Tôi cùng đám nô ɭệ đi theo Nữ Hiệp Sĩ đến nhà kho trong ngôi làng.
Tại đó, tôi gặp Rat và Taniko đang đứng chờ. Rat đang khó chịu khoanh tay còn đôi mắt của Taniko thì lại sáng rỡ.
"Các người gọi ta có việc gì vậy?"
"Trước tiên, ngài hãy nhìn vào nhà kho đi."
Tôi chầm chậm mở cửa và liếc vào bên trong.
Bên trong là ... một loạt áo giáp, vật liệu và những quả trứng ma thú.
Are?? Trước đây, làm gì có thứ gì trong này đâu?
"Các người dùng tiền của ta mua mớ này đó hả?"
"Không phải. Những thứ này được đóng gói trong một cái thùng và bị bỏ lại ở gần ngôi làng với chữ Iwatani được ghi sau đó."
"Cái gì?"
Ở chính giữa nhà kho, tôi nhìn thấy một cái thùng gỗ đã mở toang.
Dòng chữ viết tay『Gởi đến ngài Khiên Hiệp Sĩ, xin chuyển những món quà này đến những nô ɭệ bất hạnh. 』được vạch nguệch ngoạc, xấu đến kinh khủng ở mặt bên của cái thùng.
"Cái gì đây?"
"Có vẻ những thứ này là những vật hiến tặng. Có cả vài bộ giáp có giá trị cao lẫn lộn trong mớ đó, và một vài loại thảo dược, đá quý, và gỗ hiếm."
"Ra lý do mà Rat và Taniko ở đây là quả trứng đó à? ... Nhưng đó là cái gì? Ai đã gởi chúng?"
"... Tôi tìm thấy chúng trên đường về sau khi báo cáo lại cho Nữ Hoàng. Tuy không biết ai đã gởi nhưng có lẽ chúng là của những người từ Siltwelt hay Shieldfrieden. Dựa trên nét chữ và loại mực thì chắc là 2 nơi đó."
"Liệu có ổn không khi ta nhận chúng?"
"Tất cả các món này đều không thể nào truy nguồn gốc được. Ngay cả những ký hiệu chạm trên bộ giáp cũng đã được xóa đi. Thậm chí nếu chúng ta tìm ra được ai là người gởi, chúng ta cũng không thể nào chứng minh được."
Ra là thế. Ai đó ở tầng lớp cao đã gởi chúng đến để tranh thủ sự ủng hộ của tôi.
Ai gởi cũng chẳng quan trọng. Riêng cái chuyện tôi được nhận quà cũng đủ để chứng tỏ rằng đất nước của họ rất có thiện ý đối với Anh Hùng.
Trước đây, một Biên Tập Viên tức giận với sự ích kỷ của Thần(Kami-sama) Manga nên định bụng là sẽ ném đứa con lười nhác vô dụng của vị thần đó vào một cái ao trong vườn.
Sau đó, ông Biên Tập Viên đó lại tự cho rằng chính ông ta đã làm vậy. Chuyện đó trở thành một chủ đề ông ta có thể khoe với mọi người.
Thực tế ra sao vẫn chưa rõ. Nhưng rất có khả năng một việc như thế đã xảy ra.
Ai gởi quà cũng không quan trọng. Nhưng họ thế nào cũng sẽ tự nhận mình là người giúp đỡ Khiên Hiệp Sĩ.
"Quả thực bọn họ đã gởi những thứ thật phiền toái."
"Như vậy, còn những quả trứng này thì sao?"
"Số lượng trứng ở đây có chủng loài nhiều bất thường, từ những con Usapiru tới những con ma thú hiếm theo mùa."
Vậy ra bọn họ đã giám định hết chúng rồi.
Nhưng thái độ của Rat trông khá buồn cười. Nói thẳng ra là cô ta cực kỳ không vui.
"Rắc rối chính nằm ở đây này. Quả trứng lớn ở phía sau ấy."
Một quả trứng lớn hơn hẳn những quả khác nằm ở trong góc phía sau của nhà kho.
Cái gì thế này? Quả trứng của con Linh Quy chắc?
"Đó là trứng gì vậy?"
