Vậy giờ tiếp theo tôi nên làm gì đây?
Tôi chợt nhớ tới phần thuốc còn dư lại sau Đợt Sóng.
Mặc dù đã chuẩn bị sẵn, nhưng tôi lại không hề dùng đến chúng. Nên có lẽ tốt hơn là tôi nên bán cho cửa tiệm dược phẩm.
"Chúng ta sẽ đến Cửa Tiệm Dược Phẩm rồi sau đó đến Cửa Tiệm Vũ Khí."
"Naofumi-sama, chúng ta không còn có thể nhận thêm tiền viện trợ nữa do đó cần phải chắt chiu hơn với số tiền của mình đấy. Chuyện lần này đã đẩy bản thân ngài trở nên không còn đường lui nữa rồi."
"Chuyện đó anh cũng hiểu mà."
"Với những trang bị hiện tại, chúng ta vẫn ổn. Nên xin ngài hãy nghĩ mua chúng khi thực sự cần thiết."
"......"
Fumu, lời nói của em ấy cũng có lý.
Tuy nhiên, những trang bị mà chúng tôi hiện có lại quá rẻ nếu so với đồ của bọn Anh Hùng kia.
Để có thể chiến đấu với những kẻ địch mạnh hơn, tôi cho rằng mua cho Raphtalia món vũ khí tốt hơn mới là ý hay...
"Mới chỉ vài ngày trước chúng ta đã mua vũ khí mới rồi. Ngài hãy thử tưởng tượng phản ứng của ông chủ tiệm sẽ như thế nào xem?"
"À ừ..."
Lão Già ở Cửa Tiệm Vũ Khí đã 'tặng' cho chúng tôi khá nhiều dịch vụ. Nhờ vào lão ấy sẵn sàng mua lại những món vũ khí cũ và bán cho chúng tôi những món mới, nhưng với tình hình tài chính hiện tại thì chúng tôi chẳng tài nào có thể mua trang bị tốt hơn được.
"Được rồi. Chúng ta sẽ dành dụm tiền."
"Vâng!"
Hmm, cần kiệm với tiền bạc cũng chẳng phải là ý tồi.
"Vậy chúng ta đi tới Cửa Tiệm Dược Phẩm thôi."
Khi chúng tôi đi tới Cửa Tiệm Dược Phẩm, người chủ cửa tiệm nở nụ cười thân thiện khi thấy chúng tôi.
"Gì thế? Có chuyện gì sao?"
Thông thường, khuôn mặt ông ta luôn hiện vẻ lạnh lùng khi thấy chúng tôi, nên trông ông ta nở nụ cười làm tôi cảm thấy lạnh sống lưng.
"Không có gì đâu... Chỉ là tôi muốn cám ơn cậu khi cậu đến đây thôi."
"Sao?"
Cả hai chúng tôi nghiêng đầu khó hiểu.
"Tôi nghe nói rằng hai người đã cứu mạng những người bà con của tôi ở làng Riyuto. Họ bảo tôi giúp đỡ hai người nếu có thể."
"À... hiểu rồi."
Khi Đợt Sóng chấm dứt, mọi người ở làng Riyuto tập hợp lại để cảm ơn chúng tôi. Có vẻ như họ hàng của ông ta cũng trong số những người đó.
"Vậy nên đây là quà cám ơn của tôi—— "
Người chủ tiệm lấy ra một quyển sách từ một cái kệ gần đó.
"Sách gì thế?"
"Cậu đã biết cách pha chế thuốc sơ cấp rồi, nên quyển sách này là bản góp nhặt những công thức pha chế thuốc trung cấp. Đây đúng là thời điểm tốt để cậu học chúng."
"......"
Tôi nhẹ nhàng mở quyển sách có chứa công thức trung cấp ra. Tuy bìa và giấy đã sờn nát, nhưng những chữ viết vẫn còn rõ ràng.
Phải rồi! Đọc chẳng hiểu chữ nào cả!
"C-Cám ơn. Tôi sẽ cố gắng đọc nó."
Ít nhất thì tôi cũng phải bày tỏ lòng biết ơn vì ông ta đã cố gắng giúp đỡ.
