Ryu vừa mới tắm xong lúc điện thoại reo. Và số của người dạo này gần như ngày nào cũng gọi hiện lên rõ ràng. Và vì theo kiểu sĩ diện của người cứng miệng mà khóe miệng lại đi nhếch lên, nên giọng nói được phát ra không khác gì tiếng quát mắng.
"Gọi làm cái quái gì vào đêm khuya vậy? Tao sắp ngủ rồi!"
[...]
Thế nhưng đầu bên kia vẫn im lặng. Chỉ thoáng nghe thấy tiếng nhạc và tiếng cười đùa mà nghe có vẻ như là thằng Sun đang ở giữa đàn người, tới nỗi phải lên tiếng gọi lần nữa.
"Sun! Mày có gọi lộn không vậy?". Kỳ này bắt đầu bực bội vì đối phương không chịu nói. Thế nên giọng nói trở nên cộc cằn, kiểu mà làm đầu bên kia bật cười.
[Vợ ơi... Dữ quá, dữ quá! Đừng dữ chứ, vợ à~~~! Hihi!]
"Hihi cha già mày. Mày say phải không?". Kỳ này Ryu hỏi bằng giọng gắt gỏng. Rõ ràng luôn! Nó cười giống như người say thuốc như vậy. Và điều đó làm cho người ở đầu bên kia nói bằng giọng rêи ɾỉ.
[Hônggggg! Sanny không có saiiiii! Ai? Ai say? Không hề!]
"Mày uống bao nhiêu rồi vậy!"
[2 lít rượu và... ực... 2 ly... bia thôi mà.]
Ryu đưa tay lên vuốt tóc bực bội. Không hiểu được rằng thằng quỷ này mới năm nhất, học mới được 3 tháng, tại sao nó lại có bạn nhậu nhiều tới như vậy được chứ? Cả bạn cùng khóa, cả mấy anh khóa trên. Xem người yêu tao là cái gì vậy? Lần nào rảnh cũng lôi nó đi uống hết.
Khoan đã, tao gọi thằng Sun là gì đó?
Người lỡ suy nghĩ điều điên khùng liền chau mày rồi gắt giọng.
"Mày say rồi, về phòng đi.". Đây không phải lần đầu tiên nó gọi cho cậu lúc say. Thế nên Ryu đuổi nó về phòng như mọi lần khi mà càng say thì lại càng ghẹo gan. Thằng nhóc gì mà không biết nữa. Và mỗi lần khi cậu đuổi nó về, nó đều "Ok ạ~~~! Chụt chụt! Mơ về em nhé!", giọng kéo dài một chút, chứ không phải...
[Hông về được. Ực... Choáng quá vợ ơi!]
"Thì ai bảo mày đi uống tới như vậy chứ. Không biết, nhanh chóng về phòng đi mày. Tao sắp ngủ rồi.". Ryu nói cho qua như muốn gạt bỏ phiền phức, mặc dù tảng thịt trong ngực nó đập là lạ, giống như là đang lo lắng sao sao ấy không biết. Nhưng bởi vì chưa từng chịu xuống nước với ai bao giờ nên mèo của Sunny đe dọa.
"Mày nhanh chóng kêu bạn mày chở về rồi ngủ chết ở trong phòng đi, Sun. Đừng để tao biết là mày say rồi ngủ như chó ở đâu đó rồi nói mớ tên tao, không thì mày biết chân tao đó!!!". Người đẹp dọa rồi cúp máy, sau đó ném điện thoại vào giữa giường, chau mày lại khi cảm thấy thằng Sun nó là lạ.
"Chết tiệt!". Kêu lên bực bội đó, nhưng lại cầm lấy điện thoại gọi vào số trước.
[Anh Ryu ơiiiii... Hông nổi nữa rồi...]
"Mày ở quán nào? Nói ngay cho tao trong vòng 2 giây. Nhanh lên!"
Khi người say vẫn còn tỉnh táo nói được tên quán, Ryu liền bước đùng đùng đi lấy chìa khóa xe rồi thẳng tiến đi đón người say.
Ôi! Tao bị điên cái gì vậy? Tại sao phải lo cho nó chứ!
****************************************
Tốn thời gian không lâu, Ryu đã đứng xoa thái dương nhìn người suýt nữa đã nằm ôm chậu hoa quán rượu bằng sắc mặt giống như muốn đá cái gì đó. Chắc rồi, nếu được đá người say, chắc cậu sẽ hạnh phúc nhiều hơn.
"Sun, dậy!". Người đẹp đưa tay tới khều vai người say thật mạnh, lên tiếng để cho Sun lim dim đôi mắt đỏ hoét nhìn trước khi mỉm cười híp mắt.
