Trong mộng, sau khi nàng chết, Trình Du Cẩn từ một góc độ khác, thấy được toàn bộ chuyện xưa.
Nói đúng hơn, là chuyện xưa của Trình Du Mặc và Hoắc Trường Uyên lần đầu gặp mặt.
Nhị tiểu thư phủ Nghi Xuân Hầu trời sinh hoạt bát, cha mẹ sủng ái, mùa đông mỗi năm, nàng đều theo đại bá mẫu đi đến nhà trọ ở sơn trang. Một tối nọ trông thấy tuyết rơi, nàng đi ra ngoài tản bộ, kết quả không cẩn thận bị tuyết làm mờ đôi mắt. Chờ nàng lấy lại được ý thức, đã lạc đường.
Nàng dẫm lên một nam tử ở ven đường, lật người lên, mới phát hiện là một mỹ nam tử cực kỳ oai hùng, Nhị tiểu thư đỏ mặt, thấy nam tử bị thương, liền thiện tâm mà kéo hắn dài một đường tới sơn động, cẩn thận chăm sóc một buổi tối.
Chờ đến nửa đêm, bên ngoài là bão tuyết, đột nhiên cả người nam tử run lên, kêu lạnh. Nhân vật nữ chính thiện lương không còn cách nào, đành phải cởi bỏ quần áo, đem da thịt dán lên áo giáp lạnh băng của đối phương, dùng thân thể sưởi ấm cho hắn.
Mặt trời thật vất vả mới mọc, nhân vật nữ chính nghiêng ngả lảo đảo chạy đến sơn trang kêu giúp đỡ, nhưng đợi nàng trở lại, phát hiện tỷ tỷ đã giành trước một bước, cứu được nam tử trong sơn động.
Từ đây, nam tử nghĩ lầm tỷ tỷ mới là ân nhân cứu mạng, thập phần cảm kích, thậm chí chủ động cầu hôn xin cưới tỷ tỷ. Tỷ tỷ đính hôn cùng nam tử vị thế to lớn, mà muội muội đáng thương lại cuộn tròn trên giường, một tiếng lại một tiếng ho khan.
Trình Du Cẩn ở trong mơ nhìn đến đoạn này, không thể nhịn được nữa mà xì một tiếng khinh miệt.
Nàng nghĩ, trách không được sau khi Hoắc Trường Uyên tỉnh lại lại nói với nàng "Là ngươi", trách không được Hoắc Trường Uyên khăng khăng muốn cưới nàng, trách không được khi Hoắc Tiết thị tới cầu hôn, tuy rằng cười, nhưng khi nhìn vào mắt Trình Du Cẩn, luôn là mang theo chút không để bụng.
Hóa ra, Trình Du Mặc đã có quan hệ xáƈ ŧɦịŧ với Hoắc Trường Uyên, trai đơn gái chiếc chung sống một đêm cũng đã đủ kinh thế hãi tục, mà Trình Du Mặc còn vì sưởi ấm cho Hoắc Trường Uyên, mà cởi bỏ vạt áo dùng thân thể ôm hắn!
Trình Du Cẩn ở dưới tình huống trở thành tỷ tỷ ác độc cướp công của muội muội, còn bị người khác cho rằng đã mất sự trong sạch. Khi người Hoắc gia chuẩn bị hôn lễ, sẽ nhìn nàng như thế nào?
Khó trách, nàng tự nhận hành động tận thiện tận mỹ, nữ tử toàn kinh thành sẽ không đủ tư cách so với nàng. Nhưng mà Hoắc Tiết thị vẫn dám nhục nhã nàng như vậy.
Ở trong mắt nhà mẹ đẻ, Trình Du Cẩn trở thành người chiếm trước công lao của muội muội, là con sói mắt trắng đã ăn cây táo còn vặt cây sung; ở trong mắt Hoắc Trường Uyên, Trình Du Cẩn nói dối hết lần này tới lần khác, một lòng muốn nhào vào tiền tài quyền lực, còn cố ý nhục nhã tình nhân nhỏ của hắn, là một độc phụ không hơn không kém; ở trong mắt Hoắc Tiết thị, Trình Du Cẩn giả mù sa mưa trang thanh cao, quyến rũ con trai bà, là một tiện nhân.
Trình Du Cẩn chết, thật sự là khiến người ta khoan khoái, tất cả mọi người nhẹ nhàng thở ra. Khi Trình Du Mặc tới chăm Trình Du Cẩn dưỡng thai, Trình Du Mặc thật sự không kìm được nội tâm dày vò, thống khổ mà nói chân tướng cho tỷ phu. Sau khi biết được Hoắc Trường Uyên mới cảnh tỉnh, vừa khiếp sợ lại đau lòng. Hiện giờ con tu hú chiếm tổ - độc phụ Trình Du Cẩn rốt cuộc cũng chết, Hoắc Trường Uyên cưới Trình Du Mặc, sửa lại sai lầm xưa.
