Khu vườn của Lâu Đài giờ đã trở thành đấu trường.
Những ngọn đuốc được thắp lên ở khu vực chung quanh trong khi những người khách tham dự buổi tiệc đang háo hức chờ xem trận quyết đấu giữa hai người Anh Hùng.
Tuy nhiên, kết quả trận quyết đấu đó đã nằm trong dự liệu của bọn họ.
Một trận đấu giữa tôi, Khiên Hiệp Sĩ không-hề-có-kỹ-năng-tấn-công, và người còn lại không ai khác hơn là Thương Hiệp Sĩ Motoyasu.
Đó không phải là một trận chiến giữa party của Khiên Hiệp Sĩ và Thương Hiệp Sĩ, đó chỉ là một trận đấu tay đôi giữa tôi và Motoyasu.
Ai nhìn cũng cho rằng lòng tự trọng của Motoyasu không cho phép lấy nhiều đánh ít nên đây chỉ là một cuộc đấu một chọi một.
Kết quả của trận đấu ít nhiều cũng được đoán trước, do đó tôi chẳng hề nghe thấy những lời cá cược đáng ra thường xuất hiện ở những sự kiện kiểu này. Theo dõi trận đấu không chỉ là những quý tộc tham dự buổi tiệc mà còn có cả những du hành giả đã tham gia chiến đấu chống lại Đợt Sóng.
Nên nói khác đi, ai ai cũng nghĩ rằng tôi đang tự tìm lấy thất bại.
Ren và Itsuki đang cười nói với nhau, chờ xem trận đấu ở trên ban công.
Thất bại của tôi đồng nghĩa với việc tôi mất đi đứa nô ɭệ của mình, hẳn hai tên bọn chúng cũng chờ xem cảnh.
Chết tiệt! Chết tiệt! Chết tiệt!
Bất cứ kẻ nào trong bọn đó cũng đều muốn tước đoạt mọi thứ của tôi.
Kể cả khi đang trong Đợt Sóng, mấy tên hiệp sĩ cũng sử dụng ma thuật nhằm gϊếŧ tôi.
Trong cái thế giới này, những kẻ chung quanh đều là kẻ thù muốn châm chọc, khiêu khích tôi.
... Được thôi. Có vẻ như thất bại là lựa chọn duy nhất của tôi rồi. Nhưng muốn thắng ta sẽ không dễ dàng thế đâu.
Hãy đợi đấy, Motoyasu. Lòng thù hận của ta đối với ngươi trong lần này sẽ giải quyết hết.
"Bây giờ, cuộc quyết đấu giữa Thương Hiệp Sĩ và Khiên Hiệp Sĩ sẽ được bắt đầu. Kết quả trận đấu sẽ được quyết định khi một bên bị hạ gục hoặc thừa nhận thất bại."
Tôi xoay cổ tay và co duỗi ngón tay để khởi động cho trận đấu.
"Ai sẽ chiến thắng trong trận chiến giữa Thương và Khiên đây? Câu trả lời cho câu hỏi đó ... chẳng phải lần này quá rõ ràng rồi sao?"
Motoyasu khinh miệt nhìn tôi.
Ngươi đùa đấy à?
"Giờ thì..."
Motoyasu, ta sẽ dạy cho ngươi biết chiến đấu không phải chỉ là đánh bại đối thủ.
Cụm từ "mâu thuẫn" nguồn gốc từ một câu chuyện về một thương nhân bày bán một cây thương mạnh nhất và một cái khiên cứng rắn nhất. [1] Đó là một từ dùng để chỉ những việc không phù hợp với nhau.[2]
Tuy nhiên, tôi cảm thấy chính bản thân từ "mâu thuẫn" trong tiếng Nhật đã là mâu thuẫn rồi.
Tóm lại, cái gì sẽ quyết định kết quả trận đấu đây?
