Tay Ôm Con Tay Ôm Vợ

Mất Mặt


trước sau

“Cha, con xin phép vào trong trước”, anh đứng lên, bước nhanh vào bên trong, bước chân có chút nôn nóng, không khí nơi này, khiến anh có chút áp lực không thể chịu đựng được, anh không thích ánh mắt của Cao Hướng Nghiên nhìn vào mình, còn có ánh mắt nhìn cha mẹ anh nữa. Anh không cần thông cảm, gia đình Corrine họ cũng không cần ai thông cảm. “Đi, theo cha đi bỏ đứa bé này”, Claires còn chưa hiểu rõ tình hình thế nào, chỉ cảm giác không khí xung quanh như đang đông cứng lại, khiến cô có chút căng thẳng khó hiểu. Cô còn không kịp nói cho mình một câu nào, thậm chí ngay cả cơ hội mở miệng gọi tên Lance cũng không có. Ngay sau đó cổ tay bị túm chặt, cô bị cha mình thô lỗ kéo đứng dậy. Tiếp đó cô nghe được tiếng rống giận dữ như tiếng sấm của cha mình.

Bỏ, đứa nhỏ của cô… Cô nhất thời còn chưa phản ứng kịp, “Cha, vì sao chứ, đây là con của Lance, con không muốn bỏ nó… Đây là cháu ngoại của cha đó”, cô không hiểu vì sao mà người cha luôn luôn yêu thương chiều chuộng mình đột nhiên lại thay đổi hoàn toàn như vậy.

Vẻ mặt già nua của Cao Hướng Nghiên trắng bệch, “là con của ai, con biết sao?”, ông hướng xin lỗi bạn thân gật đầu một cái, đúng là quá mất mặt rồi,vừa rồi còn nghĩ ra được mấy từ mà trách mắng, nhưng lúc này trở nên thực mệt mỏi, mặt mũi của ông, bị chính con gái mình quăng đi mất rồi.

Kéo con đi, cha con hai người bước ra bên ngoài.

“Cha, con không muốn bỏ đứa nhỏ, không muốn…”, Đây là chuyện duy nhất mà cô có thể làm để được gả cho Lance, cô không thể cứ như vậy mà mất đi.

‘Bốp’ một tiếng, Cao Hướng Nghiên hung hăng cho một cái tát lên mặt của Claires, từ tay ông truyền đến một trận tê dại, nắm chặt tay của mình, ánh mắt lạnh lẽo của ông trừng vào Claires đang không thể tin được mà ôm mặt mình, hai mắt mở to thẳng tắp nhìn ông.

“Cha, đây là lần đầu tiên người đánh con, vì cái gì…”,
trên mặt rất đau, nhưng trong lòng của cô còn đau hơn gấp vạn, vì cái gì ngay cả cha vẫn luôn thương yêu cô cũng không giúp cô chút nào.

“Ta không nên đánh con sao?”, ông nặng nề nói, ” Lance là cái dạng người gì, con hẳn là người biết rõ nhất, con lại muốn dùng đứa nhỏ của người khác đi nói dối là con của nó, con đem cả nhà Corrine đi lừa gạt. Con tưởng bọn họ đều là những kẻ ngốc sao? Con nghĩ huyết thống gia tộc Corrine con có thể dễ dàng giả mạo được chắc?”

“Cha, đứa nhỏ này…”, Claires buông cánh tay đang bụm mặt, trong mắt hơi hơi có chút chột dạ, đứa nhỏ này quả thật không phải của Lance, mà Lance lên giường với cô chưa bao giờ sử dụng chút đồ bảo hộ nào, cô nghĩ, mình có thể giấu diếm được, chỉ cần hai người kết hôn, cùng lắm thì, làm cho đứa nhỏ này xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, thần không biết quỷ không hay mà đi bỏ nó, như vậy sẽ không có ai biết nó không phải là con của Lance. Đương nhiên sau này, bọn họ sẽ có những đứa con của chính mình.

Chỉ là, vì cái gì, bọn họ có thể khẳng định chắc chắn đứa nhỏ không phải là người nhà Corrine như vậy, ngay cả cha của anh ấy cũng không hề tin.

Cô sẽ không cho rằng mình để lộ ra chút sơ hở nào.

*******************

“Bỏ đứa con hoang này đi”, Cao Hướng Nghiên nghiêm khắc nói, tuy rằng đó cũng là cháu ngoại của mình, thế nhưng ngay cả cha nó là ai, tròn dẹt thế nào, vậy thì không thể giữ lại nó được, con gái của ông vẫn chưa gả đi, nếu không bỏ thì sẽ hủy hoại nó mất, hoàn hảo, chuyện này còn chưa có ai biết, bằng không, gia đình họ ở Anh quốc làm sao có thể sống yên thân được, sẽ trở thành trò cười của thiên hạ mất.

Hai tay của Claires đặt lên trên bụng mình, lúc này đây, cô thực sự rất muốn khóc….

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện