Tuy rằng Lạc Du đến tinh cầu thủ đô chưa bao lâu, nhưng anh cũng biết, khu trên của tinh cầu thủ đô do rất nhiều hòn đảo nổi tạo thành, mỗi đảo nổi có quy mô tương đương với một thành phố, lại chưa từng nghe nói mỗi thành phố chỉ có một người sống.
Dù thân phận của Quý Tích Thành có cao trọng đến đâu, cũng không đến nỗi chiếm cả một thành phố như thế chứ.
“Không thể nào?” Lạc Du phủ định trong lòng, nhưng phóng tầm mắt nhìn ra xa, thật sự không nhìn thấy bất kỳ tòa nhà nào khác.
“Tại sao không thể?” Quản gia AI đáp, “Sự thật là thế mà.
Trừ Tửu Tửu ra, ở đây tôi là trùm sỏ đó!”
Lạc Du chợt nhớ đến dấu vết xưa cũ trong căn biệt thự, vội hỏi: “Vậy trước đây thì sao? Quý Tích Thành chiến đấu ở tiền tuyến thì ai ở đây?”
“Không có ai.
Anh Cầm Dã và anh Issa từng tới ở, nhưng Tửu Tửu đuổi họ đi.”
“Ý tôi là trước cả khi đó nữa!”
“Thì cũng vẫn là Tửu Tửu.” Quản gia AI thu thập dữ liệu, “Còn có mẹ của Tửu Tửu nữa.”
Lạc Du ngạc nhiên trong chốc lát, chợt rõ ràng vì sao Quý Tích Thành chỉ ở đây một mình, không có bóng dáng ai khác.
Quý Tích Thành sinh ra ở Quý gia, một trong ba gia tộc lớn, là huyết thống của cựu chủ tịch Hội đồng Quân sự Tối cao Quý Hình Chử.
Ngoài kia rất nhiều lời đồn đại liên quan đến chuyện của Quý Tích Thành, Lạc Du cũng biết được một hai cái.
Lời đồn phổ biến nhất được lan truyền là, Quý Tích Thành, một đứa trẻ được sinh ra giữa Quý gia và một người lưu vong thấp hèn, từ khi còn rất nhỏ đã bị ném đến một quân khu xa xôi với mẹ, tự sinh tự diệt.
Quý Cầm Dã nổi loạn không biết từ đâu phát hiện được mình có một người em trai, trở thành người duy nhất trong Quý gia có liên hệ với Quý Tích Thành.
Năm năm trước, tinh cầu thủ đô xảy ra nội chiến, Quý Hình Chử bị giam giữ, Quý gia hiển hách một thời không có ai đủ sức đảo ngược thế cuộc.
Chính lúc này, Quý Tích Thành được Quý Cầm Dã đưa về tinh cầu thủ đô.
Một lời đồn nửa thật nửa giả, 5 năm trước Quý Tích Thành trở về tinh cầu thủ đô là thật, nhưng tuổi thơ bị quăng đến một quân khu xa xôi nào đó e rằng là giả.
Lạc Du nhớ rất rõ, Quý Tích Thành vẫn luôn ở tinh cầu thủ đô, cho đến năm 18 tuổi đi đến cứ điểm An Tức.
Trước năm 18 đó, Quý Tích Thành và mẹ bị nhốt ở đây? Sự tồn tại lẫn tên họ đều bị xóa đi sạch sẽ?
Vậy tại sao Quý Tích Thành lại đến quân khu 9? Mẹ của em ấy ở đâu?
Lạc Du hỏi: “Mẹ của Quý Tích Thành là ai?”
“Quý Đình Thoa.”
Lạc Du rất bất ngờ.
Mẹ của Quý Tích Thành sao lại là người họ Quý?
“Bây giờ bà ấy…”
“Mẹ Tửu Tửu đã qua đời từ rất lâu rồi.
Hu, Tửu Tửu không có mẹ, Tửu Tửu thật đáng thương.”
Lồng ngực Lạc Du như bị dòng nước gột rửa, anh vội vàng hỏi: “Chuyện từ khi nào? Còn nữa, Quý Đình Thoa là người Quý gia?”
Quản gia AI nói: “Khoan đã khoan đã! Tôi chỉ ra ngoài đi bộ với anh thôi, muốn hỏi gì thì xì tiền ra.”
Lạc Du làm gì có tiền.
Khoa học kỹ thuật của Liên Minh Bạch Phong rất phát triển, mọi thứ phục vụ cuộc sống sinh hoạt đều được tích hợp vào thiết bị cá nhân, một khi bị lấy đi sẽ mất cả thân phận, không cách nào giao dịch mua bán, không cách nào sử dụng phương tiện công cộng, hoàn toàn biến thành người nguyên thủy.
“Nhưng mà ngẫm thấy cơ thể của anh và tôi giống nhau như đúc, tôi cũng chẳng cần thêm tiền làm gì.” Quản gia AI lấy làm tự hào vì lòng hào phóng và rộng lượng của nó, “Quý Đình Thoa đương nhiên là người Quý gia, tôi thấy bà ấy là người xinh đẹp nhất nhân loại này.
