“Tửu Tửu, Quý Tửu! Quý Tích Thành, thả anh ra! Để anh ở đó cùng em!” Lạc Du giãy giụa, dây xích tạo ra tiếng kim loại ma sát vào nhau.
Cửa phòng ngủ đóng lại, anh nghe thấy tiếng bước chân Quý Tích Thành xa dần.
“Quý Tích Thành —— ” Lạc Du nện một đấm lên tường, xương ngón tay trắng bệch đỏ lên.
Giọng của quản gia AI vang lên từ bức tường, không vui đùa cợt nhả như trước đây: “Lạc Du, anh đừng gấp, cứ bình tĩnh đợi ở đây đã.
Chờ Tửu Tửu tiêu diệt hết đám người xấu sẽ quay về đón anh ra ngoài mà.”
Lạc Du đến bên cửa sổ, sợi xích rất dài, đủ để anh hoạt động trong không gian giam giữ chuẩn bị sẵn cho anh này.
Ngoài cửa sổ Sắt Ti Lam vẫn chưa nở, Quý Tích Thành lướt qua thảm cây non xanh mượt, bước lên phi thuyền rời khỏi đảo nổi L04.
Lồng ngực Lạc Du như ứ đầy cơn mưa rào mùa hạ, chúng mang theo mùi đất nồng và gió ẩm tanh hôi, vũng bùn nước trên đất đầy rác rến, nhiều đến mức nạo vét bao nhiêu cũng không biến mất, càng lúc càng dồn tắc lại, chảy ngược vào đường ống khiến người ta phát điên.
Anh không biết Quý Tích Thành đã nhìn thấy gì trong trí nhớ của Quý Hình Chử.
Nhưng anh có thể chắc chắn nó có liên quan tới anh, bởi vì trước khi Quý Tích Thành xâm nhập vào vùng tinh thần lực của Quý Hình Chử, ông ta đã nói —— Thượng tá, cậu chính là căn nguyên của tất cả mọi chuyện.
Căn nguyên của chuyện gì? Cassius bị dị hóa? Hay là cuộc xâm lược của Ước Nhân? Làm sao có thể, trùng tộc đánh chiếm đã là chuyện 300 năm trước, Cassius tốt nghiệp rồi gia nhập quân đội cũng đã 100 năm, dù ở mốc thời gian nào anh cũng chưa được sinh ra, thậm chí anh sinh ra cũng là vì cuộc chiến tranh này.
Quý Hình Chử hôn mê sau khi ký ức bị thao túng, đã một tuần trôi qua nhưng vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại.
Mà Quý Tích Thành tất nhiên cũng chịu hậu quả, sau khi thu hồi tinh thần lực mắt hắn như trống rỗng, mất đi tiêu cự, nửa tiếng sau mới lấy lại tỉnh táo.
Cũng từ lúc đó, ánh mắt của Quý Tích Thành bắt đầu thay đổi.
Anh hỏi Quý Tích Thành đã nhìn thấy gì, hắn vẫn chăm chú nhìn anh, gương mặt lạnh lẽo như tuyết phủ trên nền trời.
Anh giật mình, vội vàng ôm Quý Tích Thành vào lòng, dịu giọng động viên.
Hắn vùi mặt vào bụng anh, vai khẽ run rẩy, thật lâu sau mới ngẩng đầu lên: “Chúng ta về nhà đi.”
Trở lại đảo nổi, Quý Tích Thành nhốt anh vào căn phòng này, làm từ hoàng hôn đến hừng đông.
Đến khi anh tỉnh lại, dây xích lại được đeo lên.
Quý Hình Chử được cấp dưới thân cận của Túc Nhung trông coi, những người không liên quan không được phép đến gần.
Quý Tích Thành luôn không ở đảo nổi được bao lâu, không cho phép anh trồng Sắt Ti Lam ngoài biệt thự nữa.
Mỗi lần trở về, hắn đều không nói gì, chỉ làm anh.
Anh có cảm giác rất mãnh liệt, có chuyện gì đó sắp xảy đến.
