiên Mặc nãy giờ vẫn luôn im lặng không tăng giá. Hắn kiếp trước đã tham gia qua vài buổi đấu giá hội, tât nhiên biết thời cơ tốt nhất để ra giá là lúc nào. Du Oanh nãy giờ miệng như cái máy liên tục khiêu khích khách đấu giá, thỉnh thoảng lại lắc lắc bộ ngực sung mãn khiến không ít nam tu chảy máu mũi. Lúc này thấy tốc độ tăng giá đã chậm lại, nóng bỏng nữ tu này lại lên tiếng:
- Giá của tam biến diện đã lên tới đỉnh điểm rồi, chỉ là so với giá trị thực của nó thì còn bình thường. Tốn một ít linh ngọc mua về mặt nạ, sau này trốn vợ đi ăn phở cũng không sợ bị phát hiện a!
Lời của Du Oanh vừa dứt thì giá của tam biến diện lại tăng lên nhanh hơn một chút, tất nhiên không phải do như lời của Du Oanh nói là sau này trốn vợ đi đá phò mà là khi Du Oanh nói lại ném ra ánh mắt khiêu khích, kết hợp với câu nói liền khiến cho không ít kẻ nghĩ tới người đẹp đang nói với mình hẹn hò hú hí, mà một khi nghĩ như vậy lại muốn lấy lòng người đẹp, tăng giá. Chỉ là không phải kẻ nào cũng như vậy, lấy lòng người đẹp là tốt, nhưng cũng phải nghĩ tới túi tiền, hô bậy đến lúc không có trả, mất mạng như chơi, ở thế giới này không giống như địa cầu, hô bậy đến lúc không có tiền trả bị coi là hành vi quấy phá thương hội nghiêm trọng, bị giáo huấn là nhẹ, mà hình thần câu diệt không thiếu, bởi vậy mấy đứa nghèo khó có người yêu đẹp( tác cũng nghèo nên fa:)
Rất nhanh giá của chiếc mặt nạ đã chạm mốc mười triệu linh ngọc thượng phẩm rồi. Cái giá này đã coi như là cao rồi, đồ dù tốt cũng phải có tiền mới mua được, hiện tại chỉ có những tên giàu có mới có thể ra mặt.
- Vâng, mười triệu hai trăm ngàn linh ngọc thượng phẩm do vị khách phòng vip số ba ra giá. Nếu như không có ai ra giá tiếp vậy...
Thiên Mặc ngưng mắt, đến lúc hắn ra giá rồi. Hắn khắc giá lên một cái màn hình nhỏ trước bàn, lập tức màn hình báo giá lớn kia hiện lên một cái giá mới.
- Ồ! Mười một triệu linh ngọc thượng phẩm! Vị khách phòng vip số mười một này một lần tăng giá tới một triệu, chơi lớn rồi! Quả nhiên là anh hào tài phú a!
Du Oanh này không nói thì thôi, ả vừa nói liền kéo theo không ít thần niệm quét vào phòng mười một, muốn xem kẻ nào lắm tiền như vậy. Mười một triệu linh ngọc thượng phẩm có thể không đáng là bao với tu sĩ nguyên anh trở lên nhưng lại là một khoản lớn với tu sĩ kim đan, mà tu sĩ huyền nguyên cũng cũng phải động lòng. Lúc này Thiên Mặc lại bực mình nhìn vào Du Oanh, hắn chính là kẻ đã ra giá mười một triệu, tăng một lần như vậy khiến cho người khác có cảm giác trở tay không kịp, hắn sẽ có lợi, mà lúc này hắn lại bị nhiều đường thần niệm quét vào phòng,trong đó có không ít khí tức mạnh mẽ, hiển nhiên là có tu sĩ huyền nguyên dòm ngó, cái này là do con mụ Du Oanh làm ra a. Chỉ là những đạo thần niệm kia khi quét vào phòng Thiên Mặc lại không nhìn ra tu vi Thiên Mặc liền nhanh chóng rút lại, không nhìn ra tu vi chứng tỏ tu vi áo đen thanh niên này rất cao, không nên chọc, nhưng đó là do công pháp ẩn nấp tu vi của Thiên Mặc thôi, trong những kẻ kia cũng có kẻ nhìn ra thân phận Thiên Mặc cho nên không có muốn
rước phiền phức, Lâm gia đã dời đi nhưng truyền thuyết về sư phụ của hắn vẫn còn đó. Nhưng là không thiếu kẻ không biết thân phận Thiên Mặc lại cố nhìn ra tu vi của Thiên Mặc.
Thiên Mặc thở dài thả ra sát khí, sát khí của hắn là thôn phệ từ Tử Sát kiếm, sắc bén lạnh lẽo, khiến cho không ít kẻ kinh hồn táng đảm thu lại thần niệm. Thiên Mặc thấy vậy cũng có chút hối hận vì trước đó không cố gắng chuyên tâm tăng cao khả năng trận pháp của mình, nếu trình độ trận pháp của hắn tốt hơn thì cũng không có chuyện ngay cả tu sĩ kim đan cũng có thể xuyên thần niệm vào trận pháp của hắn như thế này, hắn bây giờ là trận sư cấp hai, quá kém, xem ra sau lần này hắn phải tìm cách tăng cao trình độ trận pháp lên mới được.
