Nhóm: Liliana
Nguồn:
- -------------
Khương Tư Nam cũng không giấu diếm, khẽ mĩm cười nói:
- Tại hạ Đại La Thiên Tông Thiên Đạo Phong Khương Tư Nam, chỉ là bái nhập Đại La Thiên Tông môn hạ không lâu, bởi vậy sư tỷ có khả năng chưa nghe nói qua ta!
- Cái gì?
Khương Tư Nam vừa dứt lời, Đào Nhã, Thủy Linh Nhi còn có ba thiếu niên Đan Khí Tông tất cả đều lập tức mở to hai mắt nhìn, trong ánh mắt lộ ra thần sắc không dám tin, thậm chí còn ẩn ẩn có một tia sợ hãi.
- Ngươi nói ngươi là Khương Tư Nam? Không phải nói ngươi bị Huyết Ma nhập vào thân sao? Vậy ngươi bây giờ là Khương Tư Nam hay Huyết Ma?
Thiếu nữ ngây thơ liên tục đặt câu hỏi, mọi người chậm rãi lui về phía sau, thậm chí có chút ít đề phòng.
- Cái này các ngươi cũng biết?
Khương Tư Nam xem lấy nét mặt của bọn hắn, lập tức có chút dở khóc dở cười nói:
- Đào sư tỷ, ta thật là Khương Tư Nam, trên người của ta có bảo vật sư tôn lưu lại, Huyết Ma kia không thể làm khó được ta, đã đào tẩu rồi! Hơn nữa, nếu ta thật sự là Huyết Ma, các ngươi cho rằng ta sẽ đứng ở chỗ này cùng các ngươi nói nhiều như vậy sao?
Đào Nhã nghĩ nghĩ, biểu lộ buông lỏng, khẽ mĩm cười nói:
- Đúng vậy, Khương sư đệ tất nhiên không phải Huyết Ma, ngươi là đệ tử của Thiên Cơ Trận Vương, Thiên Cơ Trận Vương lại được xưng là Đa Bảo Đạo Nhân, lưu lại bảo vật tự nhiên có thể khắc chế Huyết Ma kia, xem ra là chúng ta quá lo lắng, Khương sư đệ chỉ sợ còn không biết, ngươi hôm nay thanh danh là truyền khắp Chân Cương Đại Lục a!
Đào Nhã cười, nói sự tình Khương Tư Nam bị Huyết Ma nhập vào thân, cùng với mọi người dũng mãnh vào Thần Ma cổ chiến trường một lần.
- Thanh danh này chỉ sợ cũng là xú danh a! Ta hôm nay là thành con chuột qua đường, nếu bị những cường giả tinh thần trọng nghĩa bạo rạp kia phát hiện, chỉ sợ sẽ lập tức hàng yêu trừ ma rồi!
Khương Tư Nam cười khổ một tiếng nói.
Trong lòng hắn cũng vô cùng chấn động, không nghĩ tới bên ngoài Thần Ma cổ chiến trường thậm chí có hơn mười Vương giả, khá tốt những Vương giả này không cách nào tiến vào Thần Ma cổ chiến trường, bằng không mà nói chỉ sợ mình liền nguy hiểm.
Khương Tư Nam hít sâu một hơi, nói với Đào Nhã:
- Đào sư tỷ, ta muốn hỏi thăm ngươi mấy người, không biết Đan Khí Tông có bốn người Diệp Tích Quân, Khương Vũ Điệp, Phương Tình Tuyết cùng Tử Huyên hay không?
Trong lòng Khương Tư Nam có chút lo được lo mất, giờ phút này con ngươi nhìn thẳng Đào Nhã, hơi khẩn trương lên.
- Diệp sư tỷ?
Đào Nhã cùng Thủy Linh Nhi trăm miệng một lời nói, trong ánh mắt hiện lên một tia chấn kinh.
Mặc dù có chút nghi hoặc, nhưng nhìn vẻ khẩn trương của Khương Tư Nam, Đào Nhã vẫn hồi đáp:
- Khương sư đệ, Diệp Tích Quân Diệp sư tỷ là con gái chưởng giáo Chân Nhân của Đan Khí Tông chúng ta, cũng là Đại sư tỷ của chúng ta, mà Khương Vũ Điệp, Phương Tình Tuyết cùng Tử Huyên như lời ngươi nói, đều là thiên tài Diệp sư tỷ ở một năm trước mang về, phân biệt đều bái nhập đến môn hạ của chưởng giáo Chân Nhân cùng các vị Thái Thượng trưởng lão, bọn hắn tự nhiên đều là người Đan Khí Tông ta, hẳn là Khương sư đệ ngươi nhận thức bọn hắn?
- Quả thế!
Trong nội tâm Khương Tư Nam thở dài một hơi, xem ra đám người muội muội mình quả nhiên đều ở Đan Khí Tông.
Khương Tư Nam chỉ mơ mơ hồ hồ nói:
- Trước kia nhận thức, là mấy cố nhân, không biết hiện tại bọn hắn trải qua như thế nào?
- Cố nhân? Khương sư đệ làm sao sẽ cùng Diệp sư tỷ nhận thức, Khương Vũ Điệp, Khương Tư Nam, hẳn là...