Anh muốn xem không?”
Lạc Du vội vàng gật đầu.
Màn hình bỗng nhiên xuất hiện, bóng người mơ hồ dần trở nên rõ ràng.
Đó là một người phụ nữ trẻ tuổi khoác trên mình bộ quân phục đen, mái tóc dài của cô được buộc gọn, da trắng môi đỏ, trong đôi mắt là nét lãng mạn của một thiếu nữ, cũng có vẻ cương nghị của một chiến sĩ.
Trên tay cô là khẩu Snow Swan M30, cũng là súng bắn tỉa hạng nặng khủng khiếp nhất của lực lượng lục quân, rất hiếm khi được cấp cho các nữ quân nhân.
Nhưng Lạc Du thấy rõ, bà không chỉ bày vẽ để chụp ảnh.
Quản gia AI rất hài lòng: “Nhìn đến đơ người luôn rồi? Tôi nói không sai đúng không, bà ấy là người đẹp nhất trần đời!”
“Đây thật sự là mẹ Quý Tích Thành?” Lạc Du hỏi xong đã nhận ra ngay đây là một câu hỏi không cần trả lời, gương mặt của người phụ nữ này quá giống Quý Tích Thành, chỉ là đôi mắt cô sáng ngời trong veo, đôi mắt của Quý Tích Thành lại tối tăm sâu thẳm.
“Trí tuệ nhân tạo chúng tôi chưa lừa ai bao giờ, lừa người là đám em trai thiểu năng trí tuệ của chúng tôi!”
Sau lưng Lạc Du bắt đầu nóng lên, sự xuất hiện của Quý Đình Thoa đã đập tan lời đồn, cũng làm đổ vỡ toàn bộ suy đoán của anh về thân thế của Quý Tích Thành.
Quý gia lại là bên ngoại của Quý Tích Thành chứ không phải bên nội, vậy thứ khiến tuổi thơ của Quý Tích Thành khốn khổ chính là cha hắn?
Quý Đình Thoa là con gái được cả Quý gia yêu thương chiều chuộng, yêu trúng một người đàn ông không rõ thân phận, sau khi sinh ra Quý Tích Thành thì bị giam cầm trong hòn đảo nổi này?
Nói vậy cũng chưa ổn, giam cầm thì việc gì phải dùng cả một hòn đảo? Năm năm trước Kim Minh Khổ cũng không dùng cả hòn đảo để giam giữ Quý Hình Chử.
Họ không giam cầm loài người, mà là thứ có độ nguy hiểm cực lớn…
Quái vật? Trùng tộc?
Lạc Du hít sâu một hơi, giọng điệu còn căng thẳng hơn cả vừa nãy: “Cha của Quý Tích Thành…”
Trên màn hình xuất hiện hình ảnh của một người đàn ông cao lớn cường tráng.
Người đàn ông này có vẻ ngoài phổ thông, so với Quý Đình Thoa lại càng hiện lên vẻ tầm thường không có gì đáng nói, bộ quân phục của người nọ đồng nhất với Quý Đình Thoa, có lẽ hai người là đồng đội.
“Tên là Mạc Tự Cách, thiếu úy lục quân, sinh ra ở hành tinh Khách Tuấn của quân khu 1, gia đình khá giả nhưng còn kém Quý gia rất xa.”
Quản gia AI tìm được chút thông tin hữu dụng trong đám dữ liệu mênh mông, lảm nhảm chuyện cha mẹ Quý Tích Thành với Lạc Du.
Mạc Tự Cách lớn hơn Quý Đình Thoa 2 tuổi, hai người gặp nhau tại Học viện Quân sự Sương Ly có lịch sử lâu đời nhất ở Liên Minh, và nảy sinh tình cảm đôi lứa.
Sau khi tốt nghiệp, Mạc Tự Cách trở thành một thành viên của lực lượng đặc chủng lục quân Huyết Lang, là tinh nhuệ của lục quân Liên Minh.
Hai năm sau, Quý Đình Thoa cũng suýt soát thông qua sát hạch.
Hai người vốn đã có thể dành được thành tích lớn trong quân đội, nhưng vào năm thứ 3 nhập đội, Quý Đình Thoa mang thai, sinh ra Quý Tích Thành.
Quý gia nổi giận, nhốt hai mẹ con vào đảo nổi L04, Mạc Tự Cách bị hủy bỏ mọi tư cách quân đội, cả thân phận cũng bị xóa sạch.
“Khoan!” Lạc Du càng nghe càng thấy thắc mắc, Mạc Tự Cách trẻ tuổi đầy triển vọng, trung thành kiên định, bối cảnh trong sạch, vì sao việc ông ấy yêu và có con với Quý Đình Thoa lại khiến Quý gia nổi cơn thịnh nộ?
Lùi lại một bước, Quý gia hy vọng Quý Đình Thoa sẽ có thể gả cho một người quyền thế.
Dù họ xem thường Mạc Tự Cách, thế cũng không đến nỗi giam hai mẹ con vào đảo nổi.
Và Mạc Tự Cách cứ thế biến mất?
Nghe thắc