Cùng ngày hôm đó, tôi trở lại nhà trọ và thử cho chiếc khiên hấp thụ nguyên liệu. Một Icon hiện lên.
Lúc này tôi muốn làm một viên Thuốc Hồi Phục.
...Thời gian làm một viên thuốc là 5 phút.
Dường như thời gian cần thiết phụ thuộc vào cấp độ của công thức pha chế.
5 phút sau.
Một tiếng chuông vang lên và thông báo hệ thống "Pha Chế Hoàn Thành" xuất hiện trước mắt tôi.
Tôi kiểm tra thành phẩm thế nào.
Thuốc Hồi Phục
Chất lượng: Trung Bình
Có phải viên thuốc này chỉ 'Trung Bình' do nguyên liệu kém? Không, chất lượng bị giảm quá nhiều.
Tôi sẽ thử dùng nguyên liệu tốt hơn.
Thuốc Hồi Phục
Chất lượng: Trung Bình
Sau vài lần thử nữa, chất lượng vẫn chỉ Trung Bình.
Vậy thì có phải tôi dùng toàn nguyên liệu 'Kém', tôi có thể tạo ra thành phẩm 'Trung Bình'? Tôi sẽ kiếm được khá nhiều tiền nếu lợi dụng điều này.
Và chiếc khiên có thể tạo ra thuốc trong lúc tôi làm việc khác.
Chất lượng có lẽ tăng lên nếu tôi tăng Lv.
À thì, giờ đây Nữ hoàng đang đảm bảo chi phí sinh hoạt của tôi, nên tôi không phải lo về tiền nữa.
"Chủ Nhân, ngài đang làm gì vậy?"
"? Firo đấy à?"
"Yeah."
Firo đi ngang qua lúc tôi đang thử nghiệm trong chiếc xe.
Firo thường ở trong phòng trọ hay ở trong chiếc xe. Con bé thường kéo xe những lúc rảnh rỗi.
"Chủ nhân, Firo vừa định đá bay tên nào đang làm việc kì quái trong chiếc xe của Firo."[1]
Con chim này lại nói mấy chuyện đáng sợ nữa rồi. Mà, ít nhất tôi có thể tin tưởng con bé trông chừng hàng hóa.
Có vẻ như Firo thực sự quý trọng chiếc xe này. Mỗi sáng, con bé lau chùi và bão dưỡng nó.
Thường thì chiếc xe bằng sắt này sẽ bị hen rỉ do không khí vùng biển, nhưng nhờ con bé bảo dưỡng chiếc xe hằng ngày, đây không còn vấn đề.
Chúng tôi đang tạm ngừng đi bán rong nên con chim này có rất nhiều thời gian rảnh. Cái xe sạch quá mức.
Bóng đến nỗi có thể phản chiếu ánh sáng như gương. Trông như chiếc xe tự phát sáng vậy.
Với loài Filo Rial, chiếc xe kéo là một thứ cực kỳ quan trọng. Nếu ai đó mà lờn vờn quanh nó trong đêm thì chẳng có gì ngạc nhiên khi con bé đi kiểm tra cả.
Nhân tiện thì, con bé có thể bão dưỡng nó, nhưng lại không thể sữa chữa được.
Có thứ gì lung lay là con bé kêu tôi sửa liền.
'Có phải Chủ nhân định ngủ trong xe tối nay không? Để Firo ngủ cùng với ngài~"
"Không. Anh chỉ thử nghiệm vài thứ thôi."
"Fuu~"
Chắc tôi nên đến một tiệm vũ khí trên hòn đảo... Ngẫm lại thì lúc này đã nữa đêm rồi.
Để ngày mai cũng được.
Sau đó, tôi sẽ thử Tăng Cường một chiếc khiên bình thường.
"Chào mừng ngài trở về. Có chuyện gì xảy ra không? Ngài có biết được điều gì không?"
Khi tôi trở lại căn phòng, Raphtalia hỏi tôi.
"Anh đã học được khá nhiều. Anh vẫn cần thử nghiệm vài thứ, ngày mai sẽ bận rộn đấy."
"Tốt quá. Có phải chúng ta sẽ phải đi tăng Lv một cách đàng hoàng ngày mai không?"
"À ừm... anh phải... chắc vậy."
Tôi vẫn có thể kiếm ít Vật Phẩm Rơi Ra từ lũ ma thú.
Tôi sẽ tìm vài con ma thú trông có vẻ rơi ra thứ gì hữu dụng.
"Hãy bước lùi lại."
"Vâng.........?"
Raphtalia bối rối và lùi về sau. Tôi cố lấy một thanh kiếm ra khỏi chiếc khiên.
Keng*. Thanh kiếm rơi xuống và đâm mặt sàn.
"Wa!"
Raphtalia kêu một tiếng ngạc nhiên.
"C-Cái gì đây?"
"Đây là thứ còn lại của một con ma thú."
"Một con ma thú có một thứ thế này ư?"
"À thì..."
Con ma thú rơi ra thanh kiếm này là...Brown Pill Rabbit ( Viên Thuốc Thỏ Nâu)
Tôi đánh giá thanh kiếm.
Iron Sword (Kiếm Sắt)
Chất lượng: Trung Bình
Đúng là một món vớ vẩn.
"Raphtalia, thanh kiếm của em bắt đầu hen rỉ rồi. Dùng thanh kiếm này một thời gian đi."
"À, vâng. Cám ơn ngài....?"
Raphtalia nhặt lên thanh kiếm kỳ quái này và xem xét kỹ càng nó.
Firo thì bắt đầu ngửi nó.
