"Tránh xa cái chân tao đi đó!!!"
"Kìa, anh Ryu. Đừng dỗi mà. Làm lành, làm lành."
"Làm lành cha già mày."
Chắc mọi người thắc mắc rằng từ việc đi hẹn hò tốt đẹp, thế quái nào mà lại trở thành như vậy được. Phải kể ngược lại lúc vẫn chưa kịp xem phim, chỉ mới đi ra khỏi quán ăn Nhật Bản, rồi theo phong cách Sunny, người chỉ cần tán tỉnh một chút thôi cũng đã hạnh phúc, thế là một tay khóa cổ anh Ryu lại, cho nên mới có chuyện liền luôn đó.
Mọi người đã biết rằng thằng Sun này muốn thể hiện sự chiếm hữu, khi nghe thấy tiếng thì thầm rằng có phải người yêu hay không thì cậu liền gật đầu lia lịa, có vụ mỉm cười lại nữa. Nhưng vấn đề nằm ở đây.
Cái lúc cậu đang quay lưng chỉ tay về phía đầu anh Ryu rồi nhép miệng rằng... người yêu của tôi đó thì đúng lúc anh Ryu quay ngoắt qua thấy... rắc rối tới chứ sao nữa.
Kỳ này phim ảnh gì không có được xem nữa. Anh Ryu quất thẳng vào đầu, mặt đỏ gắt một cách giận dữ rồi bước đùng đùng ra khỏi trung tâm mua sắm ngay lập tức. Rồi cậu làm sao?... Thì chạy theo chứ sao.
Đây cũng thấy ớn ớn, không biết anh Ryu có đòi chia tay không, nhưng theo như những gì đã thấy thì có...
"Tránh xa ra, tao không muốn thấy mặt mày!"
Đuổi như vậy, đúng đau đớn luôn.
Suy nghĩ của Nam khôi khoa, người đang ngồi trên cùng cái ghế salon. Khi di chuyển tới gần thì anh Ryu liền quay qua nhe nanh. Hai tay thì ôm chặt gối, nhưng không hề định nhìn vào mắt.
"Về phòng mày đi."
"Không. Người yêu em dỗi thì em phải dỗ chứ.". Chắc chắn, người mặt dày liền nói mạnh miệng. Biết rằng triệu chứng nó không hề gần với từ "dỗi" gì hết, mà theo kiểu nổi nóng muốn gϊếŧ bỏ cậu thì đúng hơn, thế nên chỉ có thể cười nhẹ, nói bằng giọng nũng nịu, cố gắng nhích người tới tiếp cận người đẹp đang quay mặt tránh đi hướng khác.
"Tao giận. Tao không có dỗi!". Anh Ryu gằn giọng, làm cho người nghe làm vẻ mặt buồn bã.
"Giận vì em muốn nói với mọi người rằng chúng ta là gì với nhau hả... Anh Ryu đừng ác với em quá chứ.". Chắc rồi, vụ này sự giả tạo phải có. Thế nên Sun di chuyển tới sát người yêu xinh đẹp, đặt tay lên cánh tay rồi xoa nhẹ, giống như gãi cằm mèo để cho cao hứng hơn.
"Tao ác chỗ nào?". Người giận gắt giọng nói, nhưng không hề rút tay ra, làm cho người dỗ bắt đầu thấy nhẹ lòng, thế nên bắt đầu đưa tay tới ôm quanh eo.
"Ác chứ. Em muốn nói với mọi người rằng anh là người yêu của em, anh Ryu này là của Sunny rồi đó.". Kỳ này phải làm nũng vào, Sun ôm quanh eo rồi vùi mặt vào vai. Có vụ đem mũi cạ cạ bên cổ. Biết rõ là sờ sờ, đụng chạm như vậy, người thích được tiếp xúc sẽ mềm lòng.
Hừ hừ, anh Ryu miệng nói không nhưng thật ra thích được vuốt ve muốn chết.
"A... Ai là của mày?". Ryu nói bằng giọng cà lăm, càng vùi mặt vào gối nhiều hơn trước.
"Kìa, đừng có làm ra vẻ không biết... Anh Ryu đó, lúc bệnh dễ thương hơn vậy nhiều. Anh còn thừa nhận rằng anh là vợ em. Em nhớ.". Chỉ vậy thôi, người mà khi bệnh tốt bụng hơn hiện giờ liền cắn chặt môi, mặt nóng hổi ngay lập tức. Những ký ức cũ chạy vào trong đầu.
Lúc bệnh quái quỷ đó lòng dễ dao động nên mới một mực làm nũng nó đó mà. Nào là không có sức chống cự nữa, thế nên nó được nước, sờ sờ, vuốt vuốt tới nỗi xong không biết bao nhiêu đợt.
