Sáng thứ hai, Hoắc Tư Niên như thường lệ đưa Mạnh Ninh trở lại trường học, mười giờ sẽ có tiết của giáo sư Trần.
Lần này, Hoắc Tư Niên đỗ xe ở cổng chính của trường đại học A, xung quanh có rất nhiều học sinh đang đi qua đi lại. Mạnh Ninh chuẩn bị đẩy cửa xe có hơi do dự một chút, quay đầu lại nhìn về phía người đàn ông đang ngồi ghế lái, nghi hoặc hỏi: "Trước đây không phải đều là anh đưa em đến cổng phía Bắc hay sao?"
Hôm nay sao bỗng nhiên lại đổi chỗ, dừng ngay ở cổng chính thế này?
Người đàn ông ở một bên bày ra một vẻ vô cùng nghiêm túc mà giải thích: "Đi từ cổng chính thì đoạn đường đi đến lớp học của em sẽ gần hơn một chút."
Mạnh Ninh chớp chớp mắt, vốn có chút hoài nghi người này là đang cố ý, nhưng anh giải thích như vậy, hình như cũng không có chỗ nào không đúng, từ cổng chính đi đến lớp học đúng thật là gần hơn rất nhiều.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mạnh Ninh gật gật đầu, Ồ một tiếng, vẫn nhịn không được mà nhắc nhở Hoắc Tư Niên: "Em đi đoạn đường dài một chút cũng không sao, lần sau vẫn nên dừng ở cổng phía Bắc đi, bên đó ít người."
Ở cổng chính có quá nhiều người qua lại, xe của Hoắc Tư Niên lại nổi bật như vậy, nếu như dừng xe ở phía cổng trường thì không biết sẽ hấp dẫn bao nhiêu ánh mắt.
Hoắc Tư Niên nhướng mày, ánh mắt rất nghiêm túc, nói: "Chúng ta đều đã công khai rồi, thật ra thì dừng xe ở đây cũng không đến nỗi nào."
Mạnh Ninh: "..."
Nghe xong lời này Mạnh Ninh mới vỡ lẽ, xem ra hôm nay anh dừng xe ở cổng chính là cố ý rồi.
Mạnh Ninh nhụt chí, trong lúc nhất thời lại không cách nào phản bác lại được, lúc trước dừng ở cổng phía Bắc vẫn cứ bị người ta chụp lén, còn không bằng thoải mái để cho người khác xem.
"Vậy em lên lớp trước đây, trên đường về anh nhớ lái xe cho cẩn thận một chút." Mạnh Ninh dịu dàng dặn dò xong rồi mới đeo cặp sách xuống xe.
Trên đường đến lớp học, cũng không biết có phải là ảo giác của Mạnh Ninh hay không, cô luôn cảm thấy mấy người bạn cùng trường khi đi ngang qua bên cạnh luôn ghé mắt nhìn cô một cái, ánh mắt hoặc là đánh giá, hoặc là tò mò.
Mặc dù bọn họ không có ác ý gì, nhưng Mạnh Ninh vẫn cảm thấy có chút không được tự nhiên.
Lúc sắp đến tòa nhà giảng dạy, Mạnh Ninh càng đi càng nhanh, bước chân đều sắp bay lên luôn rồi. Rốt cục cũng đến được lớp học, cách thời gian lên lớp còn mười lăm phút, nhìn thấy Mạnh Ninh tiến vào, Tưởng Ý Hoan và Tôn Dĩnh đã đến lớp từ sớm, vội vàng vẫy tay với cô, Mạnh Ninh đeo cặp sách đi thẳng tới.
"Sao hôm nay các cậu lại đến sớm như vậy?" Mạnh Ninh lấy sách giáo khoa ra khỏi cặp sách.
Tôn Dĩnh cười tủm tỉm mở miệng: "Đương nhiên là chờ cậu rồi chứ còn sao!"
Tưởng Ý Hoan cũng tiến lại gần, bờ vai huých khẽ vào vai của Mạnh Ninh, vẻ mặt cười xấu xa: "Mau nói cho bọn tớ biết, cảm giác sau khi công khai tình cảm là như thế nào đi!"
Mạnh Ninh nghiêm túc suy nghĩ một lát, khóe môi mím lại thành một vệt cười, nơi: "So với trước kia thì thoải mái hơn rất nhiều, không cần phải giấu diếm nữa."
