Tinh Húc cúi người ôm lấy eo Sử Hồng, tay kia bắt đầu vuốt ve từ phần ngực xuống đến bụng, mỗi chỗ đều khiến Sử Hồng cảm thấy vừa ngứa ngáy, vừa nhộn nhạo.
Tay bắt đầu lần xuống khe mông thì Sử Hồng giật mình vội đẩy Tinh Húc ra.
Những hình ảnh kinh hoàng mà Tinh Húc cưỡ.ng bức cậu trong ngục đêm hôm đó vẫn ám ảnh cậu đến lúc này.
Dẫu biết thời gian đó anh không cố ý, cũng đã sớm tha thứ cho anh nhưng lần đó quá đau đớn khiến dư chấn để lại vẫn chưa thể xoá bỏ.
Nhìn vẻ mặt hốt hoảng, sợ hãi của Sử Hồng khiến Tinh Húc giật mình, cũng ngồi nhìn cậu trân trân.
Tại sao Sử Hồng lại có gương mặt đó? Có phải trước kia bọn họ đã từng phát sinh loại chuyện này nhưng không mấy vui vẻ đúng không, thậm chí còn rất khủng khiếp?
"Xin lỗi.
Chuyện này… em vẫn chưa chuẩn bị…"
Tinh Húc đột ngột ôm chầm lấy Sử Hồng.
"Anh xin lỗi.
Là do anh quá nóng vội.
Anh không nên ép em.
Tha thứ cho anh nhé!"
Làm sao cậu có thể giận chứ.
Anh ấy có nhớ gì đâu, huống chi bây giờ anh ấy rất dịu dàng với cậu, không phải vồ vập như lần đó.
Chỉ là cậu vẫn còn ám ảnh tâm lý thôi.
Chuyện này sớm muộn gì cũng phải vượt qua.
Cậu không muốn vì nó mà cản trở tình cảm của cả hai.
"Không sao.
Chúng ta từ từ bắt đầu lại đi.
Lên giường nhé."
"Em chắc chứ?" Tinh Húc lo lắng hỏi: "Nếu em chưa sẵn sàng thì đừng cưỡng ép bản thân."
"Không phải.
Em chỉ muốn chúng ta có một khởi đầu tốt để quên đi quá khứ.
Em cũng muốn có thể thực sự làm một lần với anh.
Nhưng mà…" Cậu ghé tai Tinh Húc nói nhỏ: "Anh nhẹ nhàng thôi nhé.
Em sợ đau."
"Được.
Anh hứa."
...***...
Tuy đã quyết định sẽ bỏ qua tất cả để cùng Tinh Húc làm một lần nhưng vẫn khỏi khiến Sử Hồng cảm thấy lo lắng.
Cậu đã xem trên mạng, loại chuyện này nếu chuẩn bị tốt thì không có đau như vậy, thậm chí còn rất sướng.
Lần trước bị đau là do Tinh Húc quá vội mà thôi.
Anh ấy ngay từ lúc bắt đầu đã dịu dàng như vậy có lẽ là sẽ không sao đâu nhỉ?
"Đang xem gì thế?"
Tinh Húc đột nhiên sán lại gần khiến Sử Hồng giật mình, vội vàng giấu điện thoại đi.
Tinh Húc sau khi tắm xong chỉ quấn một cái khăn ngang hông, lộ hoàn toàn phần cơ bắp phía trên.
Sử Hồng nhìn thấy khẽ nuốt nước bọt, quay mặt đi.
"Hửm? Coi cái gì mà phải giấu anh?"
"Không… không có gì."
"Nhìn mặt em đỏ thế kia chắc chắn là đang coi gì đó không đứng đắn rồi."
"Đừng tưởng ai cũng như anh.
Cái gì mà không đứng đắn hả?"
"Thế sao em phải giấu? Em càng giấu anh càng muốn xem."
Tinh Húc nói xong liền nhào tới muốn xem chiếc điện thoại Sử Hồng đang giấu sau lưng.
Sử Hồng lúc này chỉ mặc chiếc áo khoác tắm trên người, bị Tinh Húc nháo một hồi một bên áo khoác lỏng ra, rớt xuống một bên vai.
Cổ vẫn còn lưu dấu răng do bị cắn để lại.
Tinh Húc hài lòng đưa tay chạm vào dấu vết mà anh cho là chủ quyền đó, cười nói:
"Em đang muốn quyến rũ anh đấy à?"