"Nàng tiên phải không nè?... Tới đón Sunny hả?... Không được đâu, vợ sắp tới đó... Tôi đi với nàng tiên không được.". Vừa nói vừa huơ ngón tay như người đã say hết mình làm cho người nghe càng gồng chặt nắm tay. Cảm xúc này không phải nổi nóng vì nó khen là nàng tiên hay là gọi vợ... Nhưng nếu định say xỉn thì mày không nên làm gánh nặng cho tao như vậy!
"Về!!!". Vì vậy, cậu nói nặng giọng, đi tới kéo tay nó qua ôm cổ. Và nó cũng chịu đứng dậy, mặc dù đi loạng choạng, suýt nữa làm cho Ryu té xuống theo đi chăng nữa.
"Ưʍ... Mùi này là mùi vợ... Không phải nàng tiên..."
"Ôi, nếu mày định giúp tao thì đi thẳng thẳng lên. Và đừng có vùi vào cổ tao được không? Thân như con trâu mà lại đi say xỉn nữa!". Ryu cắn răng. Mãi cho tới khi lôi nó lên xe, cho tới khi nói chuyện với người say để biết được người đón là ai, lúc đầu cũng định dẫn nó về phòng trọ, nhưng chợt nhớ ra rằng cậu không biết nó ở phòng nào, thế là cuối cùng đành phải dẫn nó về phòng của mình.
Và mãi cho tới khi lôi được thằng say xỉn lên ném vào giữa ghế salon thì Ryu đã thở gấp, mặt đỏ gắt bởi sự mệt mỏi.
"Nếu mày say như vậy nữa, tao sẽ không đi đón mày nữa!!". Ryu hét lên lớn tiếng, nhìn cái xác của Nam khôi khoa mà bây giờ áo sinh viên đã được cởi ra mấy nút, vừa nhăn nhúm, vừa nồng nặc mùi rượu, tóc tai rối bù giống như vừa cắn lộn với chó. Và có vẻ như giọng của cậu đã đánh thức nó, người mà lúc này đang cố gắng mở mắt ra.
"Vợ ơi... Vợ dữ quá, chụt chụt chụt!"
"Chụt kiếm cha già mày hay sao?". Miệng nói lớn tiếng, nhưng lại thở dài.
"Giờ tao lấy áo cho mày thay. Nằm đàng hoàng, đừng ói đó.". Nói xong liền đi vào phòng tìm áo thun. Nhưng trong khoảng thời gian không bao nhiêu giây để bước vào phòng và đi ra, người say đã có thể lăn xuống khỏi cái ghế salon êm ái để mà nằm phè phởn cởi hết nút áo ra ở trên sàn.
"Lên nằm trên ghế salon! Một hồi sốt đó!!!". Ryu chỉ biết tiến tới kéo, định đem cái người cao hơn một chút lên nằm lại vào chỗ cũ, nhưng nó cứ ư a một mực không chịu, ra vẻ định ôm chân bàn nhỏ trong phòng, tới nỗi người cố gắng giúp càng bực bội. Thề với chính mình rằng nếu nó say thì để cho nó nằm như ngủ chó luôn.
"Tao không thèm để ý mày nữa!"
*Mặp*
"Hey!!!". Nhưng trước khi ném áo vào mặt, đột nhiên người say nắm lấy tay kéo xuống làm cho cả thân va vào thằng Sun mà bản thân nó chắc cũng thấy nhói. Thế là đôi mắt đọng nước mở lên ngay vào lúc Ryu ngẩng mặt lên định mắng một cách bực bội. Và điều đó... làm cho gặp phải đôi mắt ngọt ngào bởi tác dụng của cồn.
"Anh Ryu...". Giọng hơi rêи ɾỉ một chút vang lên làm cho người nghe định đẩy người ra, nếu không phải bởi vì...
"Muốn ôm... muốn hôn... muốn vùi... cả người luôn.". Nếu không phải bởi vì thằng say xỉn này nói hết sạch điều ở trong lòng. Hơn nữa cả 2 tay còn đặt lên mông của người nằm đè lên nữa, tới nỗi Ryu trợn to mắt, cố gắng kéo tay nó ra nhưng kẹt ở chỗ...
Người say lật thân người cậu nằm xuống sàn làm cho Ryu hết hồn, gò má bắt đầu lan màu đỏ một chút. Càng nhìn vào đôi mắt đẫm nước của cậu một cách ẩn ý, hai tay sờ ở mông càng bóp bóp, nâng niu làm cho người được nhận nóng lên cả người từng chút một.