Vừa nghĩ đến sau này có thể quang minh chính đại mà yêu đương với Hoắc Tư Niên là Mạnh Ninh đã cảm thấy rất vui vẻ rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong mắt Tưởng Ý Hoan lóe lên ánh sáng bát quái: "Hoắc Tư Niên thật sự là quá biết chơi rồi, vậy mà lại xăm tên của cậu lên xương quai xanh, hiện vật có phải là càng có tác động thị giác hơn so với ảnh chụp không?"
Mạnh Ninh mím môi, nghĩ đến một màn tối hôm qua, gương mặt trắng nõn bỗng dưng đỏ ửng lên, gật đầu một cái, hình xăm của Hoắc Tư Niên đích xác còn gợi cảm hơn so với tấm hình được khoe ra kia.
Tôn Dĩnh ở một bên phụ họa: "Cậu không biết đấy chứ, hôm nay diễn đàn trường mình đều nổ tung luôn rồi."
Tưởng Ý Hoan: "Lúc trước không phải có người đăng bài trên diễn đàn sao, nói rằng người anh em của mình đã gặp qua bạn trai cậu, hơn nữa còn nói cậu và Hoắc Tư Niên đang yêu nhau, lúc ấy hoàn toàn chẳng có ai tin cả, chủ thớt còn bị đám người hít drama giễu cợt nữa kìa."
"Bây giờ bài đăng kia lại bị người ta đào ra rồi."
Tôn Dĩnh: "Thật ra thì sự tương phản trước sau của bài đăng này còn rất thú vị, chính là á, có người đào được tin nam sinh viên tỏ tình với cậu kia là đàn anh Từ Thần Quang."
Tưởng Ý Hoan: "Đúng vậy, lần này thì trở nên khó xử hơn rồi."
Mạnh Ninh Hả? một tiếng, thừa dịp giáo viên còn chưa vào lớp học nên đã truy cập vào diễn đàn xem bài đăng kia, quả nhiên: "Bàn về chuyện Người anh em của tôi thổ lộ tình cảm với hoa khôi của trường, kết quả lại đụng trúng phải bạn trai của cô ấy này" đang sừng sững trên hàng đầu tiên của trang chủ.
Cô nhanh chóng click vào, liếc mắt một cái nhìn qua những người qua đường xếp hàng cười nhạo chủ thớt ở phía trước, rốt cục mới nhìn thấy hồi âm sau khi đảo ngược tình thế được đăng lên trong khoảng thời gian gần đây:
"Ha ha ha ha, đây tuyệt đối là màn đảo ngược tình thế đặc sắc nhất năm nay mà tui từng thấy đấy, không biết chủ thớt lúc ấy đăng bài bị nói bóng nói gió thì có cảm giác như thế nào nhỉ? [cười chảy nước mắt].
"Chủ thớt, không thể không nói, người anh em của chú cũng quá dũng cảm rồi đi! Lại dám đào góc tường của Hoắc Tư Niên, hơn nữa còn bị chính chủ đụng phải, phim truyền hình cũng không dám diễn như vậy đâu ha ha ha ha cười không sống nổi nữa rồi."
"Thật muốn biết người anh em của bác lúc ấy nhìn thấy Hoắc Tư Niên đã có phản ứng như thế nào, có hối hận vì đã bày tỏ tình cảm với hoa khôi trường mình hay không?"
"Hít drama bên Weibo chạy qua đây, vừa định tìm bài đăng này, không nghĩ tới, tui đến nhanh như vậy mà nó đã được người tốt dán lên rồi, nguồn hạnh phúc của tui năm nay chính là bài đăng này."
"Chủ thớt à, cho tui xin nhỗi nha, xin nhỗi vì lúc trước đã chơi nối chữ, nhưng ông với người anh em của ông đều thảm vãi ra ý, một người bày tỏ tình cảm bị chính chủ bắt gặp thì cũng thôi đi, người kia đăng bài vậy mà méo có ai tin, tui đao đớn, tui gục ngả thay cho hai người lun á [Thắp nến]."
"Chế đừng nói chứ, thấy chế tổng kết như vậy làm cho mị thật sự cười đến không khép được mồm nữa rồi nè ha ha ha ha ha."
"Nghe yang hồ đồn rằng, anh trai theo đuổi hoa khôi