Trans: ManUnited Tuấn
Editor: LittleKai
Sau khi Shadow nói với chúng tôi rằng Itsuki đã rời đi, chúng tôi xuống khỏi con thuyền.
Sau đó, chúng tôi đi xe ngựa và thoải mái tiến về phía thành phố lâu đài.
Dường như tại cổng vào có chuyện gì đang xảy ra. Tôi chuẩn bị vào thành phố thì–
Thứ vừa nhìn thấy làm cho tôi chẳng thể tin vào mắt mình.
Trash đang bước đi xung quanh với dáng vẻ đầy lố bịch, mặc độc nhất mỗi cái áo choàng và một cái quần.
Nữ hoàng quan sát hắn từ một chiếc xe ngựa xa hoa đậu phía sau.
"Chào mừng trở lại Iwatani-sama."
"................?"
Raphtalia nghiêng đầu bối rối trước khung cảnh đó,Firo vươn cổ lên để nhìn rõ hơn, và Rishia hoang mang vung vẩy hai tay không biết nên làm gì. Cho biết thêm, con bé vẫn còn ở trong bộ đồ Chim Cánh Cụt.
"Cái... gì vậy?"
"Tất nhiên là nhà vua nhảy múa xung quanh trong bộ trang phục chỉ có kẻ ngốc mới có thể nhìn thấy."
... Quần áo mới của Hoàng đế? Quần áo chỉ có kẻ ngốc mới có thể nhìn thấy? Người mặc chúng trông cũng đủ ngốc rồi.
Lúc này đây tôi đang vật lộn giữa hai cái lối suy nghĩ.
Một tên ngốc khỏa thân đang nhảy múa, hay là một gã dở hơi đang nhảy múa trong bộ quần áo vô hình ngớ ngẩn.
Kệ, nó cũng không thực sự quan trọng với tôi lắm.
"Có gì không đúng à?"
Firo hỏi tôi đầy hoài nghi.
Ah ... Firo cũng là một đứa đầu đất.
Có lẽ con nhóc này thực sự có thể nhìn thấy quần áo của hắn cũng nên. (TL: Truyện cổ tích bộ quần áo mới của hoàng đế đó, các bạn đọc tham khảo)
"Người đó, đang khỏa thân? Có lễ hội à?"
... Hoặc không.
Tôi thỉnh thoảng coi Firo chỉ như một đứa nhóc ngốc nghếch não chim.
Tuy nhiên, tôi nhận ra con bé đôi khi lại thông minh, sắc bén không ngờ.
"Tôi mới nghĩ thôi đã chẳng muốn hỏi rồi, nhưng tại sao?"
"Ngài hỏi thế có phải vì ngài có thể nhìn thấy được bộ quần áo đó không?"
Thực sự là thế quái nào?
Thật nhức đầu.
Vậy hắn có mặc hay là không?
"Anh yêu đần thối ơi, anh nghĩ mình đang đi đâu thế?"
"Gunununu ..."
Nữ hoàng nhìn vào tên Trash với vẻ mặt của một Nữ Chúa bạo dâm.
Trash nhận ra và bắt đầu nhìn chằm chằm vào tôi cứ như thể tôi là bạn trai mà con gái hắn vừa đột nhiên mang về nhà vậy.
Nhưng nếu dám động vào tôi, hắn càng bị phạt nặng hơn nữa.
Tôi tự hỏi sao lại vây? Không biết vì sao, tôi bắt đầu thấy thương hại gã. Có thể tôi chỉ nghi ngờ cách thức trừng phạt của Nữ Hoàng.
Tôi đến gần Trash và hỏi ...
"Trash, sao ngươi phải làm theo tất cả mệnh lệnh của Nữ Hoàng thế?"
"Thằng khốn-!"
Trash trông như chuẩn bị buông ra vài câu thóa mạ, nhưng sau đó hắn cảm nhận được cái nhìn của Nữ hoàng và nuốt lại lời định nói xuống bụng.
"Hãy nói chuyện với Khiên Hiệp Sĩ đi."
"Gừ ..."
Nữ hoàng ra lệnh cho Trash.
Tôi rất muốn biết sao hắn cứ tuân theo răm rắp như vậy.
Có phải vì tình yêu? Nah, tình yêu đáng ra trở nên tàn lụi sau một trăm năm.
(TL: Ý nói họ đã kết hôn lâu rồi.)
"Ngài có muốn tôi tăng thêm hình phạt không?"
"Nếu bà sẵn lòng."
"Gừ ... Ta sẽ nghe theo vợ mình, nhưng chắc chắn không phải ngươi!"
"Đúng như vậy. Tôi cũng muốn nhìn thấy anh quằn quại đấy."
Đấy có phải là tình yêu của Nữ Hoàng? Bà ta vốn là S? Suy ra tên Trash là M?
Mấy cái sở thích quái đản của thế giới này thật rộng lớn.
Tôi không tiếp tục vấn đề này thêm nữa.
"Được rồi, nghiêm túc đấy, tại sao?"
