- --o0o---
Minh Duyệt nhịn không được ngẩng đầu nhìn Minh Kiều.
Minh Kiều bị cô bé nhìn đến mức thấy hơi kì: "Sao lại dùng ánh mắt này nhìn tôi?"
Minh Duyệt dời tầm mắt ra, cô bé cũng không thể nói là cô bé không quen với bộ dáng giống như "đột nhiên được gia tăng thuộc tính trí tuệ" này của nàng được.
Cô bé vẫn cho rằng trí tuệ khởi đầu của Minh Kiều chắc chỉ có năm, dù sao nếu như là số không thì đó là kẻ ngốc, mà chị ta hiển nhiên là một kẻ ngốc còn bình thường.
"Nghe có vẻ chuyện đã qua rất nhiều năm rồi, kẻ thù của nàng ta vẫn còn tiêu dao ngoài vòng pháp luật sao?" Minh Kiều không thể lý giải, theo lời Minh Duyệt kể lại thì danh tiếng và địa vị của tổ chức tư nhân Bách Hoa này trong giới dị năng cũng không kém, bên chính phủ dù cho xuất phát từ pháp lý hay nhân tình thì cũng đều sẽ hỗ trợ.
Minh Duyệt nghiêm túc nhớ lại: "Nghe nói đó là một cuộc trả thù có tổ chức, những tên tội phạm kia gài bẫy thành viên Bách Hoa, xem như trong thời gian rất ngắn đánh bọn họ tan tác."
"Hung thủ chủ yếu liên quan đến vụ việc đều đã bị chính thức bắt giữ và xử tử, nhưng cũng có một bộ phận nhỏ người tham gia bên ngoài không bị bắt.
Có thể danh sách tham gia mà các chủ phạm khai ra không đầy đủ, vẫn có cá lọt lưới."
Cho nên Tiểu Ảnh mới ném mình ra làm mồi nhử, nói cho địch nhân biết sự tồn tại của nàng ta.
Minh Kiều khẽ thở dài, ngọn lửa báo thù thiêu đốt toàn bộ sinh mệnh của kẻ báo thù, nàng ta không còn cuộc sống của mình nữa.
Hệ thống: [Thảm khốc quá đi.]
Minh Kiều suy nghĩ một chút rồi lại hỏi: "Năm đó tất cả hung phạm liên quan đến vụ việc đều bị tử hình? Quy tắc trừng phạt đối với tội phạm dị năng giả rốt cuộc là như thế nào?"
Minh Duyệt suy nghĩ một chút, không khẳng định lắm mà nói: "Chủ phạm hẳn là đều bị tử hình hết, nhưng tòng phạm có thể bị lưu đày đến khu vực biên giới nguy hiểm bởi hoàn cảnh sinh hoạt nơi đó muôn phần ác liệt, ma vật xuất hiện thường xuyên, không chiến đấu thì sẽ chết."
Minh Kiều như có điều suy nghĩ mà gật đầu.
Minh Duyệt nâng con ngươi đen tối lên nhìn nàng, cho rằng nàng đang nghĩ đến sự trừng phạt sau này của Tạ Sở, trầm mặc một chút mở miệng an ủi: "Chuyện của chị...!Thủ phạm hại chị không chỉ vi phạm việc không đăng ký thân phận trong , còn mua hung hại người thường, cấu kết với tội phạm dị năng giả, biết pháp lại cố tình phạm pháp, hình phạt nhẹ nhất cũng là lưu đày đến biên giới."
Minh Kiều ngẩn ra, sau đó lại gật đầu.
Nàng nhỏ giọng cảm thán với hệ thống: [Thật đúng là một bé mèo đen thiện lương lại mềm lòng, mi xem con bé còn an ủi ta nữa kìa.]
[Đúng rồi, cô ấy chỉ cho rằng cô là một người thương tâm khác của thành phố này, nào ngờ nếu có cơ hội cô lại càng muốn tát Tạ Sở mấy cái hơn, nếu có thể thuận tiện gõ nát đầu chó của anh ta và Thợ săn thì còn tốt nữa.] Hệ thống cũng cảm thán.
Không hổ là tri kỷ nhân sinh của ta, rất hiểu ta.
Minh Kiều nói: [Tiểu Ảnh bên kia thế nào rồi? Nếu thật sự có kẻ thù của nàng ta ở đây...]
[Chúng ta liền gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ, dùng mười vạn volt lấy cặn bã tế trời đất trước.] Hệ thống thề son sắt.
Minh Kiều cười nói: [Thống, mi rất có đạo nghĩa.
Nhưng mà người yêu thích sảng văn ta đây cũng chịu không nổi tủi hờn này, ta sẽ dốc hết sức ủng hộ ngươi, giật hết chuyện bất bình trên thế gian này.]
Hệ thống: Đúng là phải dốc hết sức thật, vì nó đâu thể cách không giật người được.
[Mà Tiểu Ảnh đã về rồi, tôi theo dõi quỹ tích hành động của nàng ta.