Quý Tích Thành bước nhanh qua hành lang của Cơ quan Mật vụ Trung Ương, Issa đã đợi hắn trong màn chiếu ba chiều, ngoài ra còn có thư ký Arthur Cruyff của Aries.
“Thượng tướng Quý, đã lâu không gặp.” Arthur chào hỏi trang trọng, trên mặt vẫn luôn là một nụ cười nhã nhặn.
Quý Tích Thành đưa mắt nhìn người nọ: “Aries.”
Arthur lộ ra vẻ ngạc nhiên tiêu chuẩn: “Đã bại lộ rồi sao?” Nói rồi chuyển mắt về Issa đứng bên cạnh, “Perkin, có lẽ anh cũng đã biết thân phận của tôi từ sớm.”
“À…” Issa nói, “Chúng tôi vẫn chưa để lộ.”
Arthur cười nói, “Các anh thông minh hơn so với tôi tưởng tượng đấy.”
“Thông tin hạm đội Bạch Tuyết đang nắm giữ cho thấy quân đội và chính quyền của quân khu 4 đã bị trùng tộc xâm chiếm được hai phần ba, xấp xỉ với tình trạng tê liệt.
Gián điệp lần này Ước Nhân đưa đến không tầm thường, đến hiện tại vẫn chưa thể xác định có bao nhiêu người dân bị dị hóa.” Issa nói, “Bao gồm hành tinh Gabriel, 70% hành tinh tài nguyên đã tuyên bố độc lập, sẽ không tiếp tục giao dịch với Liên Minh, cũng may mắn rằng anh Aries đã đồng ý hợp tác với Quân đội Trung Ương.”
Arthur chớp mắt nhìn Quý Tích Thành: “Tôi sẽ vĩnh viễn theo sau anh.”
“Còn một việc khác.” Sắc mặt của Issa càng trở nên nghiêm trọng, “Quý Giang Vi xuất hiện.”
Quý Tích Thành nheo mắt: “Khi nào?”
“Tối hôm qua, tại trạm canh tạm thời của hạm đội Bạch Tuyết.
Chúng tôi không thể phát hiện tinh thần lực của hắn.” Trong đầu Issa hiện lên cảnh tượng quái quỷ nọ ——
Trong bóng đêm, Quý Giang Vi lướt đi như bóng ma, lẻn vào khu vực canh gác không một tiếng động.
Lúc thấy rõ người trong bóng tôi, Issa thậm chí còn nghĩ mình gặp ảo giác.
“Issa, chúng ta lại gặp mặt rồi.” Giọng nói của Quý Giang Vi không khác gì lúc trước, nhưng lại như có vô số Quý Giang Vi đang nói chuyện, âm thanh dày đặc chồng chéo lên nhau.
Issa lập tức giải phóng tinh thần lực, trước đây Quý Giang Vi không chịu được đòn tấn công của anh ta, nào ngờ lần này lại linh hoạt tránh đi, nở một nụ cười đầy ghê rợn trong cơn gió rít khiến người ta ể ẩm dựng tóc gáy, như có người đang cạ móng tay thật dài lên bảng đen.
Quý Giang Vi cũng xem như là một người có ngoại hình, mấy tháng trước khi gặp mặt trong trại giam, gươn mặt Quý Giang Vi méo mó thù hận, lúc này gã lại trở nên tàn ác vô cớ, linh hồn như thể bị nuốt chửng, bên ngoài chỉ là cái xác bỏ đi.
“Issa, mày thế thì không được rồi.
Người tao hận không phải mày, mà là Quý Tích Thành và Quý Cầm Dã.” Giọng Quý Giang Vi mơ hồ, chìm vào trong trận gió dữ dội, “Nếu như mày không tiếp tục đối nghịch với tao, vậy tao có thể tha cho mày một cái mạng.
Thế nhưng mày vẫn không có vẻ biết cân nhắc.”
Issa thôi thúc tinh thần lực của mình, như cơn sóng dữ cuộn về giọng nói ấy, tạo ra một tiếng nổ vang trong không gian.
Tinh thần lực của Quý Giang Vi biến mất không còn tăm hơi, giọng nói là như từ trên trời rơi xuống.
