“Đồ vô liêm sỉ! Ngươi vừa mới nói gì?”Thấy vẻ mặt quần thần thay đổi, trước khi bọn họ kịp lên tiếng phản đối, Viêm Đế đã là người đầu tiên trợn trừng mắt.Thằng nhóc hư thối này, ngươi có thể để cho phụ hoàng bớt mệt tâm một chút được hay không vậy.Đã bị cả ngàn người chỉ mặt điểm tên rồi mà còn mắng chửi người khác một cách công khai như thế à?Có biết chữ chết viết như thế nào không?“Phụ hoàng đừng trách tội, nhi thần nhất thời buột miệng, là buột miệng thôi...!ha ha.”Vương An nói câu này xong, sắc mặt của quần thần mới hơi hơi dịu xuống, nhưng mà ngay sau đó mặt của bọn họ lại đen như đáy nồi.Chỉ nghe Vương An nói tiếp: “Nhi thần quên mất.
Phụ hoàng vốn anh minh thần võ, lần này chắc là ngài cũng sẽ bỏ qua cho nhi thần như lần trước thôi.”“...”Mí mắt Viêm Đế co giật.Cảnh tượng này giống hệt cảnh Thái Tử công khai mắng chửi xa xả rằng mọi người là rác rưởi trong đại lễ tìm nhân tài hai ngày trước.Ý mà Vương An muốn ám chỉ trong lời vừa rồi là ngoại trừ hoàng đế ra thì tất cả những người đang có mặt ở đây đều là kẻ ngu đần.“Khinh người quá đáng!”“Thân là Thái Tử, sao có thể tùy tiện nhục mạ triều thần, đây là chuyện chỉ có kẻ ti tiện bỉ ổi mới làm.”“Thái Tử vô lí.
Thần thỉnh cầu bệ hạ luận tội...”Chỉ trong nháy mắt, sự tức giận của quần thần tuôn trào mạnh mẽ.Ai ngờ...“Câm miệng hết cho bản cung!”Không đợi Viêm Đế lên tiếng, Vương An đã hét lớn một tiếng trước rồi.Khí thế của quần thần bị kiềm hãm lại, thi nhau giật mình và nhìn sang hắn.Viêm Đế cũng ngây người như phỗng.Thằng nhóc hư thối này, chuyện đã tới nước này rồi, rốt cuộc thì ai cho ngươi dũng khí để ngươi dám kiêu ngạo như thế?Vương Duệ thì ngược lại, hắn thiếu chút nữa đã bật cười thành tiếng.Thái Tử càng hành xử như thế thì sẽ càng chết nhanh hơn.Trong mắt hắn hàm chứa một chút vui sướng khi người khác gặp họa.
Hắn nói: “Thái Tử muốn chặn miệng của quần thần hết hay sao? Nói cách khác, người đang sợ hãi phải không? Sợ bị mọi người tố cáo? Sợ phải chịu trừng phạt?”“Nói chuyện đùa đấy à, bản cung đang sợ hãi?”Vương An chỉ vào lưu dân đang đứng phía sau, vẻ mặt nghiền ngẫm: “Chuyện này là do ngươi sắp đặt, có đúng không?”“Bổn vương không hiểu ý của Thái Tử.”Ánh mắt của Vương Duệ đầy sự khiêu khích, còn trong bụng thì đang gật gù đắc chí.
Đúng đó, là ta sắp xếp đó, ngươi có thể làm gì được ta?Có bản lĩnh thì cắn lại ta đi!“Ha ha...”Vương An chẳng những