Một đám cháy kinh hoàng..
Ngọn lửa dữ tợn đang bốc lên phần phật cháy sáng đỏ rực cả một vùng trời, nó mỗi lúc một lớn hơn, nó gần như đã nuốt trọn những gian nhà.
Tiếng người la hét cầu cứu thảm thiết, tiếng những đứa trẻ gào khóc thất thanh, tiếng người lớn hô hào gọi nhau dập lửa
Thật hỗn loạn...
- Tử Đằng, Tử Đằng anh đừng ngủ.
Em rất sợ
Hức..
Đừng ngủ mà anh Tử Đằng, chúng ta sẽ cùng nhau ra ngoài.
Anh dậy đi, mau dậy đi.
Trình Tử Đằng
Trong gian nhà nhỏ đang bị ngọn lửa hung hăng bao vây, một cô bé kêu khóc dữ dội ôm chặt lấy cậu bé Tử Đằng bị thương đã ngất đi
Từng giọt nước mắt sợ hãi ào ạt lăn dài trên gương mặt nhỏ nhắn, ướt đẫm cả vai áo, từng tiếng nấc nghẹn ngào vang lên
Cảnh tượng thật khiến người khác phải xót xa..
Khói càng bốc lên mù mịt, ngọn lửa đã len lỏi đến từng ngốc ngách trong gian nhà.
Tiếng khóc hoảng sợ tắt dần đi, cô bé đáng thương lúc này cũng ngất lịm
.........
Trên một ban công xinh đẹp hướng về bầu trời trong xanh lộng gió, một thân ảnh yêu kiều đứng ngẩn mặt ngắm nhìn bầu trời xa.
Cô gái đang thẩn thờ hồi tưởng lại những mảnh ký ức xa xăm đầy kinh hoàng nhưng cũng đầy ngọt ngào trong quá khứ..
Gương mặt cuốn hút thanh tao mang vẻ u buồn, đôi mắt xinh đẹp to long lanh cùng hàng mi dài công vút, những tưởng chỉ cần một cái liếc mắt của cô có thể làm xao xuyến trái tim người đối diện, chiếc mũi cao thanh tú lại thêm đôi môi đỏ mọng căng đầy sức sống
Từng đường nét đều đẹp đến nao lòng..
Một cơn gió nhẹ thổi qua khiến chiếc váy ngủ trắng tinh khôi uyển chuyển tung bay ôm trọn vào người để lộ một vóc dáng mềm mại quyến rũ, mái tóc xõa dài lay động càng tôn lên vẻ đẹp ngọt ngào.
Tingg..tingg..
Bỗng nhiên tiếng chuông cửa vang lên giục giã khiến cô gái nhỏ khẽ giật mình liền thu lại cảm xúc vừa rồi, nhanh nhảu đến mở cửa
- Luân ca, sao hôm nay quản lý đại nhân lại đến nhà em vào sáng sớm thế này?
Người đàn ông cao lớn, gương mặt anh tuấn từ cửa bước vào, anh cau mày cốc nhẹ vào trán Triệu Anh
- Đã hơn mười giờ rồi còn sớm nữa à?
Cô không đáp chỉ nở nụ cười tinh nghịch, nói hết câu Tư Luân tiến đến chiếc ghế sofa ở phòng khách ngồi xuống, mở chiếc túi lấy ra một tập hồ sơ có đề ‘Kịch Bản: Dạ Khuynh Thành’.
- Sao nào? Phim cũ đã đóng máy gần nửa tháng rồi, ngôi sao nổi tiếng của chúng ta đã nghĩ ngơi đủ chưa?
Lại xem kịch bản phim mới này, là vai chính trong phim của đạo diễn Lâm Chí Tinh đấy hay lắm
Anh đã nhận giúp em rồi.
Chưa để Triệu Anh kịp trả lời Tư Luân đã nói tiếp.
Cô gái nhỏ liền nũng nịu vẻ hờn dỗi
- Trời ạ, anh bóc lột chết em rồi, người ta mới được nghĩ ngơi không bao lâu.
Hừ..
Tuy lời nói có vẻ trách hờn nhưng Tư Luân biết Triệu Anh không có ý từ chối.
Họ từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên ở cô nhi viện, rất thân thiết nên hơn ai hết anh rất hiểu tính cách của cô, dù có phần bướng bỉnh cứng đầu nhưng cô cũng là một cô gái hiểu chuyện, rất biết nổ lực và có trách nhiệm.
Đặc biệt là với công việc này, công việc diễn xuất mà cô yêu thích, trải qua hơn bốn năm vào nghề đầy sóng gió, cô đã cố gắng rất nhiều thậm chí còn liều mạng mà đóng phim mới có được chút thành tựu như hôm nay nên trừ phi có lí do gì đó, còn không cô sẽ chẳng bỏ qua một cơ hội nào.
Sau khi bông đùa trách móc vài câu, Triệu Anh thắc mắc mở lời hỏi về danh tính bạn diễn chính sẽ đóng cùng cô để tìm hiểu mà hợp tác cho ăn ý
Tư Luân điềm nhiên trả lời
- Là Vương Ảnh Quân.
Triệu Anh mở to đôi mắt nhìn Tư Luân cất giọng ngạc nhiên
- Ai cơ? Vương Ảnh Quân?
Là tên Ảnh Đế ba năm liên tiếp, được báo chí ca ngợi mang vẻ đẹp câu hồn đoạt phách người khác đó sao?
- Đúng.
Có thể nói anh ta là nam minh tinh được săn đón nhất hiện tại.
Triệu Anh im lặng vài giây sau đó nhếch môi vẻ mặt khinh khỉnh đầy ghét bỏ
- Nổi tiếng nhưng là kẻ lăng nhăng độc ác.
Anh có biết có lần em vô tình đọc một bài báo đưa tin về anh ta..
Tên đó đã làm một cô người mẫu tên Bạch Cẩn Huyên có thai rồi ép buộc người ta phải bỏ đứa trẻ đi đấy.
Có tài nhưng vô đức.
Nói rồi cô kiên quyết từ chối hợp tác cùng Vương Ảnh Quân, mặc kệ lời trách cứ của Tư Luân, mặc kệ anh luyên thuyên về những lợi ích từ bộ phim này mang lại như vị thế hay danh tiếng của cô sẽ càng được