"Mi sẽ không bao giờ hiểu được."
Và Trash tự chạy đi mất.
Đúng là tôi chẳng thể hiểu rõ được, nhưng ông ta có thể có lý do riêng của mình.
Những người dân của thành phố bối rối nhìn Trash rời đi.
Đất nước này chắc xong rồi. Theo nhiều cách.
"... Chính con người đó cũng hiểu rằng mình là người có lỗi. Nhưng cảm xúc chi phối không cho phép anh ấy mắc nợ ngài. "
"* Thở dài * ..."
Liệu có phải thứ chỉ có người vợ mới hiểu được?
Nhưng vua của một nước lại hành động như thế ...Nếu không có ai quanh đây thì tôi còn có thể hiểu được, nhưng chạy xuống khu mua sắm trung tâm ...
Tôi ngạc nhiên là Nữ Hoàng có thể hiểu được ông ta. Bà ta thấy gì ở hắn?
"Iwatani, xin vui lòng đi trước đến lâu đài. Tôi vẫn còn có nhiều thứ cần chuẩn bị. "
"Tôi hiểu ...Khoan, bà không định làm thêm một bộ quần áo 'Chỉ kẻ ngốc mới có thể nhìn thấy ' nữa đấy chứ? "
"Tôi cũng muốn lắm. Đó là hàng tôi đã yêu cầu trước khi ngài đến đảo Cal Mira. "
"Vậy à."
Vài tiếng sau.
Tôi được dẫn đến trước ngai vàng.
Dường như nhóm của Motoyasu cũng vừa mới đến.
Chúng khá mất thời gian. Tôi tự hỏi điều gì đã xảy ra.
"Ta đã rất kỳ vọng vào con."
Nữ hoàng nói trong khi nhìn vào Bitch. Trash ... vắng mặt.
Nhưng nếu ở đây, hắn chỉ càng làm mọi thứ phức tạp hơn.
"Bây giờ, các ngài thấy đảo Cal Mira thế nào?"
"Không phải bà nên mời đủ tất cả 4 Anh Hùng để hỏi sao?"
"Đó là kế hoạch cho một ngày khác."
Tôi nghĩ Itsuki và Ren được mời đến sau một tuần .
"Nữ hoàng, không phải thật nhẫn tâm khi để nhà vua như vậy?"
Motoyasu hỏi Nữ hoàng với khuôn mặt hơi lo lắng.
Vậy cậu ta cũng nhìn thấy cảnh đó.
Có thể đó là lý do tại sao họ đến muộn thế.
"Đó là sự trừng phạt nghiêm khắc dành cho những tội ác mà chồng tôi đã gây ra, Kitamura-sama. Dù ngài có là một anh hùng, đây không phải là chuyện ngài nên can thiệp. "
"Nhưng -!"
"Xin hãy hiểu cho. Chúng tôi còn phải lấy lại các khoản tiền mà 2 cha-con họ tùy tiện lấy từ ngân khố quốc gia và tiêu pha vô độ. "
"Ku ..."
"Kitamura-sama, xin vui lòng tiếp tục giám sát hình phạt của Bitch."
"Mẫu th– Nữ Hoàng! Tôi chỉ làm những gì cần thiết vì lợi ích của thế giới ".
Bitch nhận ra cô ta sẽ không nhận được chút cảm thông nào của Nữ Hoàng. Ả ta chuyển sang sử dụng lý lẽ.
Nhưng ...
"Các hóa đơn những món Trang Sức Đắt Tiền, Kim Loại Quý, và Quần Áo. Một cơ ngơi thuê với giá xa xỉ, sang trọng và những lần đến các câu lạc bộ đêm đắt tiền. Có phải đó là những gì con gọi là vì lợi ích của thế giới? "
Vậy ra Nữ Hoàng đã theo dõi chi tiêu của Bitch... Con mụ đó có vẻ rất thoải mái với chuyện tiền nong.
Tôi sẽ bắn cô ta ngay lập tức nếu là Nữ Hoàng.
"Ngoài ra, con cũng dùng ma thuật tấn công Iwatani trong bản báo cáo lúc ở đảo CalMira. Do vậy, thời gian dành cho hình phạt của con sẽ tăng lên. "
"Mẹ không thể!"
"Nếu ngài đồng hành cùng Bitch, ngài cũng phải gánh vác một phần món nợ của cô ta."
"Gu ..."
Motoyasu có vẻ tức giận. Đôi bàn tay cậu ta nắm chặt lại.
Cậu ta làm thế nào để giải quyết những chi tiêu của con Bitch trước đây vậy?
"Tôi sẽ chuyển vài món nợ của nó cho Kitamura-sama. Xin hãy chuẩn bị nhận ít phần thưởng hơn từ các nhiệm vụ trong một thời gian. "
"... Tốt thôi. Nhưng nếu tôi trả hết nợ, hãy thả cô ấy đi! Đồng thời đổi lại tên cho cô ấy "
Có vẻ như Motoyasu đang hiểu lầm điều gì.
