"Tới Hua Hin."
"Không, phải ngồi thuyền dạo đi chứ."
"Lâu lâu đi biển, tới Khao Kalok đi thì hơn."
"Tao thấy lâu lâu mới đi chơi thì giờ đi chùa đi."
Sau khi cất đồ đạc xong xuôi, mọi người liền tập trung lại để thống nhất rằng nên đi đâu chơi. Và khi hỏi thằng đầu têu như thằng Pound thì nó liền nói rằng tao là người rủ đi biển, không phải là người nghĩ ra chuyến đi, tụi mày tự thống nhất đi chứ. Thế nên vào lúc này, ai nấy cũng đều tụm đầu lại bàn nên đi đâu.
"Tao thấy mới tới còn mệt, đá banh ở bãi cát đi. Tao có đem banh tới.". Không hổ danh là ý kiến của thằng Ae, nhưng thằng Mai lại chen vào ngay lập tức.
"Thôi, tao muốn đi dạo làng Plernwan. Tao muốn thử rượu thuốc."
"Thằng quần! Mày đi chợ ở gần nhà tao cũng được. Tao sẽ đem cho mày thử hết mọi loại luôn."
"Đâu có giống nhau đâu, Ae. Cảm giác khác nhau hoàn toàn luôn. Tao phải đi nhấp rượu."
"Kiếp trước mày là Lamyong hay sao vậy?"
(Nhân vật trong văn học Thái)
"Ê, mày. Thằng Ae muốn Lamyong kìa... Muốn gặp em thêm một lần nữa vào lúc em vẫn còn tỉnh táo~". Vừa dứt lời của bạn lùn, thằng Mai liền lên tiếng reo hò, bắt đầu vỗ bàn rồi banh miệng ra hát, kiểu mà đáng lẽ nên có người chửi là thiểu năng. Nhưng không hề, bởi vì...
"...Bởi vì hôm nay em uống quá nhiều, trở thành một người khác, trở thành u ám từ con người từng tươi tắn. Sao nàng tiên lại trở thành Lamyong được chứ ~~~". Cả nhóm hùa theo hát thôi chưa đủ, còn có vụ vỗ bàn theo nhịp nữa.
"Sinh ra làm con trai, chưa từng sợ xấu hổ, chưa từng sợ chết, thích sự nguy hiểm, chơi súng chơi bài chơi lửa,..."
"Thằng chết tiệt! Mày đổi bài thì mày báo tụi tao một tiếng với!". Thằng Pound cười lớn tiếng khi cái thằng hát dẫn đầu tự nhiên đổi bài và rồi quay về phía Shin-chan.
"Shin, Shin! Mày có đem ghita theo phải không? Mở ban nhạc luôn đi thì hơn.". Từ việc 4 tiếng đồng hồ lái xe từ Bangkok tới Pranburi, lại còn ghé chơi ở chỗ này chỗ kia, tụi nó đã thân với nhau tới mức gọi mày tao luôn rồi. Và điều đó làm cho thằng con lai gật đầu rồi đem nhạc cụ chiến hữu mà mình vác theo đệm nhịp cho tụi nó.
"Tao nghĩ tao không đi Plernwan nữa đâu. Ngồi nhậu ngay bờ biển đi thì hơn."
"Tao muốn đá banh."
"Ờ, cuộc đời mày chỉ có đá banh và thằng Pete mà thôi."
"Hey, hey, hey! Pete nào vậy!!!". Khi thằng Pound mở đề tài, thằng Mai liền chen vào ngay lập tức, làm cho người người lùn mã số 1 của nhóm quay qua vỗ đầu đứa bạn lắm miệng một cái. Nhưng dường như là không kịp rồi, bởi vì thằng Dew tiếp lời ngay.
"Mày đã bỏ lỡ. Sinh nhật thằng Pound, thằng Ae dẫn người của nó tới công khai. Mẹ nó, đúng đẹp trai... Thế nên nó đúng giữ kỹ."
"Hey, hey, hey! Sao tao lại có thể lỡ tin được chứ? Thằng Ae có người yêu là con trai."