Trong khi đó, hình ảnh gò má đỏ ửng, đôi mắt đẫm nước giống như đang phân thân ra làm cho Sun mỉm cười rồi nói một cách thật lòng cực kỳ.
"Em muốn làm anh muốn chết rồi đây.". Nói xong liền vùi mặt vào cái cổ thơm tho, làm cho râu cạ vào làn da trắng trẻo tới nỗi Ryu nổi da gà, lắc đầu tránh, hơn nữa còn đẩy nhẹ vai của thằng Sun, nhíu mày lại như vừa không thích, vừa cảm thấy là lạ khi bộ phận bên dưới của cơ thể đang cọ xát vào nhau.
"Thơm, mềm... ah! Thiên đường...". Thằng Sun cứ lầm bầm liên tục, nhưng miệng vẫn cứ hôn đáo để, miệng lại còn liếm khắp cổ làm cho người được nhận dần dần mềm khắp cả người.
"Thôi mà mày. Tao không thích mùi rượu.". Miệng nói như vậy, hơn nữa còn vùng vẫy trốn tránh nhưng kẹt ở chỗ đã bị khóa chặt lại. Miệng ấm áp thì cứ hôn khắp nơi. Hai tay quờ quạng, vuốt cái kia, sờ cái này làm nhột hết cả người. Và Sun còn thò tay vào trong áo, vào trong qυầи ɭóŧ làm cho người ở dưới thân... rên.
"Mày... a!... Đừng... Chỗ đó...". Ryu cúi xuống nhìn bản thân mình rồi thấy rằng thằng nhóc nghiệp chướng đang bao trùm lấy núʍ ѵú trong lớp áo của cậu. Bóp bóp, ve vãn giống như có vú đã mà xoa. Đầu có ngón tay khều mạnh mấy lần làm cho cậu vô thức ngước mặt lên một chút.
Để cho nó làm được không ta? Tao bị cụt hứng mấy đêm rồi. Tự làm cũng không cảm thấy thích như thằng Sun làm cho. Nhưng nếu nó không dừng lại thì sao...
Ryu chỉ biết hỏi chính mình trong lúc quấn quýt với người say. Cơ thể nó trở nên mềm dẻo, cậu thò tay vào bên dưới lớp áo sinh viên của Sun mà vuốt ve lại thân người nó. Nhưng đầu óc thì đang hỏi chính mình rằng cậu định thế nào với tình thế hiện giờ, mà nói thẳng luôn rằng cậu cũng muốn lắm rồi, nhưng không muốn bị đâm... chỉ muốn nó làm cho thôi.
"Anh Ryu... Anh Ryu... ưʍ... chụt...". Tiếng mút da thịt cậu vang lên khắp nơi cùng với tiếng rên trầm thấp làm cho người nghe cảm thấy thích.
Sau đó, Sun ngẩng mặt lên nhìn vào mắt rồi mỉm cười... Nụ cười làm cho Ryu cảm thấy rằng nếu mất đi cửa sau thì cũng kệ mẹ nó đi nếu nó mỉm cười với cậu như vậy và nói chuyện... kiểu như vậy.
"Em thích anh cực kỳ luôn đó."
Chính vì vậy, Ryu quyết định nói ra kiểu mà thần trí không hoàn toàn tỉnh táo...
"Mày làm đi Sun. Tao chịu rồi."
Không thử thì không biết! Có thể không đau đâu.
Ryu nói rồi nhắm nghiền mắt, gó má nóng hổi, muốn lấy dao cứa cổ chính mình khi cậu đang định bỏ đi sự nam tính, bước vào con đường không thể quay đầu trở lại nữa. Hơn nữa còn mở đường cho thằng nhóc nghiệp chướng này một cách tình nguyện nữa. Và điều đó làm cho người nghe mỉm cười tươi, tươi cực kỳ... rồi cúi xuống hôn lên đôi môi mềm.
Sự tiếp xúc làm cho Ryu kéo cổ thằng Sun xuống, hơi há miệng một chút như mời gọi kiểu mà nóng hết cả phần cơ thể bên dưới. Muốn cho 2 bàn tay từng đưa cậu lên thiên đường lại dẫn dắt cậu tới cảm giác đó nữa.
Nụ hôn đáng lẽ nên sát sao, nóng bỏng, quấn quýt đầu lưỡi tới mức một mất một còn, chứ không phải... bất động.
Biểu hiện bất động làm cho Ryu lim dim mở mắt ra từ từ, không hiểu tại sao thằng khốn này lại dừng. Và khi vừa mở mắt ra thì thấy... người đang nhắm chặt mắt chỉ buông mình xuống để cho miệng áp vào miệng cậu mà thôi. Hơn nữa...
