Khanh Bình vẻ mặt không vui cho lắm, nhưng vẫn cố cười nói với Tuệ Liên.
" Hôm nay chúng ta ra ngoài dạo chơi, đệ biết chỗ này rất đẹp chúng ta có thể câu cá ở đó nữa.
"
Tuệ Liên nghe thôi đã rất vui, nàng ngỏ ý muốn đi nhanh nhanh, Khanh Bình bất giác đưa tay ra định nắm lấy tay nàng.
Nhưng Tuệ Liên chỉ nhìn đơ người ra làm cho Khanh Bình khó xử, chàng lập lức rụt tay lại.
Nói thêm một tiếng để phá đi sự ngượng ngùng ngày.
" Ha ha, đi thôi.
"
Tuệ Liên lại chủ động nắm lấy tay Khanh Bình.
" Vậy đi thôi.
"
Ở trong phòng Chiêu Phong đã nói hết nước hết cái để thuyết phục nàng đi cùng mình nhưng nhận lại vẫn là.
" Không, ta không đi, y phục của ta nhiều lắm.
"
Chiêu Phong năn nỉ mãi không được liền quay ra giận dỗi, mặt mày nhăn nhó như một đứa trẻ.
Đàm Nhu cũng không quan tâm, thấy bên cạnh mình tĩnh lặng thì liền vui vẻ uống trà, Chiêu Phong thấy nàng chẳng mảy may nhìn mình lấy một cái, giận quá liền tức tối giật lấy chén trà của nàng một hơi uống hết.
Đàm Nhu lại đứng lên đi về phía giường ngủ, nàng nói.
" Chàng có ở lại bao lâu thì ta cũng không đi đâu, với lại ta đột nhiên cảm thấy không khoẻ không thích có người khác ở trong phòng.
"
Chiêu Phong không nhịn được liền đi nhanh về phía nàng không chút do dự mà bế nàng lên.
Đàm Nhu vùng vẫy trong sự ngỡ ngàng của bản thân, Chiêu Phong thì mỉm cười nói.
" Nàng nhất định phải đi.
"
Đàm Nhu vung tay tát Chiêu Phong một cái rất mạnh, dù có đau nhưng Chiêu Phong vẫn không buông nàng xuống.
" Chàng có thả ta xuống không?"
Chiêu Phong không nói gì mà vẻ mặt vẫn nghiêm túc bế nàng đi, Đàm Nhu bỗng cảm nhận được sự đau nhói của cái tát hồi nãy, trong lòng bỗng nhiên thấy áy náy.
Có phải mình đánh mạnh quá nên huynh ấy giận rồi không? sao giận lại không buông xuống.
Hành lang ở Đông Cung hôm đó các nô tài tỳ nữ đều thấy thái tử bế một nam nhân đi về phía phòng đồ, ai cũng vừa khó hiểu vừa nghi ngờ.
Đi được nửa đường thì Đàm Nhu nói.
" Chàng thả ta xuống được không?"
Chiêu Phong vẫn không nói gì, nàng càng ngắm nhìn khuôn mặt đó từ dưới lên lại càng thấy cuốn hút, nhìn xem cái sống mũi cao đó, góc cằm