"T... Tao... Tao đi tắm. Đừng có đi theo đó, thằng nghiệp chướng!". Nói rồi người nói liền gấp rút bật dậy, bước nhanh vào trong phòng ngủ, để lại người dỗ ngớ ra. Thì tại lúc nãy đang cho ôm bình thường, thế quái nào mà lại hất ra nữa rồi?
"Ờ, hay là tao chơi dữ quá ta?"
Nhưng cũng muốn nói với mọi người rằng anh Ryu là của tao mà.
Suy nghĩ của người chỉ biết gãi đầu rẹt rẹt.
Cùng lúc đó, Ryu đi lớn tiếng giống như nổi nóng đang quay lưng với cánh cửa phòng tắm, nhìn hình bóng phản chiếu của mình trong gương rồi thấy cực kỳ khó chịu... Người như cậu chưa từng động lòng với thằng đực nào dám tới đeo đuổi mà lại đang đỏ mặt, đỏ cả gò má cả cổ, trong đầu thì chỉ toàn nghĩ tới hình ảnh thằng Sun chăm sóc lúc bệnh, nào là lúc... gì gì với nhau nữa.
"Đi ra khỏi đầu tao đi đó, thằng khốn Sun!". Hai tay vò đầu thật mạnh. Càng nhớ tới lúc ở trung tâm mua sắm, hai tay lại càng vò mạnh hơn.
"Ờ, tao không có giận, mà tao đang xấu hổ!". Ryu cắn răng thì thầm. Thì tại lúc quay qua thấy thằng Sun đang nói với mọi người rằng hẹn hò với cậu, cậu cảm thấy mắc cỡ, mắc cỡ tới mức không biết nên làm thế nào, thế là quất thẳng vào đầu thằng nghiệp chướng đó. Có hiểu không? Cả cuộc đời chưa từng có người yêu, tới khi có rồi ôm nhau giữa trung tâm mua sắm thì đã xấu hổ rồi, thằng người yêu khốn nạn nó còn cố gắng nói với người khác bọn họ là gì với nhau nữa.
Suy nghĩ của người quỵ xuống ngồi xổm, che mặt một cách xấu hổ, nhưng bực bội nhất là... không hề ghê tởm chuyện cho nó vừa đi vừa ôm cậu giữa nơi công cộng.
"Thằng Ryu, người kiêu ngạo đi đâu mất rồi vậy? Tại sao tao phải dễ dãi với nó chứ!"
Dễ hay không thì cũng đã mất đi khung thành phía sau cho nó ghi bàn không biết bao nhiêu đợt rồi.
"Mẹ nó! Dù sao thì tối nay tao cũng sẽ không cho, tuyệt đối không cho!"
**********************************
Cái lúc vào phòng tắm thì nghĩ như vậy đó, nhưng tới khi thực thế thì Ryu lại mềm lòng để nó ngủ lại, cho nên bây giờ thằng Sun mới ngoéo ngoéo đòi ngủ chung như vậy đó.
"Anh Ryu, cho ngủ chung nhé."
"Không! Tao đang giận mày. Nếu mày muốn ở lại thì đi ngủ ở ghế salon, không thì ngủ sàn.". Ryu gắt giọng nói, hơn nữa còn kéo mền lên đắp tới đầu của mình, nằm giang tay giang chân, không cho thằng Nam khôi khoa đang đứng ôm gối bên cạnh giường ngủ chung. Và điều đó tới nỗi làm cho Sun gục đầu ỉu xìu.
"Nằm sàn nó cứng lắm đó anh."
"Vậy thì về phòng mày đi."
"Sàn thì sàn. Có người yêu mà đúng ác luôn.". Khi dọa như vậy, Sun liền ngồi xuống sàn ngay lập tức, lầm bầm với chính mình để cho người độc ác chau mày lại, không thích cái cảm giác trái tim nó đập là lạ bởi vì bị nói là độc ác.
Không được! Mềm lòng cho nó nhiều rồi. Chỉ việc nó tủi thân than thở một chút mà lại định mềm lòng cho nó nữa hay sao!
"Mền dự phòng ở trong tủ.". Thế là liền chỉ về phía tủ quần áo mà thằng Sun đã đào bới chơi chơi giống như phòng nó luôn rồi. Chắc rồi, bộ đồ mà nó đang mặc cũng đồ của nó đó. Từ hồi bệnh lần trước, một phần diện tích trong tủ quần áo tự nhiên lại trở thành đồ của thằng Sun luôn rồi. Thái độ làm cho Nam khôi khoa ỉu xìu đi lôi mền ra trải lên sàn.