"Đẹp trai nữa đó mày.". Bất cứ chuyện gì chọc ghẹo người khác mà không phải chính mình thì chuyện tọc mạch cứ tin vào Dear, bởi vì cậu nhóc liền chen vào ngay lập tức,.
"Chồng mày tới rồi kia. Khen người khác đẹp trai, coi chừng đó mày..."
"Tao ghét mày!". Đang yên đang lành, kiếm chuyện rơi vào mình cho bằng được. Thế là chỉ biết đẩy đầu đứa bạn cho đỡ mắc cỡ. Và nó thì cười lớn rồi lên tiếng hò reo.
"Ghét tao thì không sao, nhưng mà yêu bạn rể của tao cho nhiều nhé mày."
"Thằng gan ngỗng!"
"Chửi như vậy, tao không đau."
"Thằng nấm tươi, thằng lá lách quỷ, thằng rượu chè mặt khốn nạn, thằng...". Dear nhoẻn miệng cười tươi trước khi nhấn mạnh.
"Thằng Somchai!"
"Chửi tao thì không sao, đừng có chọc tên ba tao!!!". Chỉ vậy thôi, thằng Mai liền lao tới định đuổi đá Dear, làm cho chú chó con lắm sức chạy khắp nhà, lên tiếng xin sự giúp đỡ từ người khác. Nhưng ngoài việc không có ai giúp ra, thằng Shin-chan lại còn gãy đàn ca hát ngang xương. Và dường như giọng hát hay đã tăng đẳng cấp mặt mũi của nó lên thêm một bật làm cho mọi người đều khen không ngớt, không quan tâm tới 2 đứa đang đuổi nhau muốn sập cái nhà.
Cảnh tượng làm cho Purin bật cười, bắt đầu cảm thấy rằng mình quay lại làm sinh viên đại học lần nữa. Nhưng rồi cậu liền vỗ tay thu hút sự chú ý.
"Anh Porsche!!! Nó chọc Dear, giúp Dear với. Aaaa! Mày đừng kéo áo tao!!!". Dear vùng vẫy hết mình từ việc bị thằng Mai khóa cổ, hơn nữa còn cố gắng cởϊ áσ Dear. Tưởng rằng anh Porsche sẽ cứu, nhưng kỳ này người lớn tốt bụng lại quay qua nói với người khác tiếp.
"Anh cho người chăm lo nhà nghỉ đem tới 3 chiếc xe máy cùng với 1 chiếc xe hơi, phòng khi định lái đi đâu. Ý kiến không đồng nhất thì chia nhau đi cũng được. Rồi chiều nay tính thế nào? Định đi ăn cơm bên ngoài hay là cho người chăm lo họ mua về cho?... À, cuối bãi biển có bến thuyền đó. Thuyền đánh cá chạy về mỗi buổi chiều."
"Ăn ở đây."
"Ăn bên ngoài."
"Thằng quần! Tại sao ý của tao và mày chưa từng khớp nhau gì hết vậy!"
"Thì tao đâu phải công tử Pete của mày để mà chiều theo ý mày hết mọi chuyện đâu."
"Thằng quỷ! Không kéo nó vào một chuyện thôi thì mày có chết không vậy hả!". Một góc khác ở trong phòng khách đã có thêm 1 đôi nữa khai chiến rồi, kiểu mà người già dặn nhất trong nhóm như Dew quay qua nói với chủ nhà.
"Ăn ở đây đi anh... Dear, mày có định nấu ăn không?"
"Thôi, hôm nay tao không nấu. Tao mệt. Ngày mai đi dạo cuối bãi biển, nếu tìm được đồ tươi thì tao nấu cho tụi mày.". Với việc ở cùng nhau biết bao lâu, mỗi khi đi chơi tỉnh khác thì có thằng Dear là bạn bè đích thực lúc khó khăn. Tiết kiệm tột cùng thì để cho thằng lùn thể hiện tay nghề, tới mức gần như trở thành thói quen luôn rồi.
"Tao cảm thấy giống như chuyến đi này đem theo 1 người mẹ và 1 người ba vậy đó.". Shin nói một cách trầm tĩnh, làm cho thằng Sun tiếp lời ngay.
"Thằng Dear là mẹ trong bếp... nhưng anh Porsche thì...". Giống như đã bàn trước với nhau, bởi vì Dew chỉnh mắt kính lại một chút rồi nói với nụ cười gian manh.
