Tô Viên liếc nhìn Mục Ngạn một cái, sau đó gật đầu, "Ừm."
"Bạn trai của chị thật đẹp trai, còn đẹp trai hơn mỹ nam của trường em nữa!" Cô gái vẻ mặt khoa trương nói.
Nhưng nếu thực sự muốn nói về nam thần đại học, Mục Ngạn được coi là người đàn ông đẹp nhất khi anh ấy còn học đại học.
"Làm thế nào mà chị theo đuổi được anh ấy thế? Chỉ cho em bí quyết đi."
"Dù sao..
theo đuổi rồi lại theo đuổi, cuối cùng cũng đuổi kịp anh ấy." Tô Viên có chút lúng túng nói, nhưng trên thực tế, có đuổi kịp hay không, chính cô cũng không dám khẳng định.
Cô gái nhìn Tô Viên với ánh mắt thông cảm, giọng trong trẻo nói: "Chắc là khó khăn lắm, em hiểu mà, em nhớ hồi đó khi còn học cấp 2, em đã đuổi theo một nam thần, thực sự rất khó khăn, em đã trải qua đủ loại bi kịch, nhưng em không may mắn như chị, em đã theo đuổi cả một thời gian dài nhưng không có kết quả."
Tô Viên đổ mồ hôi hột.
Cô gái tiếp tục nói: "Bạn trai của chị lạnh lùng như vậy, có phải rất khó dỗ dành phải không? Rất kiêu ngạo phải không, Em có một người bạn, người đó nói với em rằng đàn ông lạnh lùng là khó hẹn hò nhất.
Chị à, chị có cảm thấy đúng không?"
"..."
Tô Viên cảm thấy ngượng ngùng, không biết cô gái này là vô ý hay cố ý, lại ở trước mặt bạn gái người ta lại đi nói bạn trai người khác như thế.
Càng làm cho cô ngượng ngùng hơn chính là, lúc này Mục Ngạn cũng nhìn cô, tựa hồ muốn xem cô sẽ trả lời như thế nào.
May mắn thay, vào lúc này, nhân viên tại quầy đã mang đến đôi giày có kích cỡ mà Tô Viên mong muốn, Tô Viên thở phào nhẹ nhõm, cô không để ý đến cô gái bên cạnh mà chỉ tập trung thử giày.
Cỡ giày hơi lớn, Tô Viên bất giác nhíu mày.
"Sao vậy?" anh hỏi.
"Hình như hơi lớn."
Mục Ngạn ngồi xổm xuống, dùng ngón tay thò vào khe hở giữa giày và gót chân cô để đo độ rộng.
Anh làm những động tác này rất tự nhiên, lúc này, cô đang đứng, Mục Ngạn đang ngồi xổm trước mặt cô, từ góc độ của cô, cô gần như chỉ có thể nhìn thấy đỉnh đầu của anh.
Trong tư thế này, nếu anh ngẩng đầu lên, nếu anh cầm hoa hoặc nhẫn trên tay, cô thực sự sẽ nghĩ đến những cảnh cầu hôn trong phim truyền hình.
Tô Viên trong đầu bắt đầu tưởng tượng, Mục Ngạn lúc này mới ngẩng đầu lên, "Hơi lớn, chúng ta thử lại đôi khác nhỏ hơn một chút đi."
Anh ngước lên, để lộ hầu kết với vòng cung tuyệt đẹp, nó di chuyển khi anh nói chuyện.
Tô Viên nhớ trước đây có xem qua một chương trình truyền hình, một nữ khách mời đã từng nói rằng khi nhìn một người đàn ông, đầu tiên sẽ nhìn hầu kết của họ, hầu kết cảu người đàn ông đối với phái đẹp là một nơi đầy mị lực và quyến rũ.
Đột nhiên, Tô Viên có cảm giác muốn chạm hầu kết của Mục Ngạn.
Cô đỏ mặt và nói, "Vậy thì..
thử cỡ nhỏ hơn vậy." Đương nhiên, tâm trí của cô không hề nghĩ đến việc thử giày.
Một lúc sau, nhân viên mang đến một đôi giày khác nhỏ hơn, cô đã đi thử và chúng khá vừa vặn.
Tô Viên định mang lại đôi dép lê, nhưng Mục Ngạn nói: "Cứ mang đôi này đi, dếp lê còn cần không?"
Cô ngây ngô gật đầu.
Vì vậy, anh cúi xuống nhặt đôi dép lê cô đã thay, đi thẳng đến quầy tính tiền, nhờ nhân viên bọc đôi dép lại và cho vào túi mua hàng.
Còn cô gái ngồi bên cạnh Tô Viên chứng kiến từ đầu đến cuối, lúc này mới kinh ngạc nói: "Chị ơi, bạn trai chị nhìn lạnh lùng nhưng hình như rất dịu dàng.
Lúc giúp chị đo giày, gần như quỳ trước mặt chị đấy."
Thanh toán hóa đơn xong, Mục Ngạn cầm túi đồ đi đến trước mặt cô, "Có muốn đi quầy khác xem giày không?"
Tô Viên vội vàng lắc đầu, "Một đôi là đủ rồi." Anh còn muốn mua cho cô mấy đôi nữa.
Khi Tô Viên đi theo Mục Ngạn định rời khỏi, cô gái vẫn vẫy tay sau lưng và hét lên với Tô Viên: "Chị, em tin tưởng chị sẽ làm được, cố lên!"
Tô Viên định nở một nụ cười hiền lành đáp lại, nhưng cô gái lại nói: "Nếu chị chia tay với anh chàng đẹp trai này, thì em sẽ là người thay thế! Em tên là xxx, và em là học sinh trường phổ thông xxxxx"
Tô Viên loạng choạng suýt ngã, giới trẻ ngày nay đều bạo dạn như vậy sao?
Năm đó, khi cô học cuối cấp phổ thông, khi nhìn thấy một anh chàng đẹp trai, cô nhiều nhất sẽ liếc thêm vài cái mà thôi.
Khi cô và anh lên xe, Mục Ngạn đột nhiên nói: "Cảm thấy anh sẽ khó dỗ dành sao?"
"Hả?" Tô Viên sửng sốt, một hồi lâu mới ý thức được, chính là cô gái hỏi, vừa rồi cô không có trả lời, hiện tại lại là anh hỏi cô.
"Em không cảm thấy khó dỗ dành gì cả, em cảm