Chỉ thấy Vương An nhếch khóe môi, mỉm cười nói: “Thuốc nhuộm của Tô tiểu thư quả thật không tồi, màu sắc rất đậm, chỉ là quá cứng nhắc, không có linh hồn, nhưng một mình...lại trông vô cùng khéo léo.”
Vừa nói, hắn vừa lấy từ trong lòng ra tơ lụa màu tím, cầm một góc mở ra.
Gió mát phất phơ, tơ lụa bay lên theo làn gió.
Giống như... thực sự có sức sống, sinh động và nhẹ nhàng như những đám mây trôi.
Người Tô gia vừa rồi còn mang vẻ mặt châm chọc nhất thời lắp bắp không nói nên lời, vẻ mặt không dám tin.
Bình thường đó là chén cơm của bọn họ, hiển nhiên có thể nhìn ra, tơ lụa trong tay Vương An, bất kể là màu sắc hay đẳng cấp thì đồ trong tay Tô Mạc Già đều không thể sánh bằng.
Một uyển chuyển sinh động, một đơn điệu khô khan, chỉ liếc mắt một cái đã lập tức phân được cao thấp.
Lăng Mặc Vân cũng ngây ra, vẻ mặt kỳ quái, tuy rằng hắn ta là võ tướng nhưng cũng thấy được giá trị ở trong này.
Mà Trịnh Thuần thì đã kϊƈɦ động đến nỗi suýt nhảy dựng lên.
Quả nhiên là điện hạ không gì không làm được mà!
Mấy tên các ngươi tầm nhìn hạn hẹp, còn dám hoài nghi điện hạ nhà ta.
Trêи gương mặt tuyệt mỹ của Tô Mạc Già cũng ngập tràn vẻ khϊế͙p͙ sợ.
Nàng ta vẫn nghĩ vị thái tử trẻ tuổi này chỉ là ăn nói ngông cuồng mà thôi, đến giờ phút này mới biết được, hoá ra bản thân mới là ếch ngồi đáy giếng.
Chỉ bằng cái này, tuỳ tiện giúp đỡ một thương gia nho nhỏ thôi, chỉ cần hai năm cũng đã có thể vượt mặt Tô gia và Cố gia rồi.
Khó trách thái tử đã nói Tô gia chiếm được hời.
Đây đâu phải chỉ là chiếm hời thôi! Đây là nguyên cái bánh rớt từ trêи trời xuống thì có!
Tơ lụa vốn là ngành sản xuất mang lại món lợi kếch xù, nhất là tơ lụa màu tím quý giá.
Có được phương pháp này, đừng nói một trăm vạn lượng, cho dù là một ngàn vạn, hàng vạn hàng nghìn vạn, cũng không phải không thể kiếm về.
Hơn nữa, vừa rồi điện hạ còn nói, tương lai phải buôn bán khắp nơi trong thiên hạ, nếu như tơ lụa Tô giá được bán ra khắp thế giới?
Cái này...
Cái này sẽ là khối tài sản lớn đến nhường nào?
Tô đại tiểu thư từ trước đến nay đều coi trọng tiền tài, nghĩ đến đây đã kϊƈɦ động đến nỗi cơ thể mềm nhũn cũng phải nhanh chóng run rẩy đứng lên.
“Điện hạ, dân nữ nhận thua, thua tâm phục