Mọi chuyện tiếp theo đương nhiên là Diệp Thiên Kì chỉ cần ngồi đợi hái thành quả thôi.
Trên đường về cô ghé vào hiệu sách tìm mua một số sách bổ sung thêm kiến thức.
Trong thời gian về ở ẩn sách đã là người bạn không thể tách rời của cô.
Cô nhân viên lễ phép giúp cô mở cửa.
"Xin chào quý khách, xin mời cô vào tham quan!".
"Không biết cô cần loại sách gì?".
Diệp Thiên Kì nhìn những kệ sách chạy dài tới hoa hết mắt.
"Tôi muốn tìm những loại dành cho phụ nữ mang thai về cách chăm sóc thai nhi!".
"Vậy cô đi bên này, cửa hàng chúng tôi có thể lựa chọ thỏa thích, cô từ từ xem loại nào phù hợp rồi lấy sao".
"Ừm! Cảm ơn!"
Diệp Thiên Kì cảm ơn nhân viên rồi bắt đầu chọn.
Thật sự rất nhiều loại khiến Diệp Thiên Kì muốn mua, cô rất phân vân." Hay là mua hết"
Sau một hồi Diệp Thiên Kì chọn được một chồng sách nặng.
Đặt lên bàn thanh toán cô thở phào nhẹ nhõm.
"Tôi có thể thanh toán rồi sau đó cô gửi tới địa chỉ nhà tôi có được không?".
"Dạ được ạ".
Tính tiền cho Diệp Thiên Kì xong cô nhân viên gói lại và ghi địa chỉ nhận rõ ràng.
Diệp Thiên Kì nhìn đồng hồ trên tường." Cũng đã 6 giờ tối rồi không biết Thẩm Đông Phong đang ở đâu!" Cô nghĩ thầm.
Ra khỏi hiệu sách đó cô trở về nhà chuẩn bị bữa tối.
Dừng lại ngã tư chờ đèn đỏ ánh mắt cô lơ đãng nhìn ra vệ đường.
Những cửa hàng san sát nhau bắt đầu lên đèn.
Điều khiến cô để ý chính là một cửa hàng váy cưới đã lên đèn từ lâu.
Bên trong sáng trưng gồm rất nhiều mẫu áo cưới khác nhau.
Chiếc áo cưới đẹp lộng lẫy nhất được trưng bày trong tủ kính giữa cửa hàng.
Một chiếc áo cưới vô cùng nhẹ nhàng huyền ảo tựa như ánh trăng.
Diệp Thiên Kì mải mê ngắm nhìn, cô đã từng mong ước được khoác lên mình một bộ váy cưới nhưng vẫn chưa có cơ hội.
"Píp, píp".
Tiếng còi xe thúc giục kêu inh ỏi.
Thì ra đèn đỏ đã hết mà cô vẫn chưa đi khiến những người ở phía sau không thể di chuyển.
Diệp Thiên Kì nhanh chóng cho xe chuyển bánh.
Địa điểm tiếp theo của cô đương nhiên là về nhà.
Trong lúc này Thẩm Đông Phong cũng không hề hoài phí thời gian của mình chút nào.
Anh đợi nãy giờ nhưng vẫn không nhận được cuộc gọi báo tin nào của hai cô nhân viên của siêu thị.
Anh đang ở nhà cô, căn nhà vẫn không hề có dấu hiệu trở về.
Đèn điện vẫn tối thui, mọi cảnh vật chìm trong sự mờ ảo của trời sắp tối hẳn.
Ngồi ngoài bậc thềm Thẩm Đông Phong gọi cho Phong.
"Lão đại! Anh có gì dặn dò!".
"Tôi cần chú giúp! Các chú là người tôi tin tưởng nhất vậy nên tôi có vài việc rất gấp cần làm đây".
"Dạ".
"......."
"......."
"Đã rõ chưa".
"Dạ rõ!".
"Vậy thì chia nhau ra hành động đi!".
Tứ đại chấp pháp của Thiên Nhẫn lần lượt thi hành nhiệm vụ của mình được Thẩm Đông Phong giao cho.
Đúng hẹn Vũ có mặt