Lâm Viễn dưới sự hộ tống của lái xe cùng hai men in the black cuối cùng cũng đến tòa nhà tập đoàn Hạ thị. Xuống xe, Lâm Viễn ngửa mặt nhìn nhìn, ngửa đến đau cổ, chóng mặt còn không thấy nóc ở đâu. Tưởng tượng một chút, Hạ Vũ Thiên không phải tự nhiên là xã hội đen mà là xã hội đen xuất thân từ một gia tộc lâu đời. Lâm Viễn lắc đầu, đầu năm nay xã hội đen đều giỏi cải trang, lưu mạnh mặc vàng, đeo ngọc, mang giày da đen, ngược lại một số ít phần tử tri thức, đặc biệt là những người theo phong cách hiện tại lại ăn mặc không khác tên ăn mày là bao, còn để tóc dài nữa chứ.Lâm Viễn lắc đầu, tâm nói: Hạ Vũ Thiên ngươi thần kì cái gì a, cho dù có bản lĩnh thăng thiên cũng là cái lưu manh! Nghĩ nghĩ lại chắp tay đi vào cửa.
Lâm Viễn theo thói quen của bác sĩ xỏ tay vào túi áo, giống như đang xỏ tay vaò túi áo blouse trắng, bất quá thoạt nhìn có chút cà lơ phất phơ. Hắn còn chưa đi đến cửa, di động đã vang lên, Lâm Viễn liếc mắt một cái chỉ thấy một tin nhắn ngắn ngủi, là Hạ Vũ Thiên gửi, gỏn gọn hai chữ –hình tượng!
Lâm Viễn trong lòng lộp bộp một tiếng, tâm nói Hạ Vũ Thiên có dị năng đặc biệt a? Bất đắc dĩ đến trước cửa kính soi soi, rút tay ra khỏi túi áo, cảm thấy gần như phù hợp với bốn chữ “Dáng vẻ đoan trang”, nhìn đến chính hắn còn nhịn không được run lên một chút, ngẩng đầu ưỡn ngực đi vào, cảm thấy mình hiện tại hẳn là giống một con vịt ăn no ưỡn diều.
Cửa cảm ứng tự động mở ra, Lâm Viễn đi vào, nhìn thấy ba tiểu thư xinh đẹp ngồi ở quầy tiếp tân. Lâm Viễn nhịn không được tấm tắc hai tiếng trong lòng, tâm nói: nha đầu đẹp như vậy như thế nào lại đến tô điểm cho xã hội đen a?
“Xin chào, xin hỏi tiên sinh tìm ai?” Một nàng tiếp tân tóc xoăn lọn lớn đứng lên hỏi Lâm Viễn.
Lâm Viễn nhìn thoáng qua quầy tiếp tân, một nàng tóc xoăn vàng cực kì gợi cảm, một nàng tóc đen suôn dài cực kỳ thanh thuần, còn lại là một nàng tóc nâu cắt ngắn nhìn cực kì giỏi giang, cái này gọi là gì nhỉ? đúng rồi, thích hợp với mọi loại người!
“Tiên sinh?” thấy Lâm Viễn thất thần, nàng tóc vàng lại hỏi một tiếng, vốn dĩ Lâm Viễn trẻ tuổi một mình xông vào sẽ có chút khả nghi, nhưng quần áo hắn bất phàm, hơn nữa người cũng thật sự đẹp nên nàng không có chút cảnh giác.
“Ách, xin chào” Lâm Viễn gật gật đầu nói “Tôi tìm Hạ Vũ Thiên”
Ba nàng tiếp tân sửng sốt liếc nhìn nhau, cô gái tóc nâu ngắn gõ vài chữ trên máy tính, hỏi Lâm Viễn “Xin hỏi tiên sinh họ gì? Có hẹn trước không?”
“Ách, tôi tên là……”
“Lâm Viễn”
Lâm Viễn chưa nói dứt câu chợt nghe một giọng nói quen thuộc gọi hắn, ngẩng đầu, trên lầu có hai người đang đi đến, Hạ Vũ Thiên cùng một thanh niên, còn có mấy men in the black chuẩn bị xuống lầu.
Lâm Viễn nhìn thấy Hạ Vũ Thiên cười với hắn, ánh mắt lại mị lên, tư thế kia là uy hiếp hắn—cậu thức thời một chút!
Thấy dáng vẻ Hạ Vũ Thiên như vậy, Lâm Viễn ngốc lăng, nghĩ nghĩ, cười tủm tỉm đi đến, gọi một tiếng “Vũ Thiên”
Hạ Vũ Thiên sửng sốt, nhìn dáng vẻ của gã Lâm Viễn rất muốn cười nhưng không lên tiếng, đứng dưới lầu đợi gã.
Người trên thang cuốn rất nhanh đã đứng trước mặt, Lâm Viễn thấy rõ ràng người bên cạnh Hạ Vũ Thiên là một một người còn rất trẻ, tóc ngắn màu rám nắng, mặc trang phục rất mốt, tươi cười, đúng tiêu chuẩn diện mạo hoa đào, vừa nhìn đã biết là cái hoa hoa công tử.Lâm Viễn tâm nói, diện mạo này quá thất bại rồi, giống như viết lên mặt — ta là sắc lang, ta rất háo sắc.