"Trứng của một con phi long. Đó là một loài cấp cao, mạnh mẽ và cực kỳ quý giá."
Quả thật bọn họ đã gởi đến một thứ rắc rối đây!
Dù tôi vẫn không biết lý do, nhưng Rat có vẻ như rất ghét loài rồng.
"Một con rồng sẽ sống trong làng... Thật tuyệt vời!"
Taniko thì lại rất hứng thú với chuyện này.
Chuyện gì với con bé này vậy? Lúc nào cũng trái ngược với Rat, hoàn toàn yêu thích loài rồng.
"Chúng ta nên làm gì đây? Nhận dạng của những thứ này không rõ ràng, và cũng chẳng biết được người gởi là ai làm sao có thể trả lại cho họ được?"
"Dẫu cho cô có nói thế... tuy nhiên, ta chưa từng nghĩ rằng chúng ta sẽ gặp rắc rối từ một món quà."
Tuy nói vậy, tôi vẫn cảm thấy hơi hơi khó chịu khi có ai đó gởi cho tôi những thứ mắc tiền thế này. Chắc hẳn họ sẽ lợi dụng tôi để làm chắc chắn địa vị của mình.
Nhưng bởi vì trả lại là không thể nên tôi "đành" phải nhận chúng.
Nếu có chuyện gì xấu xảy ra từ chuyện này thì việc duy nhất chúng tôi có thể làm là đối phó với nó.
Nếu gói hàng thực sự là từ SiltWelt, thì có lẽ nó chỉ là vật hiến tặng thành tâm cho Khiên Hiệp Sĩ.
"Vậy hãy nhận chúng đi. Nếu lỡ có ai đó đến và nói rằng chúng của bọn họ thì cứ phớt lờ họ đi. Tiện thể, liệu chúng ta có thể đóng một dấu phong ấn nô ɭệ lên con Phi Long này không?"
"Sẽ phải cần tới một con dấu phong ấn cấp cao. Nhưng thật tốt là người gởi quà đã vô cùng tử tế gởi kèm theo cả bộ dụng cụ cần thiết cho nghi lễ này. Nên nếu ngài Bá Tước muốn, tôi sẽ có thể đóng dấu phong ấn lên tất cả những ma thú này."
"À. Vì sao mà cô lại ghét rồng đến thế?"
"Aa! Tôi vẫn chưa nói cho ngài Bá Tước biết lý do nhỉ!"
Rat tức giận trừng mắt nhìn Taniko rồi bắt đầu nói.
"Những con rồng cấp cao ấy, ngài biết chứ, trong thời kỳ động dục của chúng, chúng hoàn toàn mất kiểm soát."
"Cái gì?"
"Ngài không biết à? Hầu hết những con rồng bắt đầu làm hủy hoại vùng đất chúng cư ngụ. Khu vực tổ của chúng luôn luôn là nơi nguy hiểm."
"Thật vậy sao?"
Khu vực sinh sống của con rồng duy nhất mà tôi biết là ... ở ngôi làng phía Đông đó.
Thi thể của con rồng mà Ren gϊếŧ đã gây nên dịch bệnh. [1]
Vùng đó chắc chắn là vùng bị ô nhiễm rồi.
"Những con rồng, ngài biết đấy, khi mất kiểm soát, chúng thường hay 'xâm phạm' những ma thú thuộc chủng loài khác. Đó là lý do ở những vùng đất rồng sống, có rất nhiều ma thú dạng rồng sinh sống."
"Một chủ đề khá nguy hiểm đấy."
Rất nhiều game thể loại fantasy có những chủng loài nửa rồng, vậy ra đây chính là lý do à?
"Mà, khi chúng thiết lập nên một vùng lãnh thổ thì sẽ không khi nào rời khỏi đó, nhưng lý do làm tôi ghét bọn rồng là khi chúng điên cuồng, chúng rất dễ phá hỏng hệ sinh thái. Còn Phi Long là loài hỗn huyết(lai tạp) giữa rồng với loài ma thú khác yếu hơn."
Hừm... ra sự việc là như vậy.
