Tề Tổng Tài Sủng Vợ Đến Tận Trời

Chương 9: Người thay thế (1)


trước sau

Phương Lộc Đoàn nắm chăt tay thành nắm đấm, với vẻ mặt kênh kiệu của Phương Tịch thì đang làm ông tức đến đỏ mặt. Ông không ngờ người ở trước mặt ông lai là đứa con gái của mình

Còn đối với cô, trong lòng vô cùng hả hê với gương mặt của hai bố con họ. Cô đang thách, thách ông ta làm được như vậy. Vả lại, nếu ông ta có làm thế, chưa chắc ông ta đã có tiền, có khi còn phải vô tù bóc lịch nữa đấy chứ. Nghĩ lại tự nhiên cảm thấy bản thân cô thánh thiện thật đấy

Phương Hàn Mộc sợ quá, lo rằng bố mình sẽ bán luôn mình, nên mở miệng nói: " Bố ơi, chúng ta về đi, con người này chúng ta chẳng nhờ vả đươc gì đâu. "

Hoa Mẫn Y ở trong nhà bếp, nghe Phương Tịch đưa ra yêu cầu đó cũng cười, ai ngờ bạn cô lại đưa ra điều kiện ác độc như vậy chứ, nhưng mà... đây không phải là vấn đề chính.

Ông ta nảy giận: " Đồ đứa con bất hiếu, đến cả mạng của em gái mình cũng muốn lấy, còn voi đòi tiền 300 vạn, qúa sai lầm khi nhờ vả mày rồi. "

Phương Tịch xua đuổi: " giờ mới biết à, chưa muộn đâu, lượn đi trước khi con số 110 xuất hiện trong máy tôi... "

Không đứng lại nói nhiều, ông ta đành ngậm ngùi đi ra ngoài trong sự tức giận không còn gì tả hơn được.

Sau khi cả hai người lết xác ra về, cũng là lúc Hoa Mẫn Y vừa cười vừa nói vừa mang một đĩa mì spaghetti để lên bàn.

" Phương Tịch à, tao không nghĩ mày cũng nghĩ được điều kiện đó cơ, đang định xử lý một lần cho gọn luôn, nhưng ai ngờ mày đuổi đi dùm tao rồi, chưa cho con nhỏ kia cái tát mà "

Cô chỉ biết cười, nhận đĩa mỳ trên bàn mà ăn, một lúc sau mới trả lời câu hỏi của Mẫn Y: " Đừng lo, dù sao tao cũng chẳng chấp mấy cái thể lọai phò mã như vậy đâu. Tao dù sao cũng lỡ có thai rồi, may sao cũng không phải là ông có con chim lồng lộn như vậy. Haizzzaa... thế giơi này cám dỗ nhiều quá mà "

Phương Tịch lắc đầu ngán ngẩm cho số phận bản thân.Nhưng cô vẫn khá vui, một phần vì cô đã trở thành một người mẹ, mặt khác lạimuốn có một đứa con.

Mẫn Y nói: " Mày nói hay thật, còn việc quay hay không quay kia kìa,ngồi đómà thưởng thức món mì đó. Mày lỡ nhận lời rồi, chắc người ta trông chờ mày lắmPhương Tịch à "

Nhắc mới nhớ, chuyện kia còn chưa giải quyết xong mà đã lo chuyện khác rồi.Phương Tịch cô óc bò thật

" Hay bây giờ tao tìm người thay thếtao, tao không có kinh nghiệm, nếu nhận lời mà không diễn thì kì cục lắm, nhưngmà diễn chẳng lẽ vác cái bụng bầu đi đóng, chắc cùng lắm weibo chứa nhiều lươnganti fan tuyệt đối 100% thôi. Ôi trời, sao tao có thể sống thọ được đến bây giờnhỉ? "

Mẫn Y nhanh gọn lẹ đã thay được một bộ đồ công sở vừa vặn, chỉnh chỉnh cổ tay ởáo. Phương Tịch nhìn cũng thấy ghen tị, mới mấy hôm trước đây cô cũng đượcchỉnh chu như vậy.

Mẫn Y
đáp lời Phương Tịch, đồng thời cũng vôi vàng mang giày: " Bớt than vãnđi, sáng nay tao có một buổi họp khá quan trọng với tập đoàn nước ngoài ởIndonesia nên sẽ đi sớm hơn bình thường, ở nhà nhớ trông nhà, đừng có đi lungtung gì nhiều nha, tan làm tao dẫn mày đi ăn tối. 5h lên công ty nhá. Bye bye...."

Dứt câu, Y Y biến đi mất hút, tự nhiên không khí trong nhà trầm lắng thật đấy.Ai thay thế vị trí của cô đây chứ. Thật sự, cô muốn đi diễn, hay căn bản chỉcần đi làm thôi.

Haizaa... Mẫn Y có cuộc họp quan trọng, cô cũng có việc bận quan trọng. Cô bắtbuộc phải tìm ra người thay thế cho bản thân mới được

~ 9h sáng ~

Phương Tịch sải chân đi dạo trên con phố, mọi thứ xung quanh rất đông đúc, qualại tiếng nói hay những căn nhà cao chót vót, đều theo môt nhịp điệu vô cùnghòa hợp

Cô sang chảnh với áo trễ vai dài tới bụng và quần đùi jean rách làm tôn lên đôichân trắng nõn. Cơ thể cô khá gầy, cái bụng vẫn chưa to ra một cm nào cả. Đươngnhiên, trước khi ra khỏi nhà, cô phải đo vòng eo 54 của mình và kết quả như mongđợi

Đi dạo không phải là vấn đề chính, cô muốn tìm người thay thế. Đơn giản như thếthôi. 

Nhưng một khoảng khắc nào đó, cô ngang lướt qua một người đàn ông vest đen.Trông thì có vẻ vô cùng xa lạ, nhưng mà cũng nhận ra rằng, khá quen. Và ngườiđàn ông đó cũng cảm thấy thế.    

Mục đích chính của cô là tìm người thay thế, phải tìm cho ra. 

Cô ghé vào quán ăn bán đồ ăn Nhật Bản, ôi phải nói là mùi cá tươi ở đây không tanh mà nghe mùi rất tươi, nói thật. Rất dễ lên cơn thèm ăn 

Khi vào quán ăn, cô mới biết nó đang giảm giá buffe, cô liền chọn nó ngay. Hôm nay số cô khá hên đấy, đúng thời điểm thiệt đấy 

Ôi phải nói là tuyệt cú mèo đấy, cô quá yêu đất nước này rồi. Khi đang thưởng thức, một tiếng đổ bể chói tay vang lên

" Thật xin lỗi bà, tôi vô ý quá, thật xin lỗi thật xin lỗi. Mong bà bỏ qua và thông cảm, tôi sẽ dọn dẹp lại ngay lập tức " 

Nó phát ra từ bàn thứ bên cạnh phía trước hai bàn, mọi ánh mắt đang chằm chằm nhìn nữ phục vụ kia. Nhưng rồi cũng tiếp tục ăn, có cả cô 

Người đàn bà ấy chửi nữ phục vụ ấy một cách thô thiển, văng vài giọt nước vào mặt cô gái nữa. Đối với Phương Tịch thì cô nên làm lơ, dù sao cũng phải viêc của bản thân 

Đến lúc chửi đã nữ phục vụ, người đàn bà ấy đang định vung bàn tay to béo lên mặt cô gái, nhưng đã có một bàn tay chặn lại, giữ lại vô cùng chắc chắn

" Thưa bà, người phục vụ của tôi mà bà cũng muốn vung tay hành hạ ư? " 

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện