Cửa hàng ma thuật, cửa hàng dược liệu và cửa hàng y phục ở thị trấn kế bên đã được xây dựng xong.
Tuy đó vẫn chỉ là những căn nhà tạm thời nhưng việc kinh doanh đã bắt đầu đi vào hoạt động.
"Ah, Anh Hùng-sama. Chào mừng."
Bà Chủ Tiệm Ma Thuật đón chào tôi.
Rõ ràng là cái của hàng hiện tại không phát triển tốt như cửa hàng trước đây, nhưng đổi lại bà ấy cũng nhận được mức độ ưu đãi hơn so với trước.
Tôi rất hy vọng thị trấn này sau khi tái thiết có thể đầy đủ quy mô cần thiết.
"Thế việc làm ăn của bà ra sao rồi?"
"À cũng không quá tệ. Tôi đang nghĩ đến chuyện sẽ mở lại cửa hàng ở Thị Trấn Lâu Đài."
"Vậy cửa hàng ở đây chỉ là một chi nhánh?"
"Đúng thế. Tôi sẽ tiếp tục làm việc ở đây cho đến khi cửa hàng chính mở cửa trở lại và thỉnh thoảng tôi sẽ dạy phép thuật ở chỗ cậu...... mà hình như cậu đang làm vài chuyện thú vị ở đó phải không?"
Bà chủ tiệm ma thuật có vẻ như đã để ý đến sự thay đổi đột ngột của ngôi làng mà tôi đang quản lí khi nhà giả kim đến.
Mà cũng đúng thôi, với cái tốc độ phát triển vl như thế thì chắc chắn bản thân nó xứng đáng được gọi là phép màu rồi.
"......Hmmph."
Tôi nghĩ mình có thể ngửi thấy mùi thoang thoảng phát ra từ cửa hàng Dược Liệu.
Thỉnh thoảng tôi lại nhìn về phía ngôi làng của mình.
"Chúng tôi có thể nâng cao nghiên cứu về dược học bây giờ tất cả là nhờ có cửa hàng dược liệu đã bắt đầu giúp sức. Tôi rất mong đợi kết quả đạt được và cảm ơn bà rất nhiều vì đã giúp đỡ trong lúc thiếu thốn nguồn nhân lực thế này."
"...Tôi hiểu."
"Giờ thì... cửa hàng y phục ở đâu vậy?"
"Tôi tự hỏi không biết là mình có làm ra sai lầm gì không nhỉ. Mà hiện giờ thì tôi rất mong được đến định cư tại ngôi làng của ngài Anh Hùng lắm đấy."
Fumu... Tôi đưa cho bà Thợ May những loại vật liệu ma thú mà tôi đã thu thập được.
Và tôi cũng đã dụ dỗ thành công bà ta khi nói rằng sẽ còn nhiều vật liệu thú vị nữa nếu bà đến định cư ở đó.
Tôi nghĩ chắc tôi có thể giao lại việc xác định kích cỡ vật liệu cho bà ta.
"Nhiều chỗ ở đây cũng đã được tái thiết rồi đấy nhỉ."
Không như ngôi làng của tôi, ở đây có rất nhiều nhân lực, nên có thể thấy được là ngôi làng này đang phát triển rất nhanh chóng qua từng ngày.
Trông như thể đây là kế hoạch xây dựng lại cơ ngơi của những lãnh chúa Phong Kiến thời xưa ấy.
Hiện tại thì nền tảng của ngôi làng đã xong và dự kiến là sẽ hoàn thành mọi thứ trong vòng hai tuần tới.
"Xin lỗi về mọi thứ."
"Không có gì đâu ạ. Vì dù sao thì hầu hết mọi người ở đây đều có nhiều thời gian rãnh mà."
"Ta hiểu."
"Thay vì căm ghét ngài thì mọi người có vẻ như rất trông chờ để được thưởng thức những món ăn của ngài Khiên Hiệp Sĩ đấy. Mà nó thật sự ngon như mọi người nói sao? Ây dzà, tôi thiệt sự muốn được thử món ăn của ngài quá~"
...Thỉnh thoảng, tôi có đến và làm vài món để hỗ trợ vì cố gắng của họ, nhưng hình như điều đó lại trở thành động lực để họ cố gắng làm việc thì phải?
Cái khiên này đúng là có thể làm ra mấy món rất ư là ngon lành đấy nhỉ.
"Ồ được thôi. Mà ngoài ra, ta sẽ méo có nấu cho đứa nào cho đến khi việc bán rong của ta xong xuôi đâu."
"Vâng... vậy tôi sẽ thông báo tin này với mọi người."
"Rồi, rồi."
Tôi bắt tay với cậu ta, và sau đó đi đến thị trấn kế tiếp.
Đi theo hộ tống tôi gồm có Raphtalia, Firo và thêm hai đứa khác nữa.
Điều này là cần thiết đối với tôi trong việc gia tăng lực lượng chiến đấu của mình, và tôi không nghĩ là Rat sẽ có thể đưa ra thành quả thí nghiệm trong quãng thời gian đó được.
Vào ngày thứ hai đi bán rong.
Chúng tôi đi đến một thị trấn lớn.
"Hửm?"
