Hoàng hôn cuối thu.
Lúc thủ vệ không phát hiện thì Lạc Phi Li đã xâm nhập vào cung điện của Tây quốc, nhàn nhã đi tản bộ, đi qua đình nhỏ, rồi đi qua hành lang gấp khúc, sau đó thì thấy được khuyển yêu nho nhỏ, ngồi ở hành lang gỗ, hưởng thụ ánh mặt trời.
Tuy rằng chỉ là khuyển yêu còn nhỏ nhưng yêu khí này lại mạnh vô cùng. Đây là con của Sesshoumaru được sinh ra cách đây ba năm tại Tây quốc, nghe nói tên nhóc này ba năm rồi vẫn chưa hóa thành hình người. Theo lý thuyết, yêu quái có yêu lực mạnh như vậy thì việc hóa thành người không khó khăn, bởi vì sự tò mò thôi thúc, Lạc Phi Li dừng chân, xoay người đi tới khuyển yêu bé nhỏ kia.
Đứng trước mặt khuyển yêu bé nhỏ kia thì dừng chân, cẩn thận đánh giá tên nhóc này. Một bộ lông màu trắng điểm thêm màu bạc, trên trán là hình mặt trăng khuyết màu tím, bề ngoài rất giống bản thu nhỏ của Sesshoumaru. Rõ ràng là con của Fuyuki sao lại không kế thừa đặc điểm của bộ tộc thiên hồ bọn họ chứ.
Lạc Phi Li khó chịu ngồi xổm cạnh khuyển yêu, tay chọt chọt cái trán của tên nhóc kia nhưng nó chẳng có chút phản ứng, vẫn nhắm hai mắt giống như đang ngủ say.
Hửm? Bộ dạng lười nhác này rất giống Fuyuki, chẳng qua cái kiểu cao ngạo không quan tâm người này rất giống tên Sesshoumaru đó. Tên nhóc này thừa hưởng hết tính cách đáng ghét của ba mẹ nó à? Lạc Phi Li co giật khóe miệng, tay nắm lấy khối da lông của tên nhóc, kéo nó lên, chơi đùa với khuôn mặt nhỏ.
“Aki?” Hình như là cái tên này thì phải. Lạc Phi Li thử mở miệng gọi tên của tên nhóc này.
Lúc này thì khuyển yêu bé nhỏ của chúng ta mới có phản ứng, chậm rãi mở hai mắt, lộ ra con ngươi màu xanh giống như màu mắt của Fuyuki khi trở thành yêu quái, là đặc trưng của bộ tộc thiên hồ. Nhìn cặp mắt đó Lạc Phi Li vô cùng vui vẻ, chưa kịp hưởng thụ niềm vui thì đã bị móng vuốt của Aki trảo tới. Lạc Phi Li cảm thấy đau nhức trên mặt, sau đó mùi vị của máu chảy ra.
Lạc Phi Li chậm rãi đứng lên, nở nụ cười dữ tợn với Aki.
“Tốt lắm. Thì ra ngươi có giác ngộ vậy sao Aki?” Lạc Phi Li nâng tay lên thì một bóng người màu trắng xuất hiện trước mắt hắn cướp Aki khỏi tay.
“Sesshoumaru….” Người này mạnh hơn không ít, đã có thể cướp vật gì đó trong tay hắn rồi. Lạc Phi Li nhìn Sesshoumaru đang ôm Aki trong tay, cảm giác vết thương bị tên nhóc kia trảo nhói đau.
“Ngươi làm gì?” Sesshoumaru liếc nhìn Aki đang lùi vào trong lòng mình lạnh giọng hỏi.
“…” Hắn làm cái gì? Nhìn máu trên mặt hắn mà còn hỏi vậy à? Lạc Phi Li cảm thấy mình giống như làm chuyện xấu vậy.
“A? Jaken, bên người có người đánh nhau thì phải?” Fuyuki dừng chân lại, nhìn về phía có tiếng đánh nhau “Hình như là mùi của Sesshoumaru và…. Lạc Phi Li…….”
“Qủa thật…” Sesshoumaru sama đang cùng tên Lạc Phi Li kia đánh nhau, nhưng mà đây là lần đầu tiên đánh nhau lớn khi mà Fuyuki ở gần đây.
“Qua xem”
“A?” Jaken không kịp phản ứng thì Fuyuki đã biến mất. Thật là, mọi người đánh nhau có gì vui? Lỡ bị thương thì sao? Tuy nghĩ vậy nhưng Jaken vẫn đi theo.
Lúc Fuyuki chạy tới