....Tôi không thể lãng phí thêm chút thời gian nào nữa.
Giờ khi tôi nghĩ vậy, chúng tôi đã mất quá nhiều thời gian trong con rùa.
Có vẻ như do căng thẳng, chúng tôi đã không nhận ra bao nhiêu thời gian đã qua.
Nếu tôi không rời đi để trợ giúp thì e rằng nhiều cái chết sẽ xảy ra.
"Có vài thứ mà tôi muốn kiểm tra."
Tôi lấy hết tất cả thuốc mà tôi có và đưa chúng cho Raphtalia và Firo.
"Naofumi-sama?"
"Chủ nhân?"
"Trở lại chỗ trái tim của con rùa. Anh nghĩ anh đã tìm ra điều gì rồi."
Chắc chắn 2 đứa phải dùng hết mọi thứ để chặn đứng trái tim lần nữa.
Tôi biết rất rõ điều này, nhưng thực sự không còn lựa chọn nào khác.
"Chủ nhân?"
"Có thứ anh phải làm ở ngoài."
"Ở ngoài?"
"Phải,anh chỉ có thể làm điều này 1 lần, nên anh sẽ phải rút lui ngay sau đó. Rishia, hãy đi cùng hỗ trợ anh."
"Fueee... Em hiểu rồi."
"Ngài không lẽ..."
Raphtalia đang nhìn chằm chằm vào tôi.
Tôi muốn nói với em ấy nhiều hơn, nhưng em ấy chắc chắn đã biết rõ những ý định của tôi.
Raphtalia cũng đã ở đó.
"Nếu kế hoạch này thất bại, chúng ta không còn gì nữa. Vào lúc đó, hãy hỗ trợ đội quân rút lui."
"Em không thể! Còn Naofumi-sama thì sao!?"
"Anh hiểu rõ điều này nguy hiểm thế nào. Nếu anh không thể đánh bại nó ở đây, hãy trở lại với Thất Tinh Hiệp sĩ và cố chặn nó lại."
Con số trên chiếc đồng hồ cát xanh phù hợp nhất với mạng sống của con Linh Quy.
Và con số không bao giờ giảm xuống bất kể chúng tôi đã gϊếŧ nó bao nhiêu lần.
"Nếu chúng ta không làm gì ở đây, càng nhiều người vô tội sẽ chết. Raphtalia, em hiểu điều đó, phải không?
"...Phải, nhưng..."
Tôi đặt tay tôi lên vai Raphtalia và vỗ nhẹ.
"Không sao. Anh sẽ không chết đâu. Kể cả nếu nhiệm vụ thất bại, anh sẽ làm hết sức mình để mọi người có thế sơ tán."
"Nhưng..."
"Anh biết anh đang làm ngược với tính cách của mình, nhưng nếu chúng ta không chặn nó ngay bây giờ, rồi cuộc hành trình của chúng ta sẽ chỉ càng lúc càng khó khăn hơn từ bây giờ thôi."
Nó mang nhiều ý nghĩa khi tôi nói điều này.
Tôi dự định gánh chịu hết tội lỗi mà những tên Hiệp sĩ khác gây nên. Kể cả sau khi chúng tôi giải quyết xong con rùa này, Đợt sóng sẽ tiếp tục.
Cát xanh và Cát đỏ. Thông điệp từ Keiichi đã làm tôi chắc chắn Con Rùa và Đợt Sóng có liên quan đến nhau.
Những thứ mà tôi chưa hề nghĩ đến trước đây, giờ đây lại hiện lên cùng lúc trong tâm trí tôi.
Có 4 Hiệp sĩ, và vũ khí của họ có thể được nâng cấp với một giới hạn không rõ ràng. Điều đó nghĩa là những kẻ thù mạnh đến khó tin cũng được sắp đặt sẵn với khả năng tương tự vậy.
Nếu tôi không thể đánh bại con quái vật này ở đây, kẻ thù mạnh hơn sẽ xuất hiện ngay sau nó.
Tôi muốn tránh điều này bằng mọi giá.
"Em hiểu rôi, nhưng em vẫn mong ở cạnh Naofumi-sa–"
"Em đã bao giờ thấy anh bi thương chỉ vì 1 đòn đánh của kẻ thù chưa?"
"C-chưa..."
"Vậy thì đừng lo lắng... Anh sẽ nói 1 lần nữa, nhưng anh không phải kiểu người Samaria nhân lành[1]sẽ hi sinh thân mình ở đây đâu. Anh sẽ sống và trở lại với thế giới cũ của mình."
"......"
"Mặc kệ, sau khi anh dùng kỹ năng đó, anh sẽ không còn có thể chiến đấu được nữa. Lúc đó Rishia có thể kéo anh ra khỏi đó."
Nếu họ phát động 1 đòn tấn công bất ngờ vào trái tim, nó chắc không có đủ thời gian để đánh trả.
Tất cả tôi cần làm là canh đúng thời điểm.
Đây là phương án cuối cùng rồi. Nếu nó không tác dụng, thì nhiệm vụ này đã vô nghĩa ngay từ đầu.
Tôi sẽ đặt hi vọng vào những mảnh nhỏ thông tin tôi đã thu thập được.
Sự rủi ro tuy cao... nhưng nếu trong tình huống xấu nhất, Thất Tinh Hiệp sĩ vẫn có thể tiếp tục chiến đấu với Đợt sóng.