Lúc hai người nói chuyện về nàng ta, nàng ta đã quan sát bốn phía một lần, lộ trình di chuyển hiện tại nếu không phát sinh thay đổi, mục đích cuối cùng sẽ là một khu nhà nhỏ kiểu cũ.]
Hệ thống nói: [Đó là địa điểm cho thuê nhà dày đặc nhất trong thành phố, chắc là Tiểu Ảnh ở ngay đó.]
Minh Kiều: [Nàng ta không sao là tốt rồi, bây giờ chúng ta nên quan tâm đến an toàn của mình đã.]
Hệ thống ngầm hiểu: [Kí chủ yên tâm, tôi đã mở rộng phạm vi phòng hộ tìm kiếm, xác định gần chúng ta không có dị năng giả, không tính người ngồi trước mắt cô, trừ phi...]
[Trừ phi gì?]
[Trừ phi là kẻ nắm giữ sức mạnh đỉnh cấp của thế giới này tới, hơn nữa còn cố ý che dấu bản thân, nếu không không ai có thể thoát khỏi hỏa nhãn kim tinh của tôi.]
[Vậy à.] Minh Kiều nói.
Hệ thống: [Sinh ra là thống, lại không phải vạn năng, tôi cảm thấy thật xấu hổ.]
[Càng ngày càng diễn giỏi.] Minh Kiều nói: [Ta cũng không lo lắng chuyện khác, lỡ như một ngày nào đó chúng ta gặp phải top chiến lực, người đó có thể nhìn thấu bản thể của mi không?]
Hệ thống nói: [Việc này thì cô không cần lo lắng, kí chủ, tôi đến thế giới nhỏ này là đã trải qua phê duyệt chính thức, do Thiên Đạo chứng thực.
Trừ phi là tồn tại có tầng thứ cao hơn vị diện tới, nếu không không ai có thể nhìn thấu tôi.]
Tuy nhiên, mặc dù đã được chứng nhận, nhưng hệ thống không có kí chủ không thể hành động một mình được, chí ít là cấp độ của nó chưa đủ.
Vì vậy, nếu nó không kết hợp với kí chủ, nó có lẽ sẽ bị điều về.
[Nếu thật sự gặp phải cao thủ đỉnh cấp, tôi vẫn muốn ổn định một chút, không thể tùy ý dò xét, đến khi đó bọn họ truy căn truy nguyên nhất định sẽ tra đến được kí chủ cô.]
[Vậy cẩn thận một chút đi, cao thủ đỉnh cấp cũng không phải cải trắng, sẽ tùy tiện bị chúng ta đụng phải.] Ngữ điệu Minh Kiều thoải mái.
Hệ thống: [Có lý.]
***
Trên người cột lại một hệ thống, dù khi nào hay ở đâu cũng đều có thể tiến hành giao tiếp tâm linh chỗ nào cũng tốt.
Điều duy nhất không tốt chính là khá dễ tán gẫu quên mình, nhất là dưới tình huống rõ ràng vẫn đang nói chuyện phiếm với một người khác.
Minh Kiều lấy lại tinh thần từ trong cuộc hội thoại với hệ thống, sâu sắc tự kiểm điểm bản thân.
Cũng may, Minh Duyệt chỉ cho rằng nàng bởi vì chuyện của Tạ Sở mà hoảng hốt tâm thần nên có thể lý giải, nhưng cô bé thật sự không am hiểu an ủi người khác, chứ đừng nói hiện tại quan hệ của cô bé và Minh Kiều còn đang đóng băng.
Trên thực tế, Minh Kiều không thực sự cần an ủi và khuyên bảo, nàng nói: "Chuyện em nói tôi sẽ chú ý, cùng lắm thì ít ra ngoài, ngược lại em và Dạ Oanh nhớ phải chú ý an toàn nhiều hơn đấy."
Minh Duyệt vẫn không quen với thái độ gần như thấu hiểu lòng người này của nàng, lung tung gật đầu.
Đồ ăn đã đưa đến, nhắc nhở cũng đã nói, cô bé thấy rằng mình đã có thể đi.
Cô bé đang chuẩn bị rời đi thì nghe Minh Kiều hỏi: "Dạ Oanh cũng đã nhiều ngày không trở về rồi, mấy ngày nay em có gặp cô ấy không?"
Cũng may Minh Duyệt đã có thể thích ứng với dáng vẻ nàng quan tâm Đường Hiểu Ngư, trên thực tế trong khoảng thời gian này số lần cô bé nhìn thấy Đường Hiểu Ngư quả thật nhiều hơn Minh Kiều.
Bởi vì Đường Hiểu Ngư cố ý dùng thân phận bên ngoài tiếp xúc với Tạ Sở, hoặc là nói mặc kệ cho Tạ Sở tiếp cận.
Tạ Sở cũng không làm gì rõ ràng, chỉ xuất hiện vài lần trong yến hội do những người khác trong giới khởi xướng, nói chuyện với Đường Hiểu Ngư