"Mùi như là Pill Rabbit vậy."
Wow. Con bé nói đúng rồi.
Loài Filo Rial đúng tuyệt thật. Mặc dù con bé trông giống người, nhưng con bé vẫn là ma thú.
Chắc ngài mai sẽ thú vị lắm.
Tôi nhìn qua những Vật Phẩm Rơi Ra, thiết lập cho chiếc khiên tạo ra vài loại thuốc và đi ngủ.
Sáng hôm sau.
Tôi thức dậy, ăn một bữa sáng nhẹ và rời đi quán trọ để tìm một cửa tiệm vũ khí.
Họ có rất nhiều loại khiên ở đó.
"Tôi có thể nhìn qua một lúc không?"
"Tự nhiên."
Cái giá quá cao. Chắc vì nơi đây là nơi thu hút du lịch.
Hay vì có nhiều Du hành giả đến hòn đảo này gần đây?
Tôi tự hỏi những người dân trên đảo kiếm tiền khi ngoài mùa du lịch như thế nào.
Có phải bán nguyên liệu từ lũ ma thú? Ở trên hòn đảo này có nhiều món hàng kỳ quái.
Tôi chẳng muốn tưởng tượng dùng Thịt con Cóc Magenta nấu ăn thế nào.
Có phải vì hòn đảo này có một nền kinh tế năng động? Tôi sẽ hỏi Người Buôn Trang Sức sau.
"Naofumi-sama?"
"Ah, Raphtalia, Firo, đợi một chút."
"Vâng..."
"Chủ nhân đang làm gì vậy?"
"Cứ đợi đi, em sẽ thấy."
Tôi cầm lấy một cái khiên treo trên tường và chạm nó vào Khiên Huyền Thoại.
Bíp*. Một Icon xuất hiện.
Sao Chép Vũ Khí kích hoạt.
Đã mở khóa Khiên Sắt
Đã mở khóa Khiên Sắt Đỏ
Đã mở khóa Khiên Sắt Tím
Đã mở khóa Khiên Sắt Trắng
Đã mở khóa Khiên Sắt Nâu
Đã mở khóa Khiên Sắt Xanh
vv..
Tôi đã mở khóa chiếc Khiên Sắt và các biến thể của nó.
Giờ ngẫm lại thì chiếc Khiên Nhỏ ban đầu của tôi cũng có nhiều biến thể màu sắc khác. Lúc đó tôi không quan tâm lắm, vì nó không tăng thêm chỉ số nào.
Tôi nghi ngờ tính thực dụng của cái hệ thống này.
Tôi tự hỏi có phải khiên Baloon (Quả Bóng) cũng có chức năng như vậy. Tôi vẫn chưa mở khóa chiếc khiên đó nữa.
Nếu con ma thú xuất hiện có màu Cam và Đỏ, có lẻ đó cũng là một biến thể Trung Bình mà thôi.
Mà sao cũng được, tôi liên tục sao chép các khiên khác trong cửa tiệm.
Khiên Tròn, Mộc, Khiên Kỵ sĩ, Khiên Đồng, Khiên Thiếc, Khiên Thép, Khiên Vàng... Có cả loại khiên như Khiên Da nữa.
Tất cả các khiên của cửa tiệm đều có biến thể màu sắc.
Số lượng khiên tôi có tăng lên cực kỳ nhiều. Tôi không xem xét kỹ mấy cái khiên.
Mấy cái khiên này chắc chỉ tăng mỗi chỉ số nên không cần thiết.
Có lẽ có vài kỹ năng trong đó, nhưng xem xét hết đống này tốn thời gian lắm.
"Tôi đoán như vậy được rồi."
"Sao?"
Người Bán Vũ Khí nhìn vào tôi.
Những món hàng hóa ở cửa tiệm này không phải tốt nhất, nhưng tôi vẫn có được rất nhiều khiên.
Ngay khi tôi xong việc thăng cấp ở hòn đảo này, tôi sẽ ghé qua tiệm vũ khí của Lão già. Ông ta đúng là lựa chọn tốt nhất.
"Cậu chưa tìm thấy món nào hứng thú sao?"
"? Không..."
Nghĩ lại thì, tôi nhận vài món vũ khí vô dụng từ Vật Phẩm Rơi Ra từ ma thú. Tôi sẽ thử bán chúng xem.
"Xin hãy đợi một lúc."
Tôi đi lại chỗ khuất tầm nhìn của Người Bán Vũ Khí và lấy ra mấy món vũ khí từ chiếc khiên.
"Ông có muốn mua những món này không?"
"Chắc rồi, cậu có thể để tôi định giá chúng chứ?"
Tôi đưa chiếc Thương Sắt cho Người Bán Vũ Khí.
"Cây thương này có vẻ khá chắc. Cũng có cả bùa cường hóa trên nó..."
Người bán hàng có thể nhận ra nhiều thứ mà tôi không biết.
"Trên cây thương không có chữ khắc trên đó, nên giá sẽ bị giảm một ít? Như vậy được chứ?"
"Phải có chữ khắc sao?"
Giờ ngẫm lại thì, điều này cũng có lý.
Nếu một người nổi tiếng tạo ra nó, phải có một cách cho biết người tạo ra. Như là một ký hiệu.
"Cây thương vẫn còn tốt, nên cái giá chắc không bị giảm nhiều. Nhưng cậu lấy món này ở đâu vậy?"
"Đó là bí mật."
Nếu người này nghi ngờ tôi, tôi sẽ phải lừa ông ta, nhưng chúng tôi chưa đến cái mức đó.
Vậy đây là