Tôi hơi lo lắng về tia năng lượng của trái tim, nhưng Firo chắc có thể né được nó.
"Vấn đề là trở lại căn phòng đó. Anh đã đến đó dùng 1 phương pháp lén lút, nhưng hai đứa thì...."
"Để cho tôi-gojaru."
"Cô có cách gì sao?"
"Tôi đã chuẩn bị vài thứ trong trường hợp chúng ta phải đi đến chỗ trái tim lần nữa-gojaru."
"Cám ơn cô. Tôi sẽ giao hai đứa cho cô."
"Đã hiểu-gojaru."
"Giờ thì, Raphtalia, Firo và cả Shadow, đi ngăn chặn trái tim đi! Rishia, hãy hỗ trợ anh. Đây là kế hoạch—-"
Rishia và Shadow thể hiện hoàn toàn phản đối kế hoạch của tôi.
Rishia cũng chứng kiến trận chiến của tôi với Giáo hoàng. Con bé không biết ảnh hưởng lâu dài của nó lên cơ thể tôi, nhưng con bé đã chứng kiến những ảnh hưởng trực tiếp lúc đó.
"Fuee... Ngài sẽ chết đấy!"
"Không phải như thế là hơi quá mức rồi sao-gojaru?"
"Đây là điều ta phải làm. Raphtalia và Firo không có đòn tấn công nào đủ lớn để kết liễu 1 con quái vật với kích cỡ như vậy. Ta phải làm điều này."
"Nếu Khiên Hiệp sĩ gục ngã ở đây, đó sẽ là đả kích to lớn đến sĩ khí của đội quân-gojaru."
"Nếu ta chắc chắn về năng lực của Thất Tinh Hiệp sĩ, ta có lẽ đã có thể rút lui, nhưng khi có 1 thành phố gần như bị tấn công ngay trước mắt, làm thế nào ta có thể ngừng lại?"
"...Hiểu rồi-gojaru. Tôi xin lỗi vì biến sự dưỡng thương của ngài ở Cal Mira trở nên vô nghĩa-gojaru."
"Ta cũng xin lỗi vì luôn trông cậy quá nhiều vào cô như vậy."
Bằng cách nào đó tôi thuyết phục được 2 đứa và tôi ra lệnh cho Raphtalia và Firo tấn công trái tim.
"Anh xin lỗi vì kêu em trở lại ngay sau khi chúng ta vừa thoát ra."
"Ngài đừng lo về nó."
"Không Vấn đề~"
"Anh sẽ để việc tính toán thời gian tấn công lại cho em. Điều này tuy khó khăn, nhưng anh tin chắc em có thể làm được."
"Em hiểu rồi."
Con rùa gần tiến đến sát cổng thành phố.
Kể cả nếu kế hoạch thất bại, tôi phải chiến đấu với con thú để đợi thời cơ đúng lúc.
Nếu tôi có thể làm chậm nó xuống một chút...
"Naofumi-sama, bọn em đi đây. Em chúc ngài may mắn."
"Chủ nhân, chiến đấu!"
"Nhớ hãy thoát ra ngay khi mấy đứa phá hủy được trai tim!"
"Vâng."
"Yep!"
Thực lòng, tôi cũng không hề mong chiến đấu 1 chút nào.
Nhưng để đánh bại thứ này với thương vong nhỏ nhất có thể, tôi phải làm điều này.
Tôi không hề nghĩ rằng tôi sai.
Raphtalia cưỡi trên Firo, và biến mất vào cai hang động mà chúng tôi vừa đi ra. Với cước lực của Firo, họ chắc đến đó sớm thôi.
"Hỡi những người đàn ông, bảo vệ bản thân và theo sự chỉ huy của ta! Tiến lên!"
"Vâng, thưa ngài!"
"V-Vâng!"
Trước khi Raphtalia có thể đến chỗ trái tim, chúng tôi phải đến được chỗ cái đầu.
"Meteor Shield! Lên nào Rishia, anh cũng trông cậy vào em đấy. Đánh nào!"
"Vâng!"
Rishia nắm chặt lấy bàn tay mình và theo sát tôi.
Trên đường, chúng tôi đụng phải 1 con Yeti.
「Zveit Aura!」
Tôi dùng phép hỗ trợ lên Rishia.
"Tuyệt thật, cơ thể em nhẹ quá."
Rishia nhanh chóng tránh khỏi tầm mắt của con quái vật và đâm vào tim nó.
Mặc dù chỉ số cơ bản của con bé thấp, do tăng thêm từ bộ đồ Lông Firo và ma thuật hỗ trợ của tôi, đòn tấn công của con bé đã trở nên khá mạnh.
Con bé phát triển tài năng quan sát toàn cục khi trong nhóm của Itsuki.
Với con bé, nhìn thấu điểm yếu của quái vật là điều khá dễ dàng. Tôi không phải bảo vệ con bé khỏi những con quái vật chỉ như thế này.
Con Yeti chết trước khi nhận ra rằng nó đã bị trúng đòn.
"E-Em làm được rồi!"
"Còn nhiều nữa đang đến, đừng có ngừng lại!"
"Vâng!"
Trả lời tốt lắm, có vẻ như con bé đã đạt được một ít lòng tự tin.
Chúng tôi cuối cùng cũng ra khỏi thị trấn