Thám Hoa Giới Giải Trí

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nghiêm Đạm đã thu thập đủ nhân chứng vật chứng kết tội Tạ Quốc Mân. Dù là công an, viện kiểm soát, hay tòa án, Nghiêm Đạm đều tự tin có thể tìm được người xử lý đích đáng thông qua các mối quan hệ ở trường đại học, hẳn sẽ không kém hơn cái gọi là ‘có quen biết với phó bộ trưởng bộ công an’ của nhà họ Tạ. Phó bộ trưởng thì sao? Bộ trưởng bộ chính là giáo sư trong trường đây này.

Quan trọng nhất: công lý, đạo nghĩa, chứng cớ, tất cả đều ở bên này.

Tạ Quốc Mân chắc chắn sẽ nhận được phán quyết đích đáng về mặt luật pháp. Nhưng Nghiêm Đạm còn muốn Tạ Quốc Mân bị ‘dạy dỗ’ theo một kiểu khác nữa.

Tạ Quốc Mân dám ban ngày ban mặt bắt cóc Tiểu Đào, chẳng phải vì ỷ có một người cha chủ tịch?!

Tạ Đông Lai kiêu ngạo, chẳng phải là nhờ có tập đoàn Tinh Huy giá trị hàng tỷ?!

Tiền có thể sai khiến cả ma quỷ. Tạ Đông Lai ỷ vào chút tiền này mới có thể tạo mối quan hệ khắp nơi, nhiều lần bật đèn xanh cho những hành vi càn rỡ của Tạ Quốc Mân.

Như vậy, nếu Tạ Đông Lai biết con trai mình đã chọc phải người không dễ chọc thì sao đây?

Mặc dù mỗi tuần Nghiêm Đạm đều về nhà ăn cơm với gia đình, nhưng đây là lần đầu tiên xin anh hai Nghiêm Phóng vận dùng tài nguyên của gia tộc giúp một tay. Đây có thể xem như tặng anh hai một cơ hội hiếm có, quy vào phạm vi công việc được.

Nghiêm Đạm quyết định gọi
cho anh hai, bởi vì cha quá rộng lượng không chừng sẽ nể chút giao tình còn sót lại với Tạ Đông Lai mà khuyên ‘quân tử phải có lòng khoan dung’. Anh cả thì ngược lại, chắc chắn sẽ đánh cho kẻ thù gào lên như heo bị giết mà không để lại chút dấu vết nào. diễn.dna"f""qe,qýdpdpm Có điều anh cả đang ở trong quân đội, không liên lạc được. Chỉ có anh hai từ nhỏ đã lanh lẹ nhiều mưu, khiến đối phương có khổ nhưng không thể nói, phải ngậm bồ hòn làm ngọt. Nghiêm Đạm muốn tác động tới sản nghiệp của nhà họ Tạ, nguồn gốc cho sự phách lối của Tạ Quốc Mân.

Nghiêm Đạm thấy khuôn mặt đầy mồ hôi hột của Đào Thanh Phong, lửa giận càng ngày càng mạnh.

Tạ Quốc Mân thấy người đàn ông lạnh như băng trước mặt kia vừa nhìn mình chằm chằm vừa nói chuyện với ai đó qua điện thoại, “Anh hai, một người bạn của em, bị Tạ Quốc Mân, con trai của bác Tạ Đông Lai, bắt cóc. Bị thương rất nghiêm trọng.”



“Có clip theo dõi và điện thoại làm vật chứng. Cảnh sát phá cửa xông vào bắt ngay hiện trường.”



Nghiêm Đạm nghe một lát, nói tiếp với giọng lành lạnh, “Dạ, em rất rất tức giận.”



“Đúng, em cũng nghĩ có lẽ bác Tạ Đông Lai còn giận hơn.”

Tiếp đó, trên mặt Nghiêm Đạm thoáng qua vẻ thoải mái.

“Vừa lúc ngày mai anh và bác Tạ


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện