Ngày Cố Thần tốt nghiệp, Lâm Tử Ngang chuẩn bị đủ bộ trang bị đã được tinh luyện đầy đủ cũng như hai thanh vũ khí khinh trọng kiếm phẩm chất 390 cho cậu, cho dù là trang bị hay hai thanh vũ khí đều là vật phẩm trang bị xong sẽ khóa, sau khi Cố Thần trang bị rồi, Lâm Tử Ngang dạy cậu làm sao để khảm đá cũng như thêm các loại thuộc tính.
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Tao không chuẩn bị Lang Yên cho mày đâu, để dắt mày đi đánh Chiến Bảo luôn
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Ừm =、=
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Đúng rồi Đại Hoa
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Gì?
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Làm sao để có tiền trong trò chơi? Tao thấy có thể nạp thẻ đổi thông bảo, không có đủ vàng thì làm sao…
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: =、=
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Trong trò chơi có thể dùng thẻ để mua vàng, nhưng như vậy không có lợi, thường thì tao mua trong chợ
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: =、= có link không, cho tao
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Tao đi tìm cho mày, tao là khách quen của shop đó, giá cả khá cao, tao nói giúp mày mấy câu~~
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Ừm được
Từ nhỏ đến lớn, khái niệm của Cố Thần về chuyện tiền bạc rất nhạt, số tiền ba mẹ cho cậu tiêu xài rất nhiều, lúc nhỏ không hiểu, lớn lên rồi mới biết cái ăn cái mặc của mình đều thuộc loại cao cấp, vì thế lúc học cấp hai cậu đã trở thành “kẻ giàu có” trong mắt những thiếu niên bình dân khác.
Vì quan niệm tiêu xài không hợp nhau, từ cấp hai trở đi Cố Thần gần như đều bị bạn bè xa lánh. Cho dù có người tiếp cận làm quen với cậu cũng sẽ bị người khác cho rằng người đó đang muốn hưởng lợi ích từ cậu, lâu dần, những cậu bạn vốn chơi rất thân với cậu cũng bắt đầu tạo khoảng cách.
Một phần có lẽ cũng vì tính cách chất phác thật thà của Cố Thần, không giống như Lâm Tử Ngang, quan hệ giữa cậu ta và các bạn học khác rất tốt. Cố Thần chỉ có thể chấp nhận chuyện này thôi, da mặt cậu mỏng lắm.
Đây là lần đầu tiên Cố Thần mua vàng trong shop, cậu không biết giá cả nhưng may nhờ có Lâm Tử Ngang giúp cậu định xong giá hết rồi, Cố Thần chỉ chịu trách nhiệm đưa tiền thôi. Lần đầu tiên đã bỏ ra tận 1000 tệ, thế là anh trai chủ shop vui quá sức, thổ hào đó, tôi đây yêu nhất!
Sau khi mua xong……
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Tao mua 1000
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Ừm =、=
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Giới hạn cao nhất số tiền mang theo trong trò chơi là 800k, tạm thời thì túi của mày để nhiêu đó cũng ngấp nghé rồi…
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Làm sao kiếm đá ngũ hành?
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Lấy cấp thấp hợp thành cấp cao hoặc đi mua, tinh lực thì để dành tinh luyện trang bị là được~
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Ồ
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Đúng rồi đột nhiên tao nhớ ra một chuyện…
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Cái gì?
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Giám bản
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Đó lại là gì nữa?
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: =、= để mua bí kíp đó, hồi trước lúc mày làm nhiệm vụ phái không nhận được bí kíp hả…
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Có
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Tao lên kênh thế giới hỏi giám bản cho mày, tốt nhất là mua đủ bí kíp từ bây giờ, dư thì giữ lại, chưa biết phải giữ tới chừng nào
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Ồ =、=
Có một sư phụ “có trách nhiệm” như vậy, Cố Thần không cần phải lo lắng chuyện bí kíp và trang bị, Lâm Tử Ngang hô một hơi trên kênh thế giới, do cậu ta ra giá cao nên rất nhiều người xếp hàng nối đuôi nhau vào đội bán giám bản.
[Đội] [Phong Trục Nguyệt]: gà vàng nhỏ!!
Cố Thần nhìn thấy người này thì ngạc nhiên.
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Tiểu công chúa…
[Đội] [Phong Trục Nguyệt]: Phụt
[Đội] [Phong Trục Nguyệt]: Bây giờ tui không có chơi acc Tú Tú
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: =、=
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Quả Cam quen?
[Đội] [Phong Trục Nguyệt]: [Hạc Quy Cô Sơn] đại thần cầu ôm đùi!
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]:
[Đội] [Phong Trục Nguyệt]: Đại thần em là fan não tàn của anh đây
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: ……
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Ơ…
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Cậu bán giám bản phải không?
[Đội] [Phong Trục Nguyệt]: đại thần anh mua giám bản?
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Mua cho [Diệp Túy Nguyệt]
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Chỗ cậu có bao nhiêu tôi mua hết~~
Lúc Cố Thần sắp xếp lại túi thì nhận được những dòng tin nhắn mật điên cuồng của Thiết phiến tiểu công chúa.
[Phong Trục Nguyệt] nói nhỏ: Cái đuỵt thiệt sự là đại thần à
[Phong Trục Nguyệt] nói nhỏ: Gà vàng nhỏ, đại thần mua giám bản cho cậu à!!!
[Phong Trục Nguyệt] nói nhỏ: Cậu với đại thần có quan hệ gì, cầu dụ dỗ
[Phong Trục Nguyệt] nói nhỏ: Gà vàng nhỏ tui muốn làm bạn với thổ hào, mau giới thiệu cho tui
Cố Thần cảm thấy, hôm nay lúc đăng nhập trò chơi Thiết phiến tiểu công chúa đã quên uống thuốc.
[Đội] [Phong Trục Nguyệt]: Tôi có 2600
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Quả Cam mày coi thử thiếu cái gì, xong lần mua này chắc cũng được kha khá rồi đó
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Ừm
Sùng bái thì sùng bái nhưng vẫn phải buôn bán. Tuy ý của Thiết phiến tiểu công chúa là: đại thần em là fan não tàn của anh, anh cho bao nhiêu cũng không sao hết.
Chỉ là, thổ hào sao lại để ý chút tiền cỏn con này?
[Đội] [Phong Trục Nguyệt]: Gà vàng nhỏ cậu tốt nghiệp rồi, Tú Tú của tui chỉ mới cấp 81 T T
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: bạn không thăng cấp sao…
[Đội] [Phong Trục Nguyệt]: Không… hôm nay đồ đệ tui đi học rồi, tối chờ nó về mới tiếp tục làm cu li cho tui được
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: =、=
[Đội] [Phong Trục Nguyệt]: Gà vàng nhỏ tui đi bí cảnh ngày, cậu đi không, Hạc Quy đại đại anh đi không
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: … Hôm nay Đảo Đắng Lòng tôi không đi đâu
(Đảo Đắng Lòng = Đảo Lưu Ly, nguyên văn là Đảo Đau Trứng)
[Đội] [Phong Trục Nguyệt]: Ra rứa
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Tôi cũng không đi, tôi không có trang bị =、=
Vốn Thiết phiến tiểu công chúa còn muốn trò chuyện thêm một lát, nhưng thấy Cố Thần với Lâm Tử Ngang quen thân như vậy cũng ngại, không tiếp tục lải nhải nữa, thế là hủy quan hệ thân truyền với Cố Thần rồi đi bí cảnh ngày.
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Đại Hoa, bây giờ tao phải làm gì?
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Đi làm nhiệm vụ ngày của phe kiếm uy danh tích lũy chiến giới, mua đồ càng sớm càng tốt.
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Ừm
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Ờ… Quả Cam, mày nhận hai đồ đệ thân truyền đi…
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: bản thân tao là người mới rồi mà mày còn kêu tao nhận đồ đệ?
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: mày