Ban ngày đã qua và ban đêm trời bắt đầu trở lạnh; đó là thời điểm mà bụng của Raphtalia biểu tình liên hồi. Để lại hành lý ở Quán Trọ, chúng tôi đến một quán ăn gần đấy để ăn tối.
Trước đó, chúng tôi chỉ mới ăn qua loa một chút thức ăn.
Raphtalia lấy chúng từ một cửa hàng lạ lẫm, mặc dù tôi chẳng rõ chúng có gì ngon lành.
Tôi cần một cách nào đó để làm dày lên cái ví tiền của mình. Tôi chắc rằng cắm trại ngoài trời sẽ nằm trong kế hoạch của tôi kể từ bây giờ.
Nên lần này ta sẽ để cho ngươi ăn đến khi no mới thôi!
"Xem nào, cho phần ăn Delia cho 2 người và một món ăn vùng Naples."
Sau khi yêu cầu món với người hầu bàn, bữa tối của chúng tôi nhanh chóng được dọn ra.
"Ăn thôi."
"Un."
Raphtalia lại bắt đầu bỏ thức ăn vô miệng mình bằng tay không lần nữa.
Xét theo bề ngoài con bé, tôi có thể nói rằng con bé khoảng 10 tuổi. Con bé đang nhìn qua đĩa của tôi, nên tôi tiếp tục gọi thêm.
"Ăn trong khi ngươi còn có thể, chúng ta sẽ cắm trại ngoài trời kể từ ngày mai."
"Ha-gu-i!"
Nói chuyện và ăn cùng một lúc là thái độ cư xử tồi tệ ở trên bàn ăn. Nhưng khi mà con bé ăn một cách thích thú như vậy, nên lần này tôi sẽ tha thứ cho hành động của con bé.
Sau đó, chúng tôi trở lại căn phòng, tôi lưu ý bề ngoài của Raphtalia lần nữa.
"Tóc ngươi rối quá, hãy cắt đi một ít đi."
"... Hai."
Tôi vỗ lên đầu Raphtalia '*bộp*' một cái khi mà con bé đang làm bộ mặt khó chịu.
"Được rồi. Ta không định cho ngươi một kiểu tóc kỳ quặc nào đâu."
Bên cạnh đó, bề ngoài hiện tại của con bé trông đã kỳ quặc sẵn rồi.
Dùng một con dao,tôi bắt đầu cắt đi mái tóc dài quá mức này của con bé. 'gushi*' 'gushi*'
Tôi cắt tóc con bé dài khoảng ngang vai.
"Xong rồi, chừng này chắc là đủ,... phải."
So với kiểu tóc cũ của con bé, kiểu này ít nhất có vẻ coi được hơn.
Nhờ vậy, con bé trông sẽ khá xinh đẹp sau khi ăn diện vào.
Raphtalia bắt đầu xoay quanh, khuôn mặt con bé phồng lên vẻ tự tin.
Tôi tự hỏi con bé vui vẻ như vậy vì điều gì.
Cái khiên phản ứng khi tôi đang dọn đi mớ tóc thừa.
...
Tôi chưa bao giờ có thể tưởng tượng ra điều này cũng có thể xảy ra được.
Suuu*...
Tôi mở bảng tình trạng của mình để xác nhận. Mặc dù nó hiện lên rằng Lv và 'Cây' vẫn còn thiếu.
"Hm?"
Ặc, con bé xoay người lại.
"Giờ thì, ngươi nên mau lên và đi ngủ đi."
"Un!"
Con bé đang thành thật đến kỳ lạ, khác hẳn hôm qua.
Ừm, tốt thôi.
Con bé có lẽ khóc nữa, nên tôi pha chế ngay trong căn phòng.
...
Dinh Dưỡng Bổ Sung đã được tạo ra.
Dinh Dưỡng Bổ Sung
Chất lượng Kém --> Một loại thuốc hơi tệ, làm giảm mệt mỏi,
cũng có tác dụng hồi phục nhanh chóng bệnh suy dinh dưỡng.
Bình Hồi Phục đã được tạo ra.
Bình Hồi Phục
Chất lượng Hơi tệ -->Một loại thuốc bình thường, chữa được những căn bệnh nhất định.
Kém tác dụng với mấy căn bệnh nghiêm trọng.
Fumu...Có hàng đống thứ có thể tạo ra khi dùng thảo dược trong ngọn núi và khu rừng.
Vì vậy, tôi có thể đổi những thứ này ở tiệm thuốc lấy một món tiền béo bở.
Chỉ là nguyên liệu bị tiêu thụ với một tốc độ đáng sợ với tỉ lệ thành công nằm trên ranh giới may rủi.
Nhìn chung, tôi tạo ra 6 Dinh Dưỡng Bổ Sung và vài loại thuốc chữa bệnh khác.
Tuy nhiên, vẫn rất khó để tạo ra thuốc chất lượng cao; tôi chẳng là gì khi so với các chuyên gia trong chuyện này.
Khi mà tôi là Khiên Hiệp sĩ và không phải là một Dược Sĩ.
... Để cho chiếc Khiên hấp thụ vài cái trong số chúng xem.
Điều kiện cho Calorie Shield đã được mở khóa.
Điều kiện cho Energy Shield đã được mở khóa.
Điều kiện cho Energic Shield đã được mở khóa.
Calorie Shield
Equipment Bonus: Tăng Thể Lực (Nhỏ)
Energy Shield
Equipment Bonus: Tăng SP (Nhỏ)
Energic Shield
Equipment Bonus: Giảm Tiêu Hao Thể Lực (Nhỏ)
Lúc này, tất cả chúng tăng điểm thưởng liên quan đến tính trạng.
Chỉ là, 'Thể Lực' là cái gì? Có phải giống như tình trạng thể chất?
Có vẻ như tôi sẽ cần tự trải nghiêm điều này.
Tiếp sau đó, tôi còn thảo dược, nhưng... Tôi tự hỏi liệu nó càng trở nên khó khăn hơn không nếu tôi tiếp tục học thêm kỹ năng thủ công một cách thiếu thận trọng thế này.
Tôi muốn nhiều điểm thưởng cho chỉ số chiến đấu hơn nữa.
Hay có lẽ vì tôi không thể đủ điều kiện mở khóa với chỉ những thảo dược mà tôi đã thu thập được.
Ừm, tốt thôi.
"Nn~..."
Trong khi tôi đang vươn vai và chuẩn bị đi ngủ, tôi nhận ra Raphtalia nhắm chặt đôi mắt của mình lại. Dường như con bé không thể có được một giấc ngủ ngon nào; đó là một dấu hiệu cho thấy con bé gần khóc thét lên rồi.
"Kya—-"
Tôi bịt miệng con bé ngay