Trong nội tâm Đào Nhã âm thầm suy đoán, nhưng mà biểu hiện ra lại vẫn mang theo mỉm cười nói:
- Các nàng đều là thiên tài của Đan Khí Tông ta, cũng là đồ đệ bảo bối của các vị Thái Thượng trưởng lão, tự nhiên là rất tốt, bất quá lúc này đây các nàng không có đến Thần Ma cổ chiến trường, chỉ sợ Khương sư đệ là không thấy được các nàng rồi!
- Trước kia dưới sự trùng hợp nhận thức, các nàng trôi qua không tệ, vậy là tốt rồi! Nói không chừng lúc nào ta sẽ đi Đan Khí Tông một chuyến, đến lúc đó còn muốn nhờ Đào sư tỷ dẫn đường
a!
Khương Tư Nam cười ha ha, đột nhiên nghe được tin tức của các nàng muội muội, tâm tình cũng tốt lên rất nhiều.
Quả nhiên quan hệ rất sâu!
Trong nội tâm Đào Nhã thầm nghĩ, vẫn đang có chút nghi hoặc, không biết Khương Tư Nam làm sao sẽ cùng Diệp sư tỷ nhận thức? Phải biết Diệp Tích Quân ở Đan Khí Tông, là tồn tại mọi người nhìn lên, cao cao tại thượng, phong hoa tuyệt đại, là đối tượng ái mộ trong nội tâm các đệ tử, nhưng mà cho tới bây giờ không có nghe nói qua, nàng đối với ai có sắc mặt tốt.
- Nếu như Khương sư đệ đến, sư tỷ ta có thể giúp, quyết sẽ không chối từ!
Đào Nhã khẽ cười nói, cảm giác được Khương Tư Nam càng thêm thần bí.
- Khương sư huynh, vậy ngươi bây giờ là chuẩn bị đi đâu? Nếu không bận, không bằng theo chúng ta như thế nào? Chúng ta đi tìm chỗ bí địa kia, Khương sư huynh ngươi là đệ tử của Thiên Cơ Trận Vương, những cổ trận kia đối với ngươi mà nói hẳn là dễ như trở bàn tay a?
Một bên Thủy Linh Nhi hai mắt tỏa ánh sáng, có chút kích động lôi kéo cánh tay của Khương Tư Nam nói.
Chỉ là nàng hữu ý vô ý đặt cánh tay của Khương Tư Nam lên trước ngực no đủ của mình, loại xúc cảm kỳ dị kia lập tức để cho toàn thân Khương Tư Nam chấn động, có chút dở khóc dở cười.
- Linh Nhi, không được vô lễ!
Đào Nhã có chút sủng nịch khiển trách Thủy Linh Nhi một tiếng, nhưng mà nghe được Thủy Linh Nhi nói, trong nội tâm khẽ động, Khương Tư Nam chẳng những chiến lực vô cùng cường hoành, hơn nữa là đệ tử của Thiên Cơ Trận Vương, tu vi trận pháp có lẽ không kém, có khi thật có thể phá vỡ được cổ trận pháp kia.
Nghĩ tới đây, nàng cũng khẽ mĩm cười nói:
- Khương sư đệ, chúng ta tạm thời liên hệ không đến đám người sư huynh cùng sư thúc, không bằng ngươi cùng chúng ta đi tìm bí địa kia như thế nào? Lẫn nhau tầm đó coi như là có thể chiếu ứng lẫn nhau!
Khương Tư Nam nghĩ nghĩ, đối với Đào Nhã nói bí địa cũng có chút tò mò, hơn nữa trong này có cổ trận pháp lợi hại, khẳng định cũng có phù văn mình cần, chẳng đi một chuyến.
- Tốt! Không có vấn đề! Bất quá trước đó, kính xin Đào sư tỷ chữa thương a, ta đến hộ pháp cho các ngươi!
Chứng kiến Khương Tư Nam đáp ứng, tiểu nha đầu Thủy Linh Nhi kia lại là một hồi hoan hô tung tăng như chim sẻ.
Khương Tư Nam dùng Hỗn Nguyên Thanh Thiên Kỳ, trực tiếp bố trí một đại trận ẩn nấp, hoàn toàn che đậy thân ảnh đám đông xuống, từ bên ngoài căn bản nhìn không ra cái gì, coi như là thần hồn bắn phá cũng phát hiện không được.
Bọn người Đào Nhã cùng Thủy Linh Nhi chứng kiến Khương Tư Nam lộ chiêu thức ấy, đối với hắn càng thêm tin tưởng.
Trước kia Đào Nhã bị người Nhật Nguyệt thần giáo đánh lén, kinh mạch bị Tinh Thần Chi Lực gây thương tích, giờ phút này có Khương Tư Nam hộ pháp, nàng liền an tâm lấy ra gốc Thất Sắc Thiên Tinh Liên kia.
Thất Sắc Thiên Tinh Liên tản ra hào quang bảy màu, là một cây hoa sen ngân sắc, như tinh thần sáng chói, mọc ra bảy lá cây, phiến lá óng ánh, lưu động hào quang, có một loại khí tức thánh khiết cùng thần bí, hương thơm xông vào mũi.
Đào Nhã nhẹ nhàng tháo xuống một lá cây, để vào trong miệng, chỉ là chữa thương, không cần cả một cây Linh Dược Tuyệt phẩm, một phiến lá là đủ rồi, cũng không lâu lắm, toàn thân nàng bắt đầu tản mát ra bảo huy nhàn nhạt, Linh Dược bắt đầu phát huy tác dụng, năng lượng cường đại chảy khắp toàn thân, khí tức từng điểm từng điểm tăng cường.