"Ba yêu dấu của người mẹ đầu bếp."
"Aaaaaa! Tao sẽ gϊếŧ tụi mày! Chỉ có mình tao để chọc ghẹo thôi hay sao!". Chỉ vậy thôi, người mẹ liền mặt đỏ hoét, lao tới chỗ từng đứa bạn nghiệp chướng chọc ghẹo không ngừng. Nhưng chỉ vừa mới ào tới thì đã phải vùng vẫy hết sức khi thằng Mai phi thân tới đè lên.
Cảnh tượng mà Purin cứ để cho diễn ra tự nhiên. Thật ra cũng muốn giữ kỹ đó, nhưng thấy Dear hạnh phúc cùng với bạn bè như vậy thì cũng không muốn cản. Hơn nữa, đâu phải chỉ đi cùng nhau 1 đêm thôi đâu. Tối nay không ngủ cùng phòng được, cũng đâu phải là đã hết cơ hội đâu.
*******************************
Cuối cùng, buổi tối đầu tiên kết thúc bằng việc vui vẻ ở trước nhà nghỉ. Ai muốn tắm hồ bơi thì nhảy xuống ở trước nhà. Ai muốn tắm biển thì chạy xa hơn một chút. Mệt tới nỗi ngủ lăn lóc cùng nhau trong phòng khách, lại còn có chai rượu lon bia ở xung quanh, kiểu mà thằng Mai chỉ hơi ngà ngà, phải đợi làm chầu nặng vào đêm cuối cùng.
Khi tới ngày thứ 2, Purin liền dẫn đám khỉ vào Hua Hin, đi chơi nửa buổi sáng, lên tiếng ồn ào kiểu mà không sợ ai sẽ chụp hình bêu xấu trên facebook, ghé qua ăn cơm trưa trước khi rẽ xe vườn quốc gia.
"Mày, mày. Chụp hình tao nhé, rồi chừa chỗ bên cạnh nữa."
"Chừa chỗ cho hồn ma nàng cây xanh hay sao?"
"Cha già mày! Đừng có nhắc tới. Lỡ mà xuất hiện thì tao đau tim chết.". Thằng Pound đi tới cuối đường rừng, chỗ mà khách du lịch ngắm cảnh rồi đưa điện thoại cho thằng Dew chụp giùm, hơn nữa còn chừa chỗ cho vừa đủ 1 người ở bên cạnh tấm hình rồi trả lại.
"Tao sẽ đem hình người yêu tao ghép vào, giống như đi chơi cùng nhau đó."
"Và rồi đem đăng lên facebook.". Thằng Sun tiếp lời ngay, làm cho thằng con lai một chút xíu nước Ý bật cười lớn, không quan tâm nếu bạn bè mắng rằng ghiền người yêu. Thì sao chứ? Cãi nhau muốn chết mới được quen nhau, chính vì vậy phải tuyên bố khắp nơi rằng: Người con gái của ta, ai cũng đừng mong đụng vào.
"Mày có làm theo không, Sun?". Dew quay qua hỏi, làm cho người nghe trề môi.
"Nếu làm được thì tốt chứ sao. Người yêu tao có chịu đâu. Đảm bảo rằng sẽ tới đây theo để móc ruột tao chắc luôn."
"Sao mày nói rằng sẽ dẫn người yêu mày tới mà?". Câu hỏi làm Sun thở dài, nhớ lại vào ngày thi xong. Mặc dù đã rủ muốn chết, tới mức đem em gái ra làm cái cớ, anh Ryu vẫn không mềm lòng, nói rằng sẽ về Chiang Mai gấp để giải quyết chuyện ở nhà trước khi cậu bay tới theo sau. Quan trọng là...
"Tao không quen biết bạn mày. Tao không muốn trở thành tâm điểm chú ý."
Nói nữa thì lại đúng nữa. Mặt mũi như anh Ryu, nếu đám này nó tán tỉnh thì đây nổi máu liền đó.
"Rồi mày định chừng nào lên Chiang Mai?". Shin đang bước đi cùng với thằng Ae mở miệng hỏi, làm cho người nghe thở dài.