Những công thức cho loại thuốc có giá cao ắt hẳn nằm trong mớ này.
"Tôi rất vui khi nghe điều đó."
A... Tôi cảm thấy áp lực bởi vì rất có thể tôi không đáp lại được thiện ý của ông ta.
Tôi đã gần như đầu hàng trong cố gắng đọc hiểu thứ ngôn ngữ của thế giới này... nhưng bây giờ xem ra tôi cần phải học nó rồi.
"Bà chủ Cửa Tiệm Ma Thuật cũng bảo cậu ghé qua đó."
"Cửa Tiệm Ma Thuật?"
"Naofumi-sama, đó là cửa tiệm chuyên bán sách ma thuật."
"Ồ, ra vậy."
Tôi đã nghĩ đó chỉ là một hiệu sách bình thường... nhưng giờ nghĩ kỹ lại, họ cũng có bán những quả cầu pha lê ở phía sau nữa.
"Cửa tiệm đó ở đâu ấy nhỉ?"
"Là cửa tiệm lớn trên con phố chính ấy."
... À, ra đó là một trong số những cửa tiệm lớn nhất trong thành phố.
"Như vậy hôm nay cậu đến đây có việc gì vậy?"
"À, hôm nay..."
Ông ta mua những loại thuốc hồi phục mà tôi bán với giá cao hơn hẳn bình thường.
Tôi cũng mua bộ dụng cụ mới bằng số tiền đó trước khi đi tới Cửa Tiệm Ma Thuật.
******
"Ồ, Khiên Hiệp Sĩ-sama đây mà. Ngài đã giúp cho đứa cháu của tôi rất nhiều."
"Haa..."
Tôi chả biết bà ta đang nói tới ai nữa, nhưng chắc hẳn phải là một người ở ngôi làng đó. Bà chủ tiệm lịch sự chào chúng tôi.
Bà chủ tiệm có dáng người hơi mập và mặc một bộ trang phục trông như phù thủy.
"Vậy bà tìm tôi có chuyện gì?"
Tôi nhìn quanh Cửa Tiệm Ma Thuật mà trước đây tôi đã tưởng là một hiệu sách.
Những quyển sách cũ được xếp thành hàng hàng ở đây và rất nhiều quả cầu pha lê ở phía sau quầy.
Ngoài ra có cả những cây trượng nữa. Bầu không khí ở nơi đây chắc chắn đúng là một Cửa Tiệm Ma Thuật rồi.
Tiện thể, làm thế nào để dùng ma thuật ở thế giới này vậy?
"Ojou-chan đây có phải là bạn đồng hành của ngài không?" (Ojou là cô gái)
"Hửm? À... Ừ."
Tôi nhìn Raphtalia và gật đầu.
"Xin hãy chờ một chút."
Bà chủ nói như vậy rồi lấy ra một quả cầu pha lê từ phía sau quầy rồi bắt đầu niệm một chú văn nào đó.
"Được rồi. bây giờ, Khiên Hiệp Sĩ-sama. Xin ngài hãy nhìn vào quả cầu này."
"À, được thôi."
Chuyện quái gì thế này?
Tôi nghĩ vậy khi nhìn chằm chằm vào quả cầu pha lê.
... Quả cầu lập lòe ánh sáng, nhưng tôi lại chẳng thấy cái gì hết.
"Ưʍ... Có vẻ như Khiên Hiệp Sĩ-sama thích hợp với ma pháp hỗ trợ và hồi phục."
"Ể?"
Bà ta vừa chẩn đoán tôi thích ứng với ma thuật ư?
Vậy thì nhanh nhanh lên mà dạy tôi đi chứ... à, tôi cũng chẳng thể phàn nàn gì do tôi chẳng biết cái quái gì hết.
"Tiếp theo là Ojou-chan đây."
"À, vâng."
Tôi tránh qua một bên để Raphtalia tiến tới và nhìn vào quả cầu pha lê.