Người nọ có chút tò mò đánh giá Lâm Viễn, Hạ Vũ Thiên lúc này cũng hồi phục tinh thần, bàn tay thuần thục khoác vai Lâm Viễn, cười nói “Ăn cơm không?“
Lâm Viễn tâm nói :ngươi nha, rất có thiên phú, không có tình cảm còn có thể giả vờ nhiệt tình như vậy, không làm ngưu lang rất đáng tiếc! Trong lòng nghĩ vậy nhưng cũng không có cách nào nói ra, chỉ nói “Không, chờ anh cùng đi”
“Vũ Thiên, vị này chính là?” Người trẻ tuổi đi theo Hạ Vũ Thiên nhịn không được hỏi.
“Nga, Lâm Viễn” Hạ Vũ Thiên cũng không nhiều lời nói tên Lâm Viễn, đưa một ngón tay chỉ người nọ nói với Lâm Viễn “Đây là Âu Dương Mậu”
Lâm Viễn trong lòng lộp bộp một chút, nghĩ đến buổi sáng lão tam có nói Hạ gia cùng Âu Dương gia và Tôn gia phải bàn chuyện làm ăn, xem ra đây là đối thủ cạnh tranh của Hạ Vũ Thiên, bất quá Hạ Vũ Thiên tựa hồ cố ý mang hắn đến đây chạm mặt người này, không biết tột cùng xuất phát từ mục đích nào.
“Xin chào” Âu Dương Mậu còn thân tình chào hỏi, bắt tay với Lâm Viễn, hỏi “Lâm tiên sinh cũng là người làm ăn?”
Lâm Viễn bắt tay với hắn, cười cười, nói “Tôi là bác sĩ”
“Nga……bác sĩ” Âu Dương Mậu gật gật đầu, rút tay về, nói “Nếu chưa ăn cơm, không bằng đi cùng nhau, nhà hàng Pháp ở phía trước không tồi”
“Ăn đồ Pháp không?” Hạ Vũ Thiên cúi đầu hỏi Lâm Viễn, nhưng chân đã muốn theo Âu Dương Mậu đi ra ngoài, Lâm Viễn chỉ phải thức thời gật đầu, tâm nói: Hạ Vũ Thiên, ngươi muốn tìm xui xẻo! Lão tử lần đầu ăn đồ Pháp a, tay nào cầm dao, tay nào cầm nĩa cũng không biết, chốc nữa ông nội sẽ trực tiếp lấy tay bốc tôm hùm, cáp!
Lâm Viễn nghĩ đến đã ghiền, nhưng chung quy không có gan làm kẻ trộm, đối phó Hạ Vũ Thiên phải dùng kế, tuyệt đối không được đối đầu trực diện, quên đi, Hạ Vũ Thiên làm thế nào hắn cũng làm thế ấy là được….ai, vẫn là ở nhà thoải mái.
Ba người đi giữa mấy men in the back đi đến một nhà hàng mà theo Lâm Viễn thì thực xa hoa, thực có thể diện, vừa nhìn thấy đồ sang quý đã thấy khó ăn, hơn nữa tuyệt đối không có mì xào.
Phục vụ mặc áo may-ô đen, phía dưới quấn tạp dề, trên tay áo sơmi treo một chiếc khăn, dáng vẻ anh tuấn tiêu sái, rất đàn ông….Lâm Viễn líu lưỡi.
Tay Hạ Vũ Thiên hơi siết chặt, Lâm Viễn nhanh chóng thu hồi tầm mắt, không ngó Đông ngó Tây.
Hạ Vũ Thiên thừa dịp Âu Dương Mậu đi phía trước không nhìn, trừng mắt liếc Lâm Viễn một cái − −cậu chuyên tâm làm việc theo kế hoạch không được sao? Sẽ ăn a!
Lâm Viễn tức giận, tâm nói: ngươi chọc ta lần nữa, tin lão tử ăn cho ngươi xem không?!
Ba người ngồi xuống, phục vụ mang thực đơn đến, Lâm Viễn mở thực đơn nhìn nhìn, ngoan ngoãn, kia một đống chữ cái nhận biết hắn, còn hắn không nhận biết chúng, liếc Hạ Vũ Thiên, gã tùy ý order vài món ăn với phục vụ, tâm nói không phải chứ, xã hội đen còn biết nhiều ngoại ngữ, lưu manh cũng có văn hóa!
Nhân viên phục vụ nhìn Lâm Viễn, chờ hắn gọi món ăn, Lâm Viễn chĩa chĩa Hạ Vũ Thiên “Giống anh ấy là tốt rồi”
Hạ Vũ Thiên sửng sốt một chút, đột nhiên ý thức Lâm Viễn đại khái lần đầu trong đời vào nhà hàng cao cấp, cái này tốt lắm, thật rất dọa người.
Âu Dương Mậu nhìn