“Tận thế của chúng mày đã đến, Quý Tích Thành, Quý Cầm Dã, mày, và toàn thể nhân loại, ha ha ha ha!”
“Quý Giang Vi đã bị dị hóa.” Issa nói, “Ước Nhân đã học được bài học 100 năm trước, biết tấn công từ bên ngoài quá khó, vì vậy đã xây sào huyệt trong lòng quân khu 4, với ý đồ làm tan rã Bạch Phong từ bên trong.
Tôi đã điều động bộ phận tuần tra của quân khu 3 và quân khu 5 đến quân khu 4.
Quân ở các quân khu khác không dám có động tĩnh gì, trùng tộc chắc chắn sẽ lợi dụng lúc chúng ta bất ổn mà đưa quân đến quân khu 9.”
Dừng lại một lúc, Issa tiếp tục: “Hiện tại tôi lo lắng nhất chính là quân khu 4 vẫn bị xâu xé liên tục.
Chúng đã có biện pháp tiến vào quân khu 4, vậy chắc chắn cũng sẽ có thể sinh sôi ở những nơi khác.”
Điều Issa lo lắng đã trở thành sự thật, mà không phải ở quân khu nào khác, chính là ở tinh cầu thủ đô.
Sau khi Giang Cửu và Dalimes gia nhập Cơ quan Mật vụ Trung ương vẫn tiến hành các đợt kiểm tra tổng quát định kỳ.
Trước đây đều cho kết quả bình thường, các học giả không cho rằng sự sống sót của họ có liên quan đến trùng tộc.
Song ở lần kiểm tra này, toàn bộ trung tâm đột ngột phát tín hiệu đỏ, hệ thống khẩn cấp được khởi động, hai người ngay lập tức bị tách ra, giam giữ vào vào hai khoang chứa chật hẹp được chế tạo từ kim loại vũ trụ.
Nhận được kết quả khẩn gấp gửi về trụ sợ chính của Cơ quan Mật vụ, Túc Nhung vội vàng chạy đến.
“Bị dị hóa rồi!” Giọng của học giả run lên, gương mặt đầy sợ hãi và áy náy, “Là phán đoán của chúng ta sai lầm, bị dị hóa lâu như vậy đến giờ mới kiểm tra ra!”
Túc Nhung động viên học giả, lật tài liệu ra xem thật cẩn thận.
Trong 100 năm hòa bình tạm bợ giả tạo, không ngừng có nhân loại bị trùng tộc nuốt chửng và dị hóa, Liên Minh đã có một phần dữ liệu ghi chép cẩn thận về tiến trình dị hóa.
Chiếu theo biểu hiện của Giang Cửu, hai năm trước cậu ta đã không còn là con người, nhưng cho đến tận hôm nay mới phát hiện ra bất thường.
Dalimes không có gì phát sinh, nhưng tham chiếu theo tình huống của Giang Cửu, rất có thể cũng đã bị dị hóa, chỉ là máy móc chưa kiểm tra ra.
“Đây không phải dạng dị hóa bình thường.” Học giả run rẩy lên tiếng, “Có dấu hiệu đột biến thứ cấp trong 209 thông số!”
Túc Nhung: “Điều này có nghĩa là gì?”
Học giả nuốt nước bọt, đồng tử run lên vì sợ hãi: “5 năm trước, họ biến mất hết sức kỳ lạ, 5 năm sau lại xuất hiện, họ không đơn giản bị nuốt chửng mà đã bị trùng tộc trực tiếp cải tạo!”
Sắc mặt Túc Nhung vẫn giữ vững vẻ bình tĩnh, mi tâm lại càng cau chặt.
Hiện tại tướng quân đang chuẩn bị cho chiến tranh, một phần lực lượng của Cơ quan Mật vụ đã được điều động đến quân khu 4.
Nếu trong lúc mấu chốt này tin ba người trở về bị trùng tộc cải tạo nổ ra, vậy hậu quả sẽ vô cùng khôn lường.
Ban đầu tướng quân là người dẹp sạch lời ra tiếng vào của mọi người, đưa ba người trở về tinh cầu thủ đô thăng quân hàm và huân