"Tuần sau, sau khi đi chơi về đó."
"Khoan, khoan, khoan! Tại sao mày lại lên Chiang Mai?". Khi vừa nói tới chuyện này, băng nhóm học cấp 3 không biết chuyện nông sâu ra sao liền hỏi ngay lập tức, làm cho người biết rõ (bởi vì đã đối mặt với chị vợ của nó qua rồi) trở thành người kể.
"Chị gái người yêu của nó nói rằng phải thể hiện sự thật lòng cho gia đình thấy ở Chiang Mai."
"Đỉnh dữ!"
"Tao thiệt muốn thấy mặt người yêu mày quá mà, tới mức làm cho mày chịu đi gặp ba mẹ người ta luôn vậy đó.". Khi Dear kể, người khác liền lên tiếng reo hò, nhìn thằng Sun thường ngày hay ghẹo gan có vẻ như là sẽ không thoát được vị người yêu này rồi. Tiếng nhộn nhịp làm cho Ae thở dài.
"Tụi mày banh miệng nói để cho chim cả rừng nó bay trốn đi hết hay sao vậy? Tập thói lịch sự chút đi."
*RRRRrrrrrr*
Dứt lời của chàng cầu thủ, tiếng điện thoại trong túi của Ae liền vang lên, làm cho chủ nhân nhanh chóng cầm lên xem.
"Có gì không, Pete?"
"Thiệt chứ, thiệt chứ, thiệt chứ. Chửi tụi tao banh miệng, tiếng điện thoại của mày không đuổi chim gì hết nhỉ?... Có gì không, Pete... Người yêu gọi tới chứ gì.". Nói rồi, chuyện chọc ghẹo thì phải để cho thằng Mai, bởi vì nó lên tiếng ngay lập tức, làm cho người trầm tĩnh của nhóm lúc này đang kẹt điện thoại phải quay qua cười hung hiểm... và giơ ngón giữa lên nhấn mạnh.
Hình ảnh làm cho Dear bật cười lớn, nhưng khóe mắt vẫn liếc nhìn người đi theo ở phía sau, kiểu mà nếu không kẹt ở chỗ đám miệng chó đi theo thì cậu cũng muốn nắm tay anh Porsche đi dạo ngắm rừng... Chắc là sẽ lãng mạn hơn việc có mấy cái loa phóng thanh ở quanh mình như vậy.
*******************************
"Anh Porsche... Anh Porsche có chán không khi mà đi với bạn của Dear như vậy?"
Sau khi về nhà nghỉ, cái tụi vẫn năng động không ngừng đã cởϊ áσ, cởϊ qυầи nhảy xuống biển rồi. Là cơ hội để cho Purin kéo chú chó con đang loay hoay trong bếp rồi thì thầm rủ đi dạo. Tới lúc này, cả 2 đang đi dạo trên bãi cát và có tiếng ồn ào vang tới từ phía sau.
"Không, anh thấy khá là vui. Ai nấy cũng đều có cá tính riêng.". Chàng trai nói một cách buồn cười lúc mà gió biển thổi vào người, làm cho quần áo dính sát vào cơ thể cao to, hơn nữa ánh nắng buổi chiều còn rọi khắp làn da rám nắng tới mức càng làm cho ưa nhìn hơn gấp bội.
Hình ảnh làm cho người bên cạnh liếc nhìn một chút rồi nhanh chóng tránh đi, nhìn con cua nhỏ đang chạy xuống lỗ.
"Có phải người mẫu không vậy bà?"
Hey, đừng có nghĩ giống tao vậy chứ.
Dear chỉ biết quay qua nhìn theo tiếng nói và rồi thấy 2-3 cô gái chắc là ở tại resort cách đây không xa đang ngắm nghía anh Porsche không rời mắt. Và rồi ánh mắt như vậy Dear biết rõ luôn... Anh Porsche quyến rũ quá mức rồi.
"Đẹp trai nhỉ?"
Ờ, người yêu tôi đẹp trai. Không cần khen, tôi biết.
"Thân hình đẹp ghê. Có phải con lai không?"
Lai nửa người nửa thần tiên. Tôi biết rõ nhất. Cơ bắp cả tảng luôn, thiệt không muốn khoe.