Cố tình đây là một chuyện xưa ngược thân ngược tâm nàng trốn ta đuổi, Trình Du Mặc biết được tỷ tỷ đã chết, trong lòng nàng băn khoăn, sống chết không chịu đáp ứng gả cho Hoắc Trường Uyên, còn muốn cắt tóc xuất gia chặt đứt duyên trần. Hoắc Trường Uyên đuổi, Trình Du Mặc trốn, Hoắc Trường Uyên mạnh mẽ bá đạo, Trình Du Mặc liền một bên thân thể chủ động một bên khóc lóc cự tuyệt. Cuối cùng, Hoắc Tiết thị nhìn thấy nhi tử lần đầu vì một nữ tử mà tìm mọi cách quấy phá chiếm hữu, liền muốn gả cháu gái ở xa cho Hoắc Trường Uyên. Hoắc Trường Uyên thống khổ vô cùng, buộc chính mình đón nhận nữ tử khác, mà lúc này Trình Du Mặc bỗng nhiên thông suốt, quyết định gả cho Hoắc Trường Uyên, chăm sóc nhi tử của tỷ tỷ.
Trình Du Cẩn xem thật sự ghê tởm muốn chết, thật sự là một phu quân tốt, muội muội tốt, cho dù chết rồi, cũng không cho nàng được nhắm mắt.
Sau đó lại trải qua rất nhiều cẩu huyết, tình tiết ngược thân ngược tâm, Hoắc Trường Uyên cùng Trình Du Mặc phá tan hết rào cản, tâm đầu ý hợp, vẫn như cũ chung thủy với nhau. Mà Trình Du Cẩn, bất quá chỉ là một tỷ tỷ ác động kiêm vợ trước trong câu chuyện tình yêu của bọn họ, một hòn đá kê chân làm xúc tác cho cảm tình đôi nam nữ, là một bức bình phong đẹp cho muội muội.
Đến lúc con trai của nàng trưởng thành, lại trở thành một phá gia chi tử ăn chơi trác tác, hoàn toàn đối lập với nhi tử Trình Du Mặc. Mấy năm này quyền thế Hoắc Trường Uyên kịch liệt bành trướng, bởi vì ủng hộ đúng phe, đã từng được thái tử trọng dụng, sau khi lập tân đế, trở thành trụ cột vững chắc trong triều. Mà cùng lúc đó, thế tử phủ Tĩnh Dũng hầu lại có tiếng vô học rỗi nghề, ngược lại nhị công tử, mẫn mà hiếu học, vừa chăm chỉ lại hiếu thuận.
Khi nhi tử Trình Du Cẩn 16 tuổi, Hoắc Trường Uyên chỉ hận rèn sắt không thành thép, phế đi chức vị thế tử của hắn, còn quăng hắn ra ngoài mặc hắn tự sinh tự diệt. Cuối cùng, con trai của nàng ban đêm say rượu, không cẩn thận ngã xuống sông, cứ như vậy kết thúc một đời.
Dấu vết tồn tại duy nhất của Trình Du Cẩn, cũng tiêu vong.
Theo cảnh nhi tử ly thế, cảnh trong mơ cũng tần vỡ vụn, Trình Du Cẩn đột nhiên tỉnh lại từ trong mộng. Cả người nàng mồ hôi lạnh ròng ròng, giơ tay lên, phát hiện hiện tại vẫn là Năm Kiến Võ 22, năm thứ 14 Thái tử mất tích.
Nàng 14 tuổi, vừa mới đính hôn với Hoắc Trường Uyên.
Trình Du Cẩn nằm thật lâu, đến khi sắc trời bên ngoài dần sáng, ngoài cửa sổ truyền đến thanh âm hạ nhân đi lại.
Nàng suy nghĩ rất nhiều rất nhiều, một phần là về cảnh trong mơ, một phần, là hiện tại.
Trong khe hở khi cảnh trong mơ vỡ vụn, nàng mơ hồ nhìn thấy mấy chữ "《Song thai kỳ duyên: Bá đạo hầu gia, nghịch ngợm thê>> hoàn ". Nàng suy nghĩ thật lâu, bỗng cười tự giễu. Người rảnh rỗi xem diễn, nào biết bản thân cũng là người diễn. Hóa ra, nàng là tỷ tỷ dối trá, vợ trước ác độc trong câu chuyện xưa.
Hoắc Trường Uyên cùng Trình Du Mặc oán hận nàng cướp