"Rắc rối nhất là bọn rồng thuần chủng. Chúng còn không biết cái gì gọi là khác biệt loài cả, và thậm chí chúng còn 'xâm phạm' phụ nữ loài người nữa."
Đúng là loại sinh vật rắc rối.
Hửm?? Taniko lại đang trừng mắt nhìn chúng tôi.
"Loài rồng cũng có phẩm cách đấy!"
Tại sao con nhóc lại nổi giận chứ? Con nhóc cư xử như thể có liên can trực tiếp đến chuyện này vậy.
Cứ liên quan đến ma thú là con nhóc này lại ồn ào, nhặng xị cả lên.
Chẳng biết từ lúc nào mà con bé luân phiên chịu trách nhiệm quản lý bọn ma thú với Rat.
"Đã có một chủng tộc Á Nhân được thành lập rồi, Dragonewt ấy." [2]
Tôi nghĩ rằng tôi đã có nghe về Long Á Nhân ở đâu đó rồi.
"Mặc dù nếu những con rồng không có thời kỳ động dục, loài rồng vẫn tồn tại như thường, và chúng đúng là chủng loài mạnh mẽ nhất. Loài duy nhất có thể chống lại được bọn rồng là loài FiloRial."
"Thật vậy sao?"
"Đúng vậy. Loài FiloRial thường hay có những cuộc chiến tranh giành lãnh thổ với loài rồng."
... Firo bất chợt hiện lên trong tâm trí tôi.
Tôi chẳng hề thấy con chim háo ăn đó giống một loài cao quý ở chỗ nào.
"Và bởi vì quả trứng đó là trứng rồng, nên cô cảm thấy không thích nó?"
"À, cũng có tí chút. Nhưng tôi tin rằng phong ấn ma thú có chức năng kiểm soát ham muốn của chúng, nên ngài hãy nhớ chọn mệnh lệnh tuyệt đối đó. Nếu không thì toàn bộ ma thú ở khu này sẽ bị hủy hoại đấy."
Cảm giác gì thế này?
Trong những game săn bắn tôi từng chơi, tôi đã từng phải đi săn những cặp đôi rồng. Và từ số lượng con cháu chúng có, tôi đã luôn tự hỏi tại sao chúng không đi quét sạch loài người cho rồi!
"Long Đế-sama sẽ không cho phép chuyện đó xảy ra đâu!"
Taniko gào lên.
Đúng là một cái tên nghe mạnh mẽ!
Lý do gì mà con bé lại biết quá nhiều về ma thú vậy chứ?
Con bé đã được nuôi dạy như thế nào vậy? Dù vậy, chuyện này cũng chẳng quan trọng.
"À. Đúng rồi. Vua Rồng-sama trong truyền thuyết. Nghe nói là đã từng tranh chấp với FiloRial Nữ Hoàng."[3]
"Có cả một truyền thuyết như vậy sao?"
"Đó cũng chỉ là truyền thuyết mà thôi. Sự tồn tại của chúng vẫn còn là ẩn số."
... À... trước đây tôi đã gặp một con rồi.
Nhưng tranh luận và phiền toái sẽ nổ ra nếu như tôi nói về chuyện đó.
Dẫu sao, tôi đoán chừng câu chuyện đại loại thế này: Vua Rồng truyền thuyết ấy đã đe dọa đến mạng sống của rất nhiều người dân nên FiloRial Nữ Hoàng đã đánh đuổi hắn đi.
Hoặc chuyện có thể là cả 2 bên đã liên tục chiến đấu với nhau.
"Nhưng... nếu chúng có khả năng sinh sản đến vậy, tại sao ta chưa từng gặp con nào hết?"
"Do hầu hết chúng thường hay sống ở những vùng xa xôi ít dấu chân người. Ngài Bá Tước đã từng đi xa đến vậy chưa?"
À, tôi chỉ đi bán dạo theo lộ trình của các thương nhân thôi... tôi hiếm khi nào vào vùng núi hay hang động nào.
Vậy đó là lý do à...
"Ra vậy."
"Mà, chúng thường chỉ ở quanh quẩn trong lãnh thổ của mình. Nên nếu ngài không đi vào những vùng đó, ngài