Dáng vẻ lép nhép miệng của nhóc nhỏ bên cạnh làm cho Purin liếc nhìn phía sau, trước khi quay qua nhìn người càng nhỏ con đáng nâng niu hơn nữa khi gặp phải ánh nắng màu cam như vậy.
"Hửm?"
"Ghen phải không? Anh cho em thể hiện quyền làm chủ đó.". Và rồi Purin đưa tay tới phía trước đối phương, làm cho Dear khựng lại rồi mở to mắt khi giọng trầm nói tiếp.
"Hey!". Chú chó con kêu lên nhỏ tiếng một cách ngạc nhiên, hơn nữa còn liếc nhìn về phía nhóm các cô gái đó. Thế là chàng trai bật cười nhẹ rồi nói một cách đơn giản.
"Anh muốn nắm tay người yêu ngắm biển."
Tao cũng muốn nắm tay anh ấy đó. Muốn nắm cực kỳ luôn, cực kỳ muốn.
Suy nghĩ của người hơi lưỡng lự một chút bởi vì thấy rằng đang ở bên ngoài. Và dường như dáng vẻ lưỡng lự đã làm cho người nhìn tự nắm lấy bàn tay trắng, sau đó thì đan xen ngón tay vào giữa các ngón tay thon, làm cho Dear trợn to mắt, da gò má nóng lên, chỉ biết nhìn 2 bàn tay mà lúc này đang đan xen chặt vào nhau.
"Mắc cỡ hả? Tay còn nóng kìa."
"Hứ, ai mắc cỡ? Không có!". Cứng miệng cho có vậy thôi, bởi vì lúc này mặt nóng cực kỳ luôn. Càng ngẩng mặt lên nhìn đối phương rồi thấy rằng anh Porsche đang mỉm cười tươi như người đang hạnh phúc thì lại càng mắc cỡ. Không nhịn được mà vui mừng bởi vì chỉ nắm tay thôi mà anh Porsche đã thể hiện sắc mặt như vậy. Hơn nữa bàn tay ấm áp của đối phương lại còn đuổi đi sự nghĩ nhiều của cậu gần như hoàn toàn.
"Anh cũng mắc cỡ chứ gì. Tay nóng y chang nhau vậy đó."
"Chắc rồi. Tại anh được nắm tay Dear mà.". Lúc này, Dear không quan tâm rằng nhóm các cô gái đó sẽ nhìn như thế nào. Chỉ cần anh Porsche nói như vậy thì cậu đã hơi dang cánh tay rồi đi theo lực kéo của đối phương, để cho nước biển tạt vào cổ chân trần.
"Chúng ta sẽ đi tới đâu vậy, anh Porsche?". Chú chó con hỏi trong khi đá nước biển chơi chơi. Và điều đó làm cho người nghe liếc nhìn nụ cười mà gần như lúc nào cũng ưa nhìn.
"Cứ đi cùng nhau mãi... Dù cho có chuyện gì thì anh cũng muốn nắm tay Dear bước đi mãi mãi."
Câu trả lời giống như không phải là sẽ đi dạo cho tới lúc nào, mà là câu trả lời nói rằng... Tình yêu của bọn họ sẽ trở nên như thế nào.
"Anh Porsche!". Chú chó con ngẩng mặt lên nhìn vào mắt của người đã nhìn cậu trước đó sẵn rồi. Thấy đôi mắt long lanh mà cậu từng có ý định mua về ném chơi, nhưng lúc này cậu lại thích anh Porsche nhìn cậu như vậy.
"Anh nói thật. Dù cho có chuyện gì xảy ra, anh cũng muốn để cho Dear đi bên cạnh anh như vậy mãi mãi.". Câu trả lời làm cho người nghe mím chặt môi. Trái tim đập mạnh cỡ cỡ như trái tim của người nói lúc này đang đập dữ dội trong lồng ngực.
Đối với Purin, cậu chưa từng xem tình yêu lần này là chuyện chơi đùa. Cậu rất nghiêm túc với nó và cậu không có trẻ con tới mức nghĩ rằng tình yêu sẽ chiến thắng mọi thứ. Cậu biết rằng con đường phía trước vẫn còn