"Cái này và cái kia là những vấn đề riêng biệt. Nếu cô ta không nỗ lực hết sức để cứu lấy thế giới, cô ta sẽ không thể lấy lại được tự do."
"Bà không phải quá lạnh lùng sao?"
"Là công chúa của một quốc gia, đổ tội cho một anh hùng, và cố gắng ám sát chính em gái của mình thì trừng phạt này vẫn còn là quá nhẹ. Hay Kitamura-sama có muốn một hình phạt nặng hơn? "
Nếu việc này tiếp tục, hình phạt của Bitch sẽ chỉ tăng lên. Motoyasu nhận thấy điều đó và im lặng.
"Chúng ta hãy quay trở lại cuộc trò chuyện một chút."
Nữ Hoàng giơ tay lên, và Shadow xuất hiện cùng một đĩa đầy quả Lucor .
"Bitch, cô nói rằng trước đó Iwatani đã say rượu và cố gắng xâm hại cô, đúng không?"
"T-tất nhiên!"
"Thật kỳ lạ. Báo cáo của ta nói rằng Iwatani-sama là thần của tất cả các loại rượu. Ngài ấy không thể say được dù thế nào. "
Khuôn mặt của Motoyasu chuyển xanh khi nhìn thấy trái Lucor.
Liệu hành động này thực sự chứng minh tôi vô tội? Nhưng ... Bà ta lôi từ chỗ quái nào mấy cái thông tin về tửu lượng của tôi vậy?
"Không say? Ngài đang nói gì vậy. Đó chỉ là một trò bịp để lừa gạt Motoyasu thôi."
"Vậy cắn một miếng đi."
Shadow đưa một quả Lucor cho Bitch.
"Tại sao tôi phải ăn nó ?!"
"Không có sự lựa chọn nào khác... Iwatani, xin hãy nếm thử trái Lucor."
"Hửm? Nếu bà cho tôi ăn nó."
Trái này dần dần trở thành món khoái khẩu của tôi rồi đấy.
Tuy nhiên, nó khá đắt nên tôi không nghĩ rằng mình có thể ăn nó thường xuyên được.
Tôi ăn Trái Lucor được đưa cho tôi.
Phải, thứ này ngon tuyệt.
"Ư...."
Shadow, và tất cả người khác trong phòng nhìn tôi đắm đuối, miệng há hốc ngạc nhiên.
Bộ thứ này chết người thật à?
"Bây giờ hãy ăn một trái đi."
"T-trái mà mẹ đưa cho hắn ta vừa xong chắc chắn là giả."
"Được thôi... Iwatani-sama, lần này xin hãy chỉ ăn nửa trái thôi."
"Rõ thưa bà."
Cái suy nghĩ có một nụ hôn gián tiếp với Bitch làm tôi thấy phát ốm. Nhưng cứ làm theo yêu cầu của Nữ Hoàng, chắc tôi có thể thấy được thứ gì hay ho đây.
Tôi cắn nửa Trái Lucor và đưa lại cho Shadow.
Ah ...Khuôn mặt của Raphtalia và Firo lúc này trông thật khó hiểu.
Tôi không thể đọc được biểu cảm của Rishia khi mà con bé vẫn còn ở trong Bộ Đồ Chim Cánh Cụt, nhưng con bé đang quay mặt về phía bức tường và dựa đầu vào đấy đầy thống khổ.
Món này kinh vậy à?
"K-không! Không đời nào tôi ăn nó! Không- "
"Ăn nó ngay!"
"D-dừng lại!"
Motoyasu bước lên, đứng trước con Bitch và với tay lấy Trái Lucor.
Còn lâu nha em.
Tôi đến gần Motoyasu và thì thầm vào tai hắn.
"À phải rồi, về chuyện của Rishia ..."
"Sao cậu lại lôi chuyện đó ra vào lúc này!?"
"Cô gái đó vô cùng hâm mộ ngài Motoyasu tốt bụng, tử tế hơn hẳn tôi đây. Cô ta luôn ngắm nhìn cậu từ xa. Đúng vậy... tuyệt vọng dưới chế độ áp bức của Cung, cô ta đã tìm thấy được niềm an ủi từ lòng tốt và sự dịu dàng của ngài Thương. Cô ta hiện đang mê cậu như điếu đổ, và muốn độc chiếm cậu. Cô ta trông ngóng cậu ở đằng sau từng ngõ ngách,và đang mài sắc lại con dao của cô ta."
(TL: Nếu bạn không hiểu, tên Naofumi đang khơi lại nỗi sợ Yandere của Motoyasu)
"Hả ......... ..H...... !?"
"Ể?"
Rishia thốt lên ngạc nhiên.
Con bé vẫn còn mặc bộ đồ nên Motoyasu không nhận ra được con bé.
"Cô ta có thể đang quan sát cậu từ đâu đây nhỉ? Ngay cả bây giờ cô ta cũng có thể đang nhìn chằm chằm vào cậu lắm.."
"Giờ nghĩ lại, cứ như có ai đó đang nhìn chằm