- Mười một triệu hai trăm nghìn!
Trên màn hình lại báo ra giá mới, vẫn là phòng số ba kia. Thiên Mặc lại không thèm để ý, màn hình lại báo lên mười hai triệu, muốn chơi với hắn vậy phải xem có đủ linh ngọc hay không. Con số mười hai triệu báo ra khiến cho tiếng bàn tán nổi lên không ít, Du Oanh kia nhìn giá cả lên tới mười hai triệu liền cười tủm tỉm, ánh mắt đầy phong vị, khiến cho vô số nam nhân hận không thể lật cô ta ra mà hung hăng chà đạp:
- Mười hai triệu, vị thanh niên đẹp trai phòng mười một này quả nhiên là người hào phóng nha!
Du Oanh lại càng là cao hứng hô lên, mà mấy nam nhân ái mộ Du Oanh thì bắt đầu có ác cảm với tên nhiều tiền này. Thiên Mặc thấy vậy thì cũng đành chịu, chẳng lẽ bây giờ nhảy lên đè Du Oanh ra mà tát phù miệng!
- Mười hai triệu rưỡi! Cái mặt nạ này ta muốn!
Lần này từ phòng số ba truyền ra tiếng hừ lạnh, không báo giá bằng trận pháp mà là trực tiếp mở miệng, hiển nhiên là muốn uy hiếp Thiên Mặc. Theo tiếng hừ lạnh đó khiến cho Du Oanh nhíu mày một chút, báo giá bằng miệng hiển nhiên không vi phạm gì nhưng là ảnh hưởng tới thu nhập của thương hội, nếu là kẻ khác thì sau buổi đấu giá tên kia kiểu gì cũng bị thương hội cho một bài học, chỉ là tên trong phòng số ba kia lại có chút lai lịch, tạm thời thương hội còn chưa thể động vào được. Thiên Mặc cũng tò mò về kẻ kia, xem giọng điệu thì có vẻ tên kia nhất thiết muốn có mặt nạ này, thậm chí còn muốn uy hiếp hắn, nhưng Thiên Mặc hắn cũng rất muốn lại nói hắn ghét nhất là bị kẻ khác uy hiếp!
- Mười ba triệu!
Thiên Mặc tiếp tục báo giá, màn hình báo giá lại nhảy lên cái giá mới. Hành động này khiến cho Du Oanh cũng có chút ngạc nhiên.
- Hừ! Mười ba triệu rưỡi, tiểu tử, ngươi tốt nhất nên cẩn thận một chút!
Lại từ phòng số ba kia, bây giờ có thể nghe rõ đó là giọng của một nam tu hơi quá trung niên một chút, Thiên Mặc không nhận ra nhưng ở đây có rất nhiều người có thể nhận ra lai lịch của giọng nói đó.
- Biết không, đó chính là nhất thủ bạch lão, thực lực kim đan đại viên mãn, nghe nói còn một bước ngắn là có thể tiến lên huyền nguyên!
- Ta nghe nói nhất thủ bạch lão này có biệt danh như vậy là do chỉ còn một tay nhưng không chữa trị vì sợ ảnh hưởng căn cơ!
- Lão hình như có quan hệ rất tốt với một vị trưởng lão của Thánh Tuyền Minh tự
-...
Những lời này rơi vào tai Thiên Mặc lại giúp hắn hiểu biết một chút, hóa ra tên này có liên quan đến Thánh Tuyền Minh Tự, thì đã sao? Một cái tông môn sáu sao thôi, đệ tử của Thánh Tuyền Minh Tự hắn cũng đã giết qua rồi, dám uy hiếp hắn, đời này hắn không sợ nhất chính là uy hiếp! Thiên Mặc lại báo giá mới:
- Mười bốn triệu!
"Ồ", giá của Thiên Mặc vừa hiện lên màn hình liền khiến không ít kẻ hít sâu, lại có kẻ dám trêu chọc Nhất thủ bạch lão sao? Trêu lão cũng không quá quan trọng, quan trọng là lão lại có quan hệ tốt với vị trưởng lão của Thánh Tuyền Minh Tự, nếu lão mà mang thù thì khó mà chạy thoát. Chỉ có những kẻ biết lai lịch Thiên Mặc là âm thầm cười lạnh, Thánh Tuyền Minh Tự thì sao? Sư phụ người ta ngay cả thành chủ Phong Long cũng có thể đè bẹp, Thánh Tuyền Minh Tự cũng chỉ có thể thôi, người ta cho một tát thì tông với tự gì cũng nát vụn thôi.
- Hảo! Hảo! Ngươi nhớ đó cho ta! Ngươi thành công chọc giận ta rồi!
Trong phòng số ba kia cũng không có báo giá nữa mà là lớn tiếng nói, trong tiếng nói ẩn ẩn sát khí. Có lẽ lão không đủ linh ngọc hoặc lão không muốn tốn linh ngọc mà đợi Thiên Mặc ra ngoài sẽ hạ sát thủ, lúc đó dù là linh ngọc hay đồ vật đều thuộc về hắn, tuy lão khôn nhìn ra tu vi Thiên Mặc nhưng lão tin tưởng trẻ tuổi như Thiên Mặc không thể có tu vi cao hơn lão được, không nhìn ra tu vi hẳn là tên này có công pháp ẩn nấp khí tức rất tốt.