Edit: Miêu Ngư
Ta là Tống Diên, làm Thái Tử phi ngót nghét được ba năm. Rất nhiều người cực kì hâm mộ thân phận của ta, có thể bọn họ không biết được, nơi Đông cung này chính là gông xiềng, trói buộc ta đến không còn sức để thở. Có thể gả cho Thái tử, tiến vào Đông Cung, người sáng suốt liền biết được Thái tử đang nghĩ cái gì.
Quả thật là vậy, cha ta đang nắm trong tay binh quyền. Hắn không thương ta, vừa vặn, ta cũng không thương hắn. Ta với Thái Tử đều có toan tính riêng, hắn vì đế vị không từ thủ đoạn. Mà ta cũng chỉ vì vinh quang của Tống gia vậy thôi.
Kì thực mối hôn sự này, lão hoàng đế phản đối ngay từ đầu, nếu binh quyền đều nằm trong tay thái tử, vậy thì cái ghế hoàng đế, lão cũng không thể ngồi được nữa. Cũng không biết về sau thái tử dùng biện pháp gì, làm cho lão hoàng đế đồng ý mối hôn sự này. Việc này ta cũng không có đi nghe ngóng, bởi vì không có hứng thú.
Cứ như vậy, ta được gả vào phủ Thái tử, trở thành người bên gối của Triệu Tử Khâm. Tuy nhiên cái người bên gối này cũng chỉ có một lần vào đêm tân hôn. Sau này đều là ai ngủ phòng đó, cũng không ai để ý tới ai. Cũng may tính ta vui vẻ tự tại, không có việc gì.
Trong hai ba năm, ta cùng Triệu Tử Khâm một mực tương kính như tân, khách khách khí khí, ta không chọc hắn giận, hắn cũng không đối xử quá đáng với ta, thời gian cứ bình bình đạm đạm trôi qua.
Có thể mọi thứ luôn luôn có điều ngoài ý muốn. Ví như ngày hôm trước, Triệu Tử Khâm từ bên ngoài mang về một đứa nhỏ mập mạp, bộ dạng chắc được bốn năm tuổi, toàn thân tròn vo, còn đeo cả kim ngọc, vừa nhìn đã biết không dễ chọc. Ta thập phần hoài nghi tiểu tử này chính là con riêng của hắn ở bên ngoài. Tuy nhiên nghĩ cũng chỉ nghĩ vậy, ta cũng không hỏi, bởi vì tiểu tử này cả ngày đều kề cận Triệu Tử