"Đây chẳng phải tên đáng ghét trong nhà vệ sinh lúc nảy sao? Gương mặt này...!Vương Ảnh Quân? Đúng rồi mình từng thấy hắn trên những bài báo.
Danh bất hư truyền mà, mặt lạnh như băng chẳng để ai vào mắt, lúc nảy còn đáng ghét thế.
Hứ, quả nhiên hắn đúng là tên lạnh lùng, khó ưa"
Triệu Anh vẻ mặt chán ghét nhìn đi nơi khác thầm mắng, nhưng cô nào biết rằng trong lúc ấy ánh mắt ai đó vừa quét qua người cô, gương mặt anh đăm chiêu đầy vẻ hiếu kỳ "Tại sao trông cô ta lại quen thuộc như vậy? Giọng nói dường như cũng đã nghe qua.
Nhưng hôm nay là lần đầu gặp cô ta.."
Vương Ảnh Quân phớt lờ đi cảm giác kỳ lạ đó, vẫn gương mặt lạnh lùng im lặng ngồi đấy
Tư Luân trông thấy Triệu Anh lơ là, liền nhắc nhở cô lắng nghe
Trong căn phòng vip sang trọng, hàng chục người rơm rã nói cười thảo luận về bộ phim mới
Biên kịch:
- Về phần bối cảnh quay của phim chủ yếu là cảnh biển.
Tổ biên kịch chúng tôi và phía nhà sản xuất đã thống nhất bối cảnh chính quay phim sẽ là đảo Hải Vân
Đạo diễn Lâm Chí Tinh:
- Ngoài ra, bên đầu tư của chúng ta là tập đoàn Thành Hoằng muốn bộ phim kịp phát sóng ngay dịp sinh nhật của tập đoàn.
Vì vậy chúng ta cần phải nhanh chóng bấm máy để đẩy nhanh tiến độ hoàn thành phim
Sau buổi gặp hôm nay mọi người về nghĩ ngơi và chuẩn bị sẵn sàng để làm việc nhé, ngay ngày mai tất cả chúng ta sẽ di chuyển bằng máy bay riêng của Thành Hoằng để đến đảo Hải Vân, giờ có mặt tôi sẽ thông báo sau.
Mọi người gật gật, vài người trả lời ông
- Vâng
- Vâng ạ
Trợ lý đạo diễn thông báo thêm
- Về phần thông tin chuyến bay sẽ được bảo mật để tránh việc fan của các diễn viên bao vây làm mất thời gian
Tất cả đều đồng tình
Đạo diễn Lâm quay sang nhìn Triệu Anh và Vương Ảnh Quân
- Còn hai diễn viên chính của chúng ta thì sao nào? Có vấn đề gì không?
Triệu Anh gương mặt thoáng chút lo lắng, nhưng khi nghe đạo diễn Lâm hỏi chỉ lắc đầu mỉm cười
- Dạ em không có vấn đề gì ạ
Vương Ảnh Quân gương mặt vẫn lạnh lùng đáp
- Không.
Một chữ của Vương Ảnh Quân chẳng nặng chẳng nhẹ, một vài người không nhịn được tò mò đưa mắt nhìn anh.
Người này cũng thật là, nói gì thì nói đạo diễn Lâm cũng là người có tiếng trong nghề, lại là người phụ trách bộ phim này vậy mà Vương Ảnh Quân lại ăn nói chẳng chút kính nể
Trợ lý của anh ta Mặc Phong vội lên tiếng đỡ lời
- À vâng, vâng.
Phía chúng tôi cũng không có vấn đề gì ạ
- Thế là tốt rồi, nếu tất cả chúng ta đều không vấn đề gì kết thúc buổi gặp ở đây nhé
Chúc phim của chúng ta thắng lợi, mã đáo thành công!
Đạo diễn Lâm vui vẽ nói
Mọi người cùng nhau cụng ly đồng thanh
- Mã đáo thành công!
Duy có một người chỉ im lặng...
Ra đến xe Tư Luân, Diệp Hân Viên ngồi cạnh Triệu Anh ở ghế sau, lo lắng không nhịn được liền lên tiếng
- Làm sao đây, phải di chuyển đến đảo Hải Vân bằng máy bay đấy, chị Tiểu Anh có chứng sợ máy bay không phải sao?
Lúc nảy em không được lên tiếng, sao hai người không nói điều này với họ?
Tư Luân thở dài
- Chứng bệnh sợ máy bay của Tiểu Anh cũng kỳ lạ, nói ra có khi mọi người không tin lại nghĩ con bé làm trò, yêu sách..
Chúng ta không có chỗ dựa, thế nên phải cố gắng có được thiện cảm