- Vũ Tâm, yêu cầu của anh họ cậu thực sự chẳng ra làm sao cả, tớ sẽ không đồng ý, tớ cầu xin cậu, lần này cậu giúp tớ đi, lấy căn nhà ấy lại cho tớ đi, ngoại trừ nguyện vọng ấy thì cái gì tớ cũng có thể đáp ứng được.
Tuyết Nhi kéo kéo tay của Vũ Tâm nói, cô đã từng phản bội La Hải một lần, không thể lại tổn thương đến La Hải nữa, cô không thể làm loại chuyện vô sỉ như vậy.
- Cái gì cũng đáp ứng? Không tệ, những lời này tôi rất thích nhưng yêu cầu của tôi cũng chỉ có một, nếu như cô không thể đáp ứng, chúng ta không còn gì để nói nữa. Vũ Tâm, chuyện này không liên quan đến em, em đừng tham gia vào, hơn nữa một người bạn tốt như Tuyết Nhi thật sự phải công nhận rất tuyệt. Có thể để cho em cam tâm tình nguyện bị sử dụng thì đích thật là có chỗ hơn người rồi.
Ánh mắt sắc bén của Lục Thừa Phong nhìn Tuyết Nhi, đem toàn bộ mọi thứ trên người Tuyết Nhi đều nhìn thấu.
Một cô gái nhìn thuần khiết như vậy mà lại có mưu tính như thế này? Lúc thấy Vũ Tâm cùng cô xuất hiện ở trước mặt mình thì hắn liền hiểu cô thực sự rất thông minh, vậy mà lợi dụng Vũ Tâm hơn nữa còn là cho Vũ Tâm cam tâm tình nguyện bị lợi dụng, xem ra mấy năm không gặp Vũ Tâm mà ở phương diện giao tiếp cô ấy đã không được giáo dục thật tốt, có như vậy mới có thể bị cô gái này đánh lừa,
- Lục tiên sinh, xin anh thu về lời nói của mình, giữa tôi và Vũ Tâm là tình bạn thật sự, không cho phép bất cứ người nào làm tổn hại đến, nếu như hôm nay tôi không hết cách thì tôi tuyệt đối sẽ không cầu xin cô ấy giúp đỡ, hơn nữa tôi chưa từng nghĩ qua sẽ lợi dụng cô ấy, tôi chỉ muốn cô ấy giúp tôi một tay mà thôi, xin anh đừng nói những lời như vậy.
Tuyết Nhi có chút kích động nói, cái khác cũng có thể chấp nhận nhưng mà bêu xấu tình bạn của cô và Vũ Tâm, xúc phạm bản thân cô thì cô nhất định phải cải chính lại.
- Anh họ, anh hiểu lầm rồi. Em và Vũ Tâm rất tốt, hôm nay ... haizzz, dù sao thì em cũng hy vọng anh họ có thể nể mặt em mà đưa căn nhà ấy cho Tuyết Nhi.
Vũ Tâm không biết phải giải thích thế nào, thấy ánh mắt Tuyết Nhu đỏ lên, cuối cùng nói như vậy.
- Được, căn nhà ấy có thể cho cô ấy, nhưng mà anh muốn nói chuyện riêng với cô ấy.
Lục Thừa Phong đột nhiên trở mặt, nói.
- Anh họ, có thật không? Anh thực sự sẽ đồng ý sao?
Vũ Tâm có phần kích động.
- Lời anh đã nói thì chính là như vậy, nhưng mà anh có mấy lời muốn nói nói riêng với vị tiểu thư này, nếu như em còn không đi, qua thời gian này thì anh