"Un... đúng như tôi nghĩ, Ojou-chan của tộc Raccoon đây thích hợp với ma pháp hệ quang và ám." (ánh sáng và bóng tối)
"Đúng như tôi nghĩ'. Bộ đây là chuyện bình thường à?"
"Đúng vậy... Chủng tộc của cô ấy là chủng tộc thông thạo lợi dụng những ma pháp khúc xạ ánh sáng và sự mờ nhạt không rõ ràng của hắc ám để tạo nên ảo ảnh."
Ra vậy. Vậy ra loài Raccoon cũng giống như loài Tanuki và Araiguma[1]. Cũng giống như ở Nhật, Tanuki là loài sinh vật có thể biến thành dạng người để dụ dỗ và lừa gạt con người.
"Vậy thì sao?"
"Đây. Một món quà từ quý cô chủ Cửa Tiệm Ma Thuật tặng cho hai người."
Tiếp đó, bà chủ trao cho chúng tôi 3 quyển sách.
Lại sách! Tôi chẳng thể đọc được mà sao người ta cứ thích tặng tôi sách thay lời cảm ơn vậy chứ!
"Thực sự thì tôi rất muốn đưa cậu những quả cầu pha lê, nhưng nếu vậy, kế sinh nhai của quý cô này sẽ bị đe dọa trầm trọng mất."
"Bà nói vậy là có ý gì?"
"Bộ Khiên Hiệp Sĩ-sama không biết gì sao? Nếu ngài có thể giải phóng phong ấn ma pháp trong quả cầu pha lê thì ngài có thể học được ma pháp chứa ở trong đó."
Cái gì!? Vậy là tôi vẫn có thể sử dụng ma thuật dù không biết đọc à?
"Gần đây, đất nước đã đặt một lượng lớn... quả cầu pha lê cho những Anh Hùng-sama. Rất nhiều quả cầu đã được chuyển đi, Khiên Hiệp Sĩ-sama không biết gì hết sao?"
"Ta hoàn toàn chẳng biết gì cả!"
Chắc chắn là do tên vua rác rưởi đó. Ắt hẳn toàn bộ những quả cầu đều được chuyển cho bọn Anh Hùng kia.
Gừ... Bọn chúng muốn loại tôi ra và mặc kệ tôi sống chết.
"Mặc dù sách ma pháp tuy hơi mất công, nhưng nếu như cố gắng nghiên cứu thì có thể học được tới 10 phép thuật trong một tháng."
Vậy tương ứng với 1 phép thuật trong quả cầu pha lê là 3 phép thuật thông qua sách ma thuật, mặc dù tôi vẫn chưa đọc được.
À, không. Do bà ấy nói là một tháng nên tôi đoán chắc phải có gì đó khác nữa.
"Tôi rất xin lỗi."
"Không không. Những quyển sách này là đủ rồi."
Raphtalia mỉm cười đáp lại bà ta, tôi cũng gật đầu phụ họa.
"Vậy những quyển sách này thuộc loại ma pháp cấp bậc nào?"
"Chúng đều là sơ cấp ma pháp. Cho những ma pháp cao cấp hơn... ngài sẽ phải trả tiền đấy."
"À..."
Dù sao đây cũng là công việc kinh doanh của người khác và bà ta cũng đã tặng tôi những quyển sách rồi nên tôi cũng không thể đòi hỏi thêm được.
"Cám ơn!"
Thật khó để nói ra suy nghĩ của mình, nhưng chúng tôi vẫn nhận những quyển sách đó.
"Haa..."
Tôi thở dài.
Tôi vốn chẳng thích học hành. Một kẻ có kết quả thấp trong học tập như tôi thì có thể làm được gì với mớ sách này chứ.
Được rồi. Tôi chắc chắn sẽ giải mã những công thức và câu chú trong những quyển sách này.
Tôi chỉ mạnh miệng nói vậy thôi.
Trong thâm tâm, tôi ước gì cái Khiên có khả năng 『Phiên Dịch Chữ Viết của Thế Giới Khác 』.
Rất có khả năng là cái Khiên này có kèm theo công thức của nhiều loại thuốc khác nhau. Nếu thử tìm kiếm, biết đâu tôi có thể tìm thấy được chúng.