Hình như có vụ náo động gì đó bên chỗ đội trấn giữ cổng thành.
Tôi có lẽ là nên lờ vụ đó và đi qua, nhưng...
"Này, sao mấy người kia được thả đi, trong khi ta thì bị bắt giữ hả?"
Khi đến gần, tôi dừng xe lại vì nghe thấy tiếng ai đó rất quen thuộc.
Do không thể thấy được gì vì đám đông, tôi hỏi người đang đứng gần đó.
"Có chuyện gì ở đằng đó vậy?"
"Hình như cái người tự xưng là Kiếm Hiệp Sĩ đằng kia đã giúp bắt giữ một tên cướp, nhưng giờ thì anh ta lại bị binh lính bắt giữ."
...Câu truyện kiểu thế này hình như mình đã nghe ở đâu đó trước kia rồi thì phải.
"Hửm? Ah, ngài có phải là Khiên Hiệp Sĩ không ạ?"
Vậy là tôi bị nhận ra rồi. À thì, cái xe ngựa của tôi cũng khá nổi bật, cộng với việc con nhóc Firo cũng đang ở dạng ma thú nữa, nên cũng chẳng thể khác được.
Đám đông tản ra và dung nhan của tên chủ trì cuộc náo động hiện ra.
Ở đó, tôi nhận ra nhóm mấy tên cướp với những nụ người khả ố, và Ren thì đang bị những người lính gác bắt giữ.
... Tôi cũng nắm được đại khái tình hình.
Bắt cướp à. Điều tương tự cũng từng xảy ra với tôi trước đây.
Chẳng còn cách nào khác. Tôi dạt đám đông ra và đi đến trung tâm cuộc náo động.
"Yo."
Dọa chúng bất ngờ thì nguy hiểm lắm nên tôi gọi từ phía xa.
"Là Naofumi à?"
"Cũng lâu rồi nhỉ?"
Trông Ren có vẻ rất mừng ngay khi cậu ta nhìn thấy tôi. Còn vẫy tay với tôi nữa chứ, vô tư vãi.
Nhưng đen thay, người mà tôi đang hướng đến chẳng phải anh bạn Ren thân mến, mà là tên cầm đầu lũ cướp.
Ngay khi bọn cướp thấy mặt tôi, mặt chúng bắt đầu tái nhợt đi.
A ha...chúng đã trải qua chuyện này hai lần rồi nhỉ. Ờ, thì đây sẽ là lần thứ ba vậy.
Lũ người này, chúng thực sự nên học cách sống lương thiện đi, ngoài kia còn đầy nghề như Lính Đánh Thuê hay mấy nghề gì đó đại loại vậy sao không chọn mà lại chọn đi làm cướp chứ.
"Hình như não của lũ các ngươi vẫn chưa thông, đúng không nhỉ? Bọn bây thực sự nghĩ rằng đổ oan cho người bắt giữ mình thì sẽ giúp thoát tội được sao?"
"I-im đi."
À, tôi muốn thử nghiệm một thứ xem.
Chúng có vẻ chỉ hơi hơi sợ tôi thôi, nhưng tôi có thứ có thể đem đến cho chúng những cơn ác mộng tồi tệ nhất.
"Firo."
"Vâng?"
Firo nhảy lướt qua đám đông đến cạnh tôi.
Mặt tên cướp đó càng tái mét hơn khi thấy Firo.
"Tận hưởng bữa ăn của em đi."
"Un."
À, tôi nghĩ con nhóc này sẽ xơi tất tần tật mọi thứ trừ trẻ con ra.
Bọn cướp sợ muốn xón ra quần, trưng ra bộ mặt tuyệt vọng và bắt đầu van xin những người lính gác.
"Bọn em mới đúng là thủ phạm đây ạ! Nên làm ơn cứu với!"
Chúng đã tự thú nhận rồi kìa... bộ Firo đáng sợ đến thế sao?
Mà Rat hình như có nói rằng loài Filo Rial được cho là một loài rất ư là hoang dại, và phần kinh dị nhất là con nhóc kia lại chính là Nữ Hoàng của đám đó.
"À à,.... mấy người đó không phải cướp đâu. Cái gã Kiếm Hiệp Sĩ kia hiểu lầm rồi đấy."
Có vẻ như đám lính gác vẫn chưa tìm ra nơi ẩn náu cũng như chiến lợi phẩm của bọn cướp này.
Mấy tên cướp kia cũng có một chút kĩ năng, và chúng giấu tiền của mình cũng khá là cẩn thận.
Tôi nghĩ có lẽ tôi sẽ khiến chúng phải nôn đống tiền đó ra lần nữa.
"Naofumi! Cả ngươi nữa ư!?"
"Ta không có nói là ngươi có lỗi. Nên vui lòng ngậm mồm lại trong giây lát đi. Ta đang có một ý hay đây."
"Chúng tôi sẽ khai! Chúng tôi sẽ khai mà, nên làm ơn đừng để con chim của gã kia đến đây!"
"Này, chủ nhân. Firo cảm giác hình như mình bị ghét, bộ Firo đã làm gì sai sao?"
"Anh nghĩ cái sự thật em sẽ xơi tất tần tật mọi thứ trừ trẻ