"Chúng ta hãy tiếp tục bán rong thôi "
"Em đoán vậy. Tiền để di chuyển và tiêu tốn cho vũ khí thực sự là khá nhiều."
"Firo cũng nghĩ vậy."
"Mặc dù tiền ăn cho cái con chim nào đó thực ra là lớn nhất "
Tính ra thì số tiền ăn so với khả năng di chuyển không phải là quá hao phí . Firo quá tuyệt vời. Dù sao việc cho ăn không thể đùa được, nó gần như không thể duy trì lâu như vậy được
Vì vậy trước khi tiêu hết số tiền , tôi cần phải kiếm được nhiều hơn .
Chúng tôi tốt nhất là bán vài thứ tốt ở trong làng hoặc thị trấn đang dừng chân.
Nghĩ thì vậy, nhưng khi vừa bắt đầu tính làm thì ...
"Cuối cùng ta cũng tóm được ngươi!"
Giờ là buổi tối.
Đứa trẻ chết tiệt ở chỗ thành đã bắt kịp tôi.
Và chúng tôi quyết định vào 1 quán trọ.
"Thật là 1 đứa dai dẳng "
"Chúng ta chưa nói chuyện xong !"
"Gì cũng được. Chuyện về cha nhóc. Thế là cái gì ?"
"Cái gì ? Ngươi là 1 tên khốn !"
Khuôn mặt con bé trời đánh này chuyển sang màu đỏ ngay lập tức .
Thật là 1 đứa trẻ phiền phức và cuồng loạn.
"Cha ta rất tức giận ngươi"
"Ta biết , thật là tuyệt vời "
"KHông , không 1 tí nào "
Quá là phiền đi
Sau khi quyết định vào 1 nơi để nghỉ , trả tiền trọ .Tôi muốn lờ cô ta đi. Nhưng con bé quá dai như đỉa. Tôi tự hỏi con bé ấy có thể theo chúng tôi bao xa.
Tôi muốn hỏi để làm rõ.
"Có chuyện gì ? "
Firo chơi chán ở quanh khu đó và đang trở lại. Bằng cách này ngay cả khi ai đó đánh bại 1 con quái vật. Tôi vẫn nhận được 1 ít kinh nghiệm
Đôi khi , lợi ích từ 1 xíu kinh nghiệm này làm tôi mờ mắt trên đường bán rong .
Firo mang về cho tôi rất nhiều thứ , mà lấy cớ là quà lưu niệm
"Ahh....."
Cơ mà đứa trẻ chết tiệt kia đứng lại ngắm Firo.
"Bạn có phải là PHiro Rial kéo xe ngựa ?"
"Yeah ... bạn biết tôi ?"
"Bạn khác hẳn tất cả Philo Rial mà tôi biết . Đây là lần đầu tiên tôi thấy trong hình dạng 1 đứa trẻ."
Thực lòng mà nói, chỉ có vài người thực sự thấy 1 Philo Rial Nữ Hoàng . Có thể nói chúng tôi là những người duy nhất .
"Chủ nhân có cần làm bất cứ gì không ? "
"Chúng ta chỉ đang nói chuyện thôi "
" Bắt đầu từ đây vậy "
Và Firo bắt đầu nói chuyện với cô bé kể từ lúc gặp nhau .
"Bạn có thể hót líu lo không ?"
"KHông ... Firo có thể nói "
"Ahhh...... thật là tuyệt vời"
"Ehehe .. Firo biết Firo tuyệt vời mà"
Con bé phiền phức ấy sờ vào Firo.
Firo có vẻ chả để ý .
Có lẽ ở tầm tuổi ấy vậy là bình thường.
...Tôi có thể lợi dụng điều này .
"Nếu Firo chịu , 2 đứa có thể ra ngoài chơi cùng nhau "
"Thật chứ ?"
"Ừ .. Đi chơi cho đến lúc chán và quay về đây "
"Yay ~!"
Con bé phiền phức vỗ nhẹ Firo và nở 1 nụ cười .
"Chủ nhân, còn Firo ??"
"Cứ chơi với đứa trẻ ấy, và đừng có làm đau nó "
"Yay~!"
Firo đưa cái cục nợ nhỏ ấy lên lưng .