"Anh Ryu định cho em ngủ sàn thật hả? Cứng thì cũng cứng, lạnh thì cũng lạnh, nếu thức dậy đau lưng thì biết làm sao đây anh? Giường anh Ryu thì rộng như vậy, chia diện tích cho thằng người yêu đáng thương, đẹp trai một chút không được sao, người đẹp..."
"Nếu mày gọi tao người đẹp thêm câu nữa thì mày đi ngủ ở ghế salon bên ngoài đi.". Vẫn chưa kịp để thằng Sun nói hết thì cậu đã cắt ngang trước. Và điều đó làm cho thằng Nam khôi khoa buông mình xuống nằm ngay lập tức, nhưng vẫn nói bằng giọng điệu tủi thân.
"Em làm gì sai chứ, anh Ryu? Ôm anh trong trung tâm mua sắm là vì em thích anh muốn chết luôn rồi, đâu có giấu cảm xúc được đâu. Rồi vụ muốn ngủ lại là vì muốn ôm anh Ryu, muốn ở gần người yêu của mình. Haizzz, tại sao anh phải ác với em chứ... Cho em ngủ cùng đi thì hơn đó, phòng này máy điều hòa nó lạnh, để cho anh có thể thấy ấm đó. Em lo cho anh đó, anh Ryu.". Vừa nói, Sun vừa nhổm người đặt cằm lên giường, nhìn người đã quay lưng về hướng kia mà không hề quan tâm một chút nào.
Xạo sự vào đi Sun, phòng khi người nào đó quanh đây sẽ mềm lòng.
"Nếu anh bệnh nữa thì biết làm thế nào? Đi mà, nhé?". Sun kéo dài giọng của mình, đưa tay tới khều cánh tay trắng trẻo. Nhưng anh Ryu lại càng nhích về phía bìa giường đối diện nhiều hơn trước.
Chê mình tới vậy luôn?
Suy nghĩ của người hơi trề môi một chút. Định là nếu năn nỉ mà vẫn không cho thì sẽ chơi độn thổ, nằm ở dưới đợi anh Ryu ngủ rồi sàm sỡ lần nữa. Nhưng tình cờ mắt tốt nên để ý thấy rằng anh Ryu... nằm nhích đi cùng cái gối giống như... chừa chỗ cho.
"Anh Ryu, cho ngủ chung nhé?". Thế nên Sun hỏi một cách không chắc chắn. Thế nhưng người phải trả lời lại im lặng, cứ lật người nằm yên, thế là cậu bắt đầu di chuyển lên giường.
Đây đặt đít lên nệm rồi nhé... Ờ, có vẻ không la.
Sun nghĩ rồi đặt gối vào chỗ trống một cách nhẹ tay nhất có thể. Cúi người xuống nằm rồi đó, anh Ryu vẫn nằm im. Và điều đó làm cho thiên tài bất hảo cười gian manh ngay lập tức.
Vợ tao sĩ diện đây mà. Rõ ràng là chừa chỗ cho tao ngủ mà!
*Mặp*
"Anh Ryu dễ thương ghê.". Cho nên Sun liền ôm vào eo luôn. Có vụ đem mặt cọ cọ chỗ gò má, làm cho anh Ryu càng vùi mặt vào gối, nhưng không có nói câu nói. Thế nhưng bàn tay đang nắm mền có vẻ lại càng nắm chặt hơn, cùng với giọng nói lầm bầm nhỏ nhẹ.
"Mày im lặng ngủ đi.". Lời nói làm người nghe cười gian manh trước khi cúi xuống thì thầm bên tai.
"Ngủ thì chắc rồi, nhưng mà không im lặng nhé, anh Ryu."
"A!". Tới nỗi Ryu giật minh khi mà cái người nằm sau lưng đang đưa tay vào trong áo ngủ, hơn nữa còn bóp bóp, nắn nắn điểm nổi trên ngực của cậu nhè nhẹ, làm cho cậu phải cố gắng gắt giọng nói.
"Tay mày có mắc gì với ngực của tao quá không vậy! Cứ sờ hoài."
"Quá với cả người anh Ryu luôn đó. Muốn làm hết cả người anh luôn.". Và rồi ngườii chai mặt có hối lỗi không? Không hề. Bởi vì thằng Sun đang dùng đầu ngón tay khều điểm nổi mềm mại một cách vừa ý, tay còn lại thì luồn vào trong quần ngắn để tiếp xúc với bộ phận đáng yêu, làm cho đối phương giật nảy người.