"Khò khò~~~!"
Nó ngủ! Thằng quỷ này ngủ rồi!!!
Và rồi để chứng minh suy nghĩ. Khi mà chỉ đẩy thằng Sun một chút, người lúc nãy còn quấn quýt đã lật người nằm bịch xuống bất tỉnh ở bên cạnh. Ngủ say kiểu mà người cụt hứng chỉ biết nằm sốc, hơi há hốc mồm một chút, không thể tin được rằng đây là cái chuyện quái gì!
"Sun!". Quay lại nhìn nó rồi gọi một cách không chắc chắn.
"..."
"Sun..."
"Khò... Phù..."
Biểu hiện đáp trả làm Ryu nhắm mắt lại 2 giây, hít một hơi thật sau rồi đứng dậy một cách nhanh chóng, cúi xuống lấy áo của bản thân mà cậu định đưa cho thằng đàn em thay. Và rồi quay lại nhìn nó...
"Thằng khốn Sun!!! Tao bỏ công chịu cho mày "gặt" đít tao, nhưng mày lại ngủ vào mặt tao như vậy ấy hả? Đi chết đi, thằng chết tiệt!!! Thằng nghiệp chướng, thằng quần,... thằng... thằng... thằng...". Ryu lao thẳng vào cơ thể người say tới nỗi nó giật mình, nằm co người do bị đau, thần trí vẫn còn mơ màng. Sau đó, người giận tới đỏ mặt liền ném áo vào người, quay qua cầm lấy gối, cầm lấy tất cả món đồ ở gần ném vào người để cho cậu cụt hứng kiểu mà vừa đáng giận vừa mất mặt.
"Tao đã bỏ công chịu! Thằng nghiệp chướng! Đừng mong là sẽ được động vào tao nữa!!!". Giải tỏa cảm xúc với người không thể chống trả tới nỗi đầu tóc bù xù, quần áo xộc xệch hết cả lên, sau đó đi giậm gót chân vào trong phòng ngủ, kiểu mà không định ngoái nhìn một chút nào.
*Păng*
Cánh cửa phòng ngủ được đóng lại lớn tiếng. Cậu khóa phòng kỹ càng kiểu mà chắc chắn không chịu để cho cái người bên ngoài lén vào trong phòng, rồi buông người xuống giường một cách bực bội. Hai tay thì vò đầu thật mạnh. Thừa nhận rằng chưa từng mất tự tin như vậy bao giờ.
"Rồi cái đang dựng đứng, tao nên làm thế nào đây! Tao nên làm thế nào!!!". Ryu gầm thấp giọng, cúi xuống nhìn bộ phận đang trồi lên ở dưới quần rồi cắn răng, thò tay vào trong rồi nhắm mắt lại.
"Bao nhiêu đêm tao đã phải dùng tay bởi vì mày rồi... Bởi vì mày, Sun!... Ưʍ... Vì... mày..."
Kiểu mà nếu Sun tỉnh táo hơn như vậy một chút thôi, chắc sẽ nhận ra rằng đã bỏ lỡ thứ mà mình muốn có nhất một cách đáng tiếc. Và chắc chắn rằng người say vẫn là người say, bởi vì nó vẫn cứ say thảm hại ở bên ngoài. Còn người ở bên trong... vừa giận vừa hờn. Nhưng vẫn... rên gọi tên người mà bản thân giận thôi.
****************************************
"Haizzz, 3 ngày rồi, tao vẫn chưa nghĩ ra."
Việc Dear tới trường vào sáng sớm đã trở thành chuyện bình thường, kiểu mà bạn bè hỏi rằng mày nhận việc mở khóa tòa nhà làm nghề tay trái hay sao, tới nỗi phải ngồi uể oải ở cái bàn thường ngồi cùng 1, 2 món đồ ăn, không thì chơi game gϊếŧ thời gian. Nhưng hôm nay hơi lạ một chút khi chú chó con đang đen mặt chăm chú vào nội dung trên internet với đề tài...
Nếu có người thứ ba bước vào cuộc sống lứa đôi.
Ok, người ta ngu mà. Không tự mình nghĩ ra được rằng phải làm thế nào đâu. Rồi đây, đây, đây, càng đọc càng không giúp được gì. Bởi vì phần lớn đôi nào, con trai họ cũng chịu "chơi cùng" người thứ 3 hết. Càng là cô gái hay đeo bám thì lại càng dễ dàng ra đi. Nhưng mà xin lỗi nhé, tao là con trai có người yêu là con trai, biết đi đọc ở web nào để