Và mắt con bé sáng rực lên.
" Yayyy" Chúng ta rất là caoo !"
"Đi chơi thôiiiii"
"Ok!"
Chúng vui vẻ chạy ra ngoài .
Các kỵ sĩ khác lật đật đuổi theo .
"Rồi , bình yên quay trở lại "
"Naofumi-sama, nét mặt ngài nhìn rất xấu xa"
"Không vấn đề. Cái con nhóc trời đánh ấy, làm vậy có thể khiến con bé quên hết thù hằn sau khi chơi với Firo."
" Con nhóc trời đánh..... Naofumi-sama có ghét trẻ con không ?"
"Cũng không nhiều lắm . Nếu không thích thì tôi đã bỏ em và Firo từ rất lâu rồi "
"Vâng , đúng là vậy "
Tôi ghét con nhóc đó là vì nó buộc tội tôi vô cớ.
Mà tôi muốn tránh điều đó càng xa càng tốt .
"KHi chúng ta sang nước bên cạnh , họ sẽ dừng lại "
Nếu con bé chỉ là một người yêu động vật và chỉ chơi với Firo, mọi thứ sẽ ổn thôi.
" Em đoán vậy ....."
Đến rất muộn Firo mới trở lại
Có vẻ hai đứa rất vui mừng vì có bạn mới .Thật là tốt khi thấy hai đứa vui vì điều đó.
Mà nhân tiện tên của cái con bé phiền phức kia là Mel- chan
Sáng hôm sau
Sau khi ăn sáng nhẹ. Chúng tôi nhanh chóng rời khỏi quán trọ . Đang trên đường thì
" Chờ đãaaaaa"
Tôi chỉ biết nhăn mày mà vỗ tay vào mặt
Tôi đã biết điều này sẽ xảy ra , nhưng không nghĩ nhanh đến vậy ....
"Ah ... đó là Mel-chan"
Từ lúc Firo dừng lại , tôi rời xe để 'chào đón' con nhóc trời đánh ấy.
"Bạn có thể vui lên , Firo- chan! Chúng ta có thể chơi nếu Khiên hiệp sĩ chịu xin lỗi !"
"Rồi, rồi, tôi xin lỗi... Thế chúng ta xong chưa ?"
"Đừng có nói với ta, nói với cha ta ấy !"
Thật là khó chịu.
Tôi chả giải quyết được con nhóc này.
"Nếu ngươi không xin lỗi , tất cả sẽ không được tha thứ "
Và sau đó , các hiệp sĩ đằng sau tuốt kiếm .
Muốn đánh nhau à ?
Đánh lại một hiệp sĩ ?
Huh ? Một tên đằng sau con bé kia đang chĩa một quả cầu pha lê vào tôi
Cái gì vậy ?
Đột nhiên tôi nhận ra.
Hắn ta...hắn ta không nhìn vào tôi
Một cơn ớn lạnh chạy dọc xương sống
Nó gợi tôi nhớ đến cái ngày định mệnh đó. Cái ngày tôi bị con khốn đó lừa gạt.
Tôi chạy về đám kỵ sĩ ấy.
Và linh cảm của tôi trở thành sự thật
Các kỵ sĩ nhắm thanh kiếm vào cô bé .
"Kyaaaaa!?"
"Khiên Không Khí!"
Cô bé phiền phức bắt đầu la hét . Tôi ngay lập tức bật Khiên Không Khí lênđể ngăn chặn
" .....Các ngươi đang làm cái quái gì!?"
Tôi đứng trước mặt của cô bé và đối mặt với kẻ thù.
"Tên Khiên kia! Sao ngươi dám bắt cóc công chúa !"
"Huh ?"
Công chúa?
Bỏ qua việc có người hầu, không phải quá lạ lùng khi đó là gọi là công chúa à ?
Cô bé đoán ra điều gì đó và mặt chuyển sang xanh ngắt.
"Khiên hiệp sĩ là ác quỷ ! Ta đã biết ngay từ đầu "
Kẻ thù tấn công chúng tôi sau khi nói như vậy
Tôi kéo cô bé lại gần ,Gakin, tiếng kim loại va vào nhau chan chát.
"Chết