Tuy vậy, tôi băn khoăn không biết lựa chọn nào sẽ tốt hơn, cố gắng tìm kiếm trong nhánh Cây Kỹ Năng của chiếc Khiên hay là cố gắng học ngôn ngữ để hiểu được những công thức trong quyển sách này.
Với cái sau, tôi sẽ có thể 'xử lý' được chuyện chi phí và có thể đọc những quyển sách khác nữa.
Tuy vậy... chỉ nghĩ đến việc cái Khiên có khả năng 『Phiên Dịch Chữ Viết của Thế Giới Khác 』cũng làm cho tôi không kìm được suy nghĩ thật uổng phí công sức của mình.
"Chúng ta hãy cùng nhau học ma pháp nha, Naofumi-sama."
Raphtalia vui vẻ nói với tôi.
"Nhưng anh không thể đọc được ký tự của thế giới này."
"Ể? Đó chẳng phải là lý do chúng ta học cùng nhau sao?"
"Haa... Chẳng còn cách nào khác."
Mà trong khi pha chế thuốc, tôi có học thêm ngôn ngữ cũng chẳng hại gì.
"Dẫu sao, khi nào thì đến Đợt Sóng tiếp theo vậy?"
"Hửm? Chờ anh chút."
Tôi nhìn vào biểu tượng ở góc tầm nhìn và và kiểm tra xem khi nào thì Đợt Sóng kế tiếp sẽ tới.
Kế Tiếp: 45 ngày, 14 giờ.
"Trong 45 ngày nữa."
Chẳng phải là mỗi tháng sao?
À không, ngẫm lại thì, Đợt Sóng bộc phát rồi tôi mới bị triệu hồi đến thế giới này, từ lúc đó đến giờ cũng chỉ mới tầm 2 tháng mà thôi.
Nói cách khác, giới hạn thời gian có thể dài hơn tôi nghĩ.
Chắc bằng khoảng thời gian tính từ khi Raphtalia trở thành một nô ɭệ cho đến lúc gặp tôi.
Hơn một tháng sau... đó cũng là một khoảng thời gian khá dài.
"Không sao, có nhiều thời gian chúng ta cũng có thể làm được nhiều việc hơn."
Vẫn có khả năng chúng tôi sẽ chẳng làm được gì nhiều trong khoảng thời gian đó.
"Vậy, chúng ta đã xong hết những việc vặt cần làm ở đây rồi chứ?"
"Ưʍ... Chúng ta đã đặt lại dấu phong ấn nô ɭệ và bán thuốc. Chúng ta cũng nhận được những quyển sách. Em nghĩ vậy là đủ hết rồi."
Tôi lắng nghe lời xác nhận lại của Raphtalia.
Nếu phải quay ngược lại đây chỉ vì lỡ như chúng tôi quên làm gì đó thì quá mất thời gian.
"Chúng ta hãy đi ăn gì đó rồi sẽ đi luyện Lv."
"Vâng."
Bữa sáng ngày hôm nay đã làm tôi rất ngạc nhiên, do khẩu vị của tôi đã khôi phục trở lại.
Một khi thức ăn trở nên ngon hơn sẽ giúp cho tôi có được rất nhiều sinh lực.
Điều kiện cho Khiên Bát Nhũ(Cối Giã) đã được giải phóng.
Điều kiện cho Khiên Beaker (Cốc Bê Sê) đã được giải phóng.
Điều kiện cho Khiên Dược Nghiên[2] đã được giải phóng.
Khiên Bát Nhũ
Equipment Bonus: Phối Trộn cho Người Mới
Khiên Beaker
Equipment Bonus: Phối Trộn Dịch Thể Bonus
Khiên Dược Nghiên
Equipment Bonus: Kỹ Năng Thu Thập 2
Sau khi ăn xong, chúng tôi rời khỏi thành phố và tiến về phía làng Riyuto.
Gần ngôi làng là một khu vực có khá nhiều ma thú.
Tôi chẳng thể hiểu được nơi luyện Lv của mấy tên Anh Hùng kia là thế nào. Cách duy nhất để biết những