Nghe những lời nói kia Vương Ảnh Quân thoáng đau lòng và anh cũng không hiểu lắm câu nói sau của cô
Mặc kệ cô có thái độ kỳ lạ gì, khi trông thấy ánh mắt cô lúc vừa gặp lại anh, Vương Ảnh Quân biết chắc chắn cô cũng yêu mình.
.
Thời gian qua anh đã phải rất cố gắng để không chủ động đến gặp cô, chỉ ngay hôm sau khi cô rời đi thì anh đã tra được cô sống ở nhà Tư Luân và luôn âm thầm quan sát cô
Chỉ là anh cũng có một nỗi sợ, sợ rằng cô thật sự vẫn ghét bỏ anh nên mới trốn chạy, sợ rằng đối với cô anh chỉ là một kẻ xa lạ, là một biến cố trong đời không hơn không kém.
.
Anh không muốn đối mặt với điều đó mới chần chừ không xuất hiện, cho đến hôm nay anh không thể chịu đựng nổi cảm giác không có cô bên cạnh nữa, biết được cô sẽ đóng buổi quảng cáo này nên anh đã sắp xếp một chút để được gặp cô
Anh đã rất kìm chế để khi vừa trông thấy cô không tiến đến ôm chặt cô ở trước mặt mọi người, cũng là để quan sát biểu hiện của cô khi gặp anh
Vào giây phút nhìn thấy ánh mắt của Triệu Anh và hành động cố ngăn dòng lệ của cô anh thực sự rất vui, giờ đây khi đã chắc rằng trái tim cô hướng về mình, mặc kệ lý do gì anh cũng sẽ không cho phép cô được rời khỏi anh.
.
Vương Ảnh Quân không nói gì nữa, anh áp sát cả cơ thể Triệu Anh vào tường, đôi môi bá đạo không ngừng ma sát hôn lấy môi và cổ cô, bàn tay anh mạnh mẽ xé toạt chiếc váy rồi x0a nắn bầu ng ực đầy đặn
Triệu Anh đánh mạnh vào ngực anh phản kháng
- Vương Ảnh Quân anh điên rồi, đây là chỗ làm việc nhở có người trở lại thì làm sao?
Tránh ra, tên bi3n thái này, mau tránh ra.
- Đúng anh điên rồi, anh nhớ em đến phát điên rồi đấy.
Câu nói khiến trái tim Triệu Anh đập mạnh liên hồi, đôi tay cũng vô thức dừng lại phản kháng, lòng cô như có một dòng nước ấm chảy qua đột nhiên không còn muốn chống trả
Nhận thấy cô gái nhỏ đã ngoan ngoãn, Vương Ảnh Quân khẽ nở nụ cười hài lòng, anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô rồi bế bổng Triệu Anh đi đến chiếc giường quay quảng cáo ở studio
Anh cất giọng nói vô lại
- Chúng ta quảng cáo nệm mà, cũng nên thử độ đàn hồi xem có thật như điều chúng ta nói không nhỉ?
Hai má Triệu Anh lập tức đỏ lên, đôi tay nhỏ đánh nhẹ vào người anh
Anh từng bước vững chãi bế cô đến giường, cơ thể mảnh mai được đặt xuống một cách yêu thương, anh bắt đầu lại cuồng nhiệt hôn lên môi cô, đôi môi đỏ mọng ướt át khiến Vương Ảnh Quân say đắm, lưỡi anh nhanh chóng chui vào miệng cô mà quấn quýt, tham lam càng quét mọi nơi trong miệng nhỏ
- Ưm.
.
ưm.
.
Được một lúc thì anh dần rời khỏi môi cô, hôn lên chớp mũi, hôn lên vành tai rồi di chuyển xuống chiếc cổ trắng ngần, anh nhẹ nhàng li3m láp rồi cắn cắn xương quai xanh, thân nhiệt cả hai nháy mắt đã tăng vù, hơi thở đều trở nên rối loạn
Lúc này Triệu Anh cảm thấy mọi thứ thật mông lung, cô cũng không biết hiện tại bản thân nên làm gì, tại sao cô không còn muốn phản kháng lại hành động của anh.
.
Cũng không có thời gian để cô đắn đo thêm, chẳng mấy chốc bộ đồ nội y còn lại trên người Triệu Anh đã bị ném xuống sàn
Bấy giờ cô muốn nghĩ nữa cũng không có cơ hội.
.
Cảnh xuân tuyệt mỹ hiện ra trước mắt khiến Vương Ảnh Quân không kìm được liền ngấu nghiến lấy nụ hoa đỏ lửng, đôi tay liên tục x0a nắn bầu ng ực căng tròn
- Ưm.
.
a.
.
ư.
.
ưm.
.
Đôi bàn tay ma quỷ của anh không ngừng khuấy động, liên tục di chuyển lên xuống theo đường cong m ơn trớn trêu chọc đôi gò b ồng mềm mại, vùng bụng trắng phẳng lì.
.
- Đừng mà.
.
ưm.
.
Động tác như có như không đầy k1ch thích của anh khiến Triệu Anh không chịu nổi phải ưỡn người trốn chạy
Cổ họng cô phát ra hơi thở nặng nề, hai tay bấu chặt lấy drap giường, kh0ái cảm lan tràn như muốn