Nó cũng tương tự như cờ Shogi và cờ Vây. [3]
Ví dụ như là nếu bạn đang có một nước thua, bạn sẽ làm gì?
Thương là vũ khí dùng để gϊếŧ kẻ địch, trong khi Khiên lại là món dùng để bảo vệ kẻ mang nó.
Áp dụng rộng ra, nếu cái Khiên có thể đỡ được đòn từ cây Thương mạnh nhất, nó sẽ thắng; vì chức năng của nó vốn là như vậy.
Nhiệm vụ của chúng về cơ bản là khác hẳn nhau, một cây Thương và một cái Khiên.
"Bắt đầu!"
"Uooooooo!"
"Yaaaaaaaa!"
Tôi dùng tư thế chạy trong quyền anh lao thẳng về phía tên Motoyasu, trong khi hắn cũng giơ cây Kích (Halberd) chạy về phía tôi và ướm thử khoảng cách để đâm.
Khoảng cách giữa chúng tôi nhanh chóng rút ngắn va khi tôi đã vào trong phạm vi tấn công, Motoyasu liền nắm chặt cây Kích và đâm tôi.
Một đòn tấn công không thể nhìn thấy được mới là một đòn khó đối phó.
"Chaos Strike" (Loạn Đột – Đâm Loạn)
Ngay lập tức cây Kích của Motoyasu phân ra làm nhiều mũi thương đâm về phía tôi.
Một kỹ năng! Ngay vừa mới bắt đầu trận ngươi đã dùng tới kỹ năng của mình rồi à..
Nhưng tôi không hề ngừng lại.
Tôi vừa chạy vừa giơ chiếc khiên lên bảo vệ đầu mình khỏi đòn tấn công.
*Keng, keng*
*Vù, vù*
Kư... Cơn đau lan khắp bả vai và hông của tôi.
Tuy chỉ là vết xước qua da, nhưng vì đây là đòn tấn công của một Anh Hùng nên tôi không thể hoàn toàn chống đỡ được đòn tấn công của hắn ta.
Tuy vậy, kỹ năng mà tên Motoyasu vừa mới dùng đã kết thúc và có vẻ kỹ năng của hắn đang trong cooldown time.
"Nhận lấy nè!"
Motoyasu vẫn cố đâm cây Kích vào tôi.
Thông thường, điểm yếu của một cây thương, hay trong trường hợp này, một cây kích, là phạm vi tấn công.
Khi đối thủ vào đến gần hơn phạm vi tấn công hiệu quả của vũ khi thì khó có thể sử dụng được nó dễ dàng. Thương, giáo,... rất hiệu quả khi tấn công ở khoảng cách xa. Nhưng chỉ một đòn tấn công thì không đủ để hạ gục tôi, một đối thủ dùng Khiên.
Tôi sát sao né cú đâm của tên Motoyasu, rồi dồn trọng lượng của mình về trước và hạ thấp người.
Sau đó, tôi tung một cú đấm thẳng vào mặt Motoyasu.
*Bang*
Ô! Quả là tôi không thể gây được tí sát thương nào hết.
Tuy nhiên, đòn tấn công của tôi không chỉ dừng lại ở đó.
Motoyasu nhìn tôi cười chế nhạo, đơn giản vì đòn tấn công của tôi chẳng đủ gãi ngứa hắn.
Ngươi nghĩ ngươi sẽ giữ được cái bản mặt đó trong bao lâu?
Tôi rút ra món vũ khí tất sát từ dưới cái áo choàng và đẩy thẳng vào mặt của Motoyasu.
*Gừ Gừ*
"Đau quá!"
Do cả lũ chúng bị quét sạch bởi cơn mưa lửa trong Đợt Sóng nhưng tôi đã thu thập lại chúng trên đường đến lâu đài, chúng là thứ vũ khí dọa nạt cực kỳ hiệu quả.
"Cái...!? Cái...!?"
Ha ha ha... một tiếng rêи ɾỉ đầy bối