"Không… không có."
Sử Hồng định kéo áo lên thì bị Tinh Húc giữ lại.
"Kéo lên làm gì, đằng nào cũng phải cởi hết ra mà."
"Anh…"
Nói rồi Tinh Húc đè Sử Hồng xuống hôn cậu, tay bắt đầu lần xuống cởi dây đai lưng của áo.
Anh nghiêng người hôn lên tai cậu, cắn nhẹ rồi liế.m.
Sử Hồng nắm chặt lấy vai anh, khẽ rê.n rỉ.
"Đừng sợ.
Anh sẽ yêu thương em."
Tinh Húc cởi hẳn áo khoác của Sử Hồng ra rồi ném sang một bên.
Anh bắt đầu vừa hôn vừa liế.m từ phần ngực rồi đi xuống.
Tinh Húc cực thích nghịch hai điểm hồng trên ngực cậu.
Anh thích dùng đầu lưỡi chọc ngoáy nó, hết liế.m rồi cắn nhẹ, chọc đến khi sưng đỏ lên mới thôi.
Hai đầu ng.ực đỏ cũng là điểm nhạy cảm của Sử Hồng.
Trong lúc bị anh đùa nghịch, tay cậu túm lấy tóc anh, cố ngăn lại thì lại bị anh túm lấy giữ chặt trên đỉnh đầu rồi lại cúi người trêu đùa tiếp.
Sử Hồng tức giận chửi thề:
"Anh… Bi.ến thái! Lưu… lưu manh… ưm… đừng… đừng cắn…"
"Em suốt ngày mắng anh lưu manh.
Vậy là em chưa biết lưu manh thực sự là như thế nào rồi."
Đùa nghịch trên phần ngực xong, Tinh Húc lại tiếp tục hôn rồi cắn đi dần xuống phía dưới bụng.
Lúc tay anh định kéo qu.ần lót của cậu xuống thì bị Sử Hồng ngăn lại.
Nét mặt cậu lộ rõ sự lo lắng.
Tinh Húc đứng dậy lấy từ ngăn kéo đầu giường ra một tuýt kem nhỏ như lòng bàn tay.
Anh đưa cho cậu xem rồi nói:
"Anh sẽ bôi cái này vào chỗ đó của em, lúc đâm sẽ không bị đau nữa."
Sử Hồng nhìn thấy đó là gel bôi trơn.
Cậu nhìn thấy sản phẩm này bán đầy rẩy trên các gian hàng siêu thị nhưng chưa tìm hiểu về nó bao giờ.
Thế ra cái này dùng như vậy? Tưởng tượng đến cảnh đó mặt Sử Hồng lại đỏ bừng.
"Anh đã mua gel bôi trơn có thành phần tự nhiên, vừa an toàn vừa không gây kích ứng da."
"Được rồi.
Nói mấy thứ đó với em làm gì.
Muốn làm thì làm nhanh đi."
Nhìn Sử Hồng nói chuyện thì có vẻ khó chịu nhưng mặt thì đỏ bừng, không dám nhìn thẳng vào mình, rõ ràng là đang ngượng.
Tinh Húc cảm thấy đáng yêu vô cùng liền hôn chụt một cái lên môi cậu.
"Cái này phải làm từ từ, không vội được.
Nào, trước hết em để anh cởi qu.ần em ra chứ?"
Sử Hồng cứng người, mặt lập tức đỏ bừng đến muốn bốc khói.
Tinh Húc khẽ cười, đẩy Sử Hồng nằm xuống giường rồi nhấn chìm cậu trong một nụ hôn sâu.
Sử Hồng bị hôn đến choáng váng, trong đầu không nghĩ được gì khác ngoài hình ảnh của Tịnh Húc.
Đến lúc đôi môi của hai người tách ra, cậu bình ổn được đôi chút thì đã thấy qu.ần lót bị cởi ra từ lúc nào.
Tinh Húc ngồi dậy, lấy gel bôi trơn đổ ra ngón tay.
Anh nâng một chân Sử Hồng lên rồi đút một ngón tay vào bên trong huyệt nhỏ.
"Woa, ưm…"
"Có khó chịu không?"
"Ưm không… Cảm thấy… ngứa…"
"Ngứa là tốt."
Dị vật đột ngột xâm nhập vào cơ thể sao có thể không khó