"Kh... Sun, không mà.". Ryu chỉ có thể nói bằng giọng run run. Thế nhưng chỉ việc bàn tay lớn bóp bóp nắn nắn hạ bộ thì cậu đã nhắm chặt mắt, cảm nhận được hơi thở nóng hổi phà vào gò má.
"Có ai nói với anh Ryu chưa? Khi anh Ryu nói là không... Nó đúng mời gọi em luôn đó."
"T... Tao không có!". Người mời gọi lắc đầu thật mạnh sau đó thở mạnh hơn khi thằng Sun đang dùng 2 tay trêu đùa khắp người. Nào là đầu lưỡi liếm vào cổ tới nỗi nhột hết cả lên nữa. Cảm giác nóng rực mà cậu bắt đầu quen thuộc đã quay lại xử lý cậu lần nữa.
"Anh Ryu, hôn một chút đi.". Và khi thằng Sun đòi hỏi, người nói là không lại mở miệng nhận nụ hôn nóng bỏng đáp xuống một cách chuẩn xác. Hơn nữa còn là người đưa lưỡi tới quấn vào lưỡi đối phương tới nỗi gần như hòa làm một.
Nụ hôn nóng bỏng càng khơi dậy dục vụng, làm sinh ra tiếng rên ư a trong họng, trước khi Ryu là người níu lấy cổ của thằng nhóc gian manh, trao cho nụ hôn nhiều hơn trước cứ như đã nghiện nụ hôn của thằng Sun mất rồi.
Nụ hôn của Sun vừa ngọt, vừa nóng bỏng, vừa kíƈɦ ŧɦíƈɦ sự hứng tình làm cho cậu chịu không nổi.
"Sun... Tao... ư...". Ryu chỉ có thể khàn giọng kêu lên khi đối phương hôn lau đi mảng nước ngọt ngào chảy lan ra ngoài khóe miệng. Một tay thì nắm chặt lấy ga trải giường.
"Anh Ryu cứng rồi đó.". Không chỉ nói, thằng Sun còn nhấn lên bộ phận nhạy cảm bên dưới cái quần ngủ thật nhẹ, làm cho sự suиɠ sướиɠ chạy dọc khắp người. Chỉ biết là... muốn nó.
"Anh Ryu, sao anh Ryu lại đáng yêu như vậy chứ?"
"A! Mày... Đừng... ư... Đừng...". Ryu không biết bản thân đáng yêu thế nào trong ánh mắt nó, nhưng bây giờ cậu chỉ có thể hất mặt lên và siết chặt lấy cái gối khi thằng Sun lật người cho cậu nằm ngửa, hơn nữa còn phanh áo ngủ ra tới mức lộ ra lồng ngực. Đầu lưỡi ẩm ướt của nó thì đang quét khắp đầu núm màu nhạt tới nỗi nhộn nhạo cả người.
Không muốn thừa nhận, nhưng mà... cảm thấy đã.
"Anh không muốn dừng lại đâu, em biết.". Thằng Sun thì thầm nói rồi kéo lưỡi xuống cái bụng trắng, làm cho người được nhận giật bắn người. Thân hình co giật cứng nhắc bởi sự nóng hổi đang chất đống tại bộ phận bên dưới.
"T... Tao xấu hổ... Tắt đèn đi mày...". Ryu nói bằng giọng nhỏ nhẹ, đưa một tay lên che mắt khi thằng Sun đang kéo quần ngủ của cậu xuống dưới hông. Biết rõ là đang nằm trần trụi cho thằng Sun thấy. Cởi đồ cho đứa con trai khác thấy có lẽ cậu cũng không xấu hổ như vậy. Nhưng bởi vì là thằng Sun, người dùng ánh mắt nhìn cậu giống như sắp ăn hết cả người như vậy.
Vừa xấu hổ, vừa nhộn nhạo, vừa nhột nhột bên trong cái bụng nhỏ tới nỗi không dám nhìn vào mắt.
"Không, *chụt*... Em thích nhìn anh một cách rõ ràng."
"Ư!!! Sun... a... a...". Người đòi hỏi chỉ có thể nhấc hông lên khi người nói rằng muốn nhìn đang cúi xuống hôn vào hạ bộ. Đôi môi ấm áp làm cho sự ham muốn vọt lên cao. Nào là đầu lưỡi ẩm ướt đang quét khắp nơi tới nỗi Ryu cảm thấy sướng muốn chết cho bằng được.
Cảm thấy đã... đã quá mức.
"Anh Ryu thích phải không? Rỉ nước tới như vậy rồi.". Ryu chỉ có thể lắc đầu mạnh, không dám cúi xuống nhìn vào hạ bộ. Chỉ biết rằng thằng người yêu điên này đang níu giữ 2 chân cho dang rộng ra tới nỗi càng xấu hổ