Asian.Countries.600.1442384
Sáng sớm ngày hôm sau, Fuyuki bị tiếng bồ câu gọi dây. Đôi mắt mông lung bắt lấy con bồ câu phá giấc ngủ, cẩn thận đánh giá nửa ngày mới phát hiện con bồ câu này là thức thần truyền tin. Trên trán bồ câu có vết son hồng, đây là ấn kí của thư gấp. Chuyện kết giới lần trước còn chưa dùng tới bồ câu này, bây giờ hẳn còn nghiêm trọng hơn. Fuyuki giật mình, buồn ngủ biến mất, nhẹ nhẹ mở tờ giấy.
Đọc từng chữ trong phong thư, Fuyuki không thể tin được đọc thêm hai lần, cuối cùng tuyệt vọng phát hiện đó là sự thật.
Hoang mang rối loạn chạy ra khỏi ổ chăn, hừng hực chạy ra khỏi phòng, ngay lúc mở cửa thì thấy Mộc Mị muốn nói lại thôi, sau đó bỏ qua xông ra ngoài.
Cô phải rời khỏi đây trở về đó, phải về…. ngay lập tức….
Yue nhìn Fuyuki chạy tới từ xa, đang muốn chào hỏi thì thấy khuôn mặt của Fuyuki trắng bệch, đôi mắt màu đen mất đi tiêu cự. Mày hơi nhíu lại, tới gần Fuyuki, tay đè lấy hai vai của cô, để cô ngừng lại.
“Fuyuki?”
“…” Fuyuki thở hổn hển, há miệng thở dốc nhưng không nói gì.
Không lẽ là di chứng do việc Linh Ngạn Cơ đi vào giấc mơ? Yue đưa tay quơ quơ trước mặt Fuyuki, sau đó gọi, “Fuyuki!”
Cuối cùng Fuyuki cũng áp chế sự bối rối đó, run run mở miệng, “….Sesshoumaru, Sesshoumaru ở đâu?”
“Tẩm cung phía trước chính là….” Yue còn chưa kịp nói xong thì Fuyuki thoát khỏi trói buộc cô bà, chạy về phía bà chỉ.
Nhìn thấy Fuyuki xông vào tẩm cung của Sesshoumaru, Jaken bị dọa sợ, chạy tới ngăn lại.
“Đợi chút! Sesshoumaru sama bây giờ đang ở trong thùng….A!” Từ ‘Tắm’ chưa kịp nói ra khỏi miệng thì bị Fuyuki đá bay. Sesshoumaru đang tắm rửa bên trong đó!! Jaken quỳ rạp xuống mặt đất, đáy lòng gào thét.
Sesshoumaru nghe được động tĩnh bên ngoài, vội mặc trung y vào, chưa kịp đi ra ngoài thì thấy một bóng người đi vào, hoang mang rối loạn bay vào trong lòng hắn. Sesshoumaru cúi đầu thì thấy Fuyuki túm lấy quần áo hắn, ngẩng đầu nhìn hắn, há miệng thở dốc muốn nói cái gì nhưng vì lo lắng mà không nói ra thành lời.
Ánh mắt chuyển rời, ánh mắt Sesshoumaru dừng trên tờ giấy trong tay Fuyuki. Hắn lấy bức thư bị cô vò trong tay ra, đọc những dòng chữ kia.
–Aogiri phản bội, cầu thủy tinh bị cướp, mau trở về.
Mấy chữ ít ỏi, nhưng là tin dữ đối với Fuyuki. Khó trách Fuyuki lại hoảng sợ, thất thố, người viết thư là Gwatan, mà người bị nói là phản bội chính là Aogiri, cô không thể tin điều đó, cái này là nói đùa phải không? Nhưng nó không giống với tính của Gwatan, người khắp thế giới có hợp lại lừa cô đi chăng nữa thì Gwatan sẽ không bao giờ nói dối, người đó khinh thường việc nói dối cho nên nếu hắn viết thư, cô không thể không tin.
“Sesshoumaru… Mau mang ta về núi….” Giống như tiếng nức nở của con mèo nhỏ, cẩn thận thỉnh cầu.
Ở đây hơn hai trăm năm, nếu nói người có ràng buộc sâu nhất với Fuyuki chỉ có hai người Sesshoumaru và Aogiri. Trong dòng thời gian dài cô tịch ấy, chỉ có một yêu một quỷ làm cô yên tâm ỷ lại. Mà nay, một quỷ trong hai người đó lại phản bội cô, khiến cho thế giới của cô bất giác sụp đổ.
Đi dọc cầu thang quen thuộc, từng bước một đi lên trên. Lúc đi lên cầu thang, cái loại bối rối bỗng nhiên biến mất, chỉ còn lại sự bình tĩnh khó tin. Fuyuki đi rất chậm, giống như là đi tản bộ trong đình viện, giống như là đang đếm số lượng của cầu thang, không hoang mang, bình tĩnh vô cùng.
Sesshoumaru trầm mặc đi phía sau Fuyuki duy trì khoảng cách ba cầu thang, chậm rãi đi tới.
Cho tới bây giờ là Fuyuki chậm chạp đi theo sau hắn, ngẫu nhiên lẻn tới cạnh hắn trêu chọc một chút, sau khi bị dạy dỗ thì lại ở sau ăn hiếp Jaken. Chưa từng đi phía sau cô, chưa từng nhìn bóng dáng của cô, cũng chưa từng phát hiện hóa ra bóng dáng của cô lại đơn độc như vậy, cứ như một khi không còn chống đỡ được thì sẽ ngã xuống.
Cầu thang đi tới thần xã rất dài, nhưng dù đi chậm tới bao nhiêu chăng nữa cũng phải tới nơi.
Fuyuki đi xuyên qua cánh cổng, nhìn tới thần xã không quen thuộc, thần xã quen thuộc của cô đã sụp đổ trở thành một phế tích xa lạ, chỉ có phòng sách phía Tây mà cô thích là còn đứng thẳng trong đám phế tích này.
Đám Michi đều cột băng vải, đi vào trong phế tích, cố gắng chỉnh sửa thần xã bị phá hư.
“Fuyuki sama!” Một Michi nhanh mắt phát hiện Fuyuki đứng trước cửa thần xã, hô lên một tiếng. Đám Michi nghe được thì chào hỏi Fuyuki.
Fuyuki hơi nâng miệng, phất tay