Chương 36: Ông xã (H ít)
Xe nhanh chóng quay về trường, Diệp Lệ Thành xuống xe trước rồi đứng ở ngoài đợi vợ mình xuống xe.
Cố Uyển Như sắc mặt bình tĩnh, cô ta rũ mắt xuống rồi lén nhìn biểu cảm của chồng mình.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Biểu tình thản nhiên của Diệp Lệ Thành khiến Cố Uyển Như không khỏi hoài nghi không biết bản thân có trách lầm anh hay không, cô ta nửa tin nửa ngờ xuống xe, theo anh đi vào trường.
Diệp Lệ Thành lập tức đi về phía khu dạy học, mặt vẫn lạnh lùng, không chút chột dạ. Cố Uyển Như luống cuống, cô vội tiến lên vài bước nắm lấy tay Diệp Lệ Thành, “Lệ Thành, chúng ta về đi, là em không đúng, em không nên nghi ngờ anh.”
Diệp Lệ Thành lạnh lùng nhìn Cố Uyển Như, rút tay mình ra khỏi tay cô rồi xoay người trở lại xe.
“Em không cố ý, em chỉ là… Em chỉ là quá ghen, rõ ràng anh là chồng em, nhưng em lại không thể làm anh cương còn Thẩm Ngữ thì lại có thể…”
“Thẩm Ngữ còn trẻ như vậy, em sợ anh bị cướp đi, Lệ Thành, anh có hiểu nỗi khó xử của em không?” Cố Uyển Như thương xót nói.
Diệp Lệ Thành bình tĩnh khởi động xe, giống như không nghe thấy những lời vợ nói.
“Em cũng bất đắc dĩ mà, chỉ cần có con là tốt rồi. Sau đó chúng ta sẽ đưa Thẩm Ngữ ra nước ngoài, để con bé ở xa, lúc đó không ai có thể quấy rầy chúng ta nữa.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Diệp Lệ Thành vẫn không đáp lời, anh rất muốn hỏi vợ mình một chút, nếu cô ta có con rồi thì Thẩm Ngữ phải làm sao bây giờ, ‘dùng’ xong thì vứt?
“Em xem con bé là cái gì?” Diệp Lệ Thành đột nhiên hỏi cô ta, “Em có biết làm như thế có thể sẽ để lại bóng ma tâm lý cho con bé hay không?”
Nếu không phải Thẩm Ngữ có ý với anh thì anh không thể tưởng tượng được anh sẽ để lại bóng ma tâm lý lớn như thế nào với cô, bởi vốn dĩ anh lớn gấp đôi tuổi Thẩm Ngữ.
“Cho con bé tiền! Con bé cần tiền, loại phụ nữ như thế chỉ cần cho tiền là có thể tống cổ đi rồi.” Cố Uyển Như khinh thường hừ lạnh một tiếng.
Lòng Diệp Lệ Thành bỗng dưng trầm xuống, anh cảm giác người đang ngồi bên cạnh mình thật xa lạ, người vợ luôn dịu dàng thiện lương lúc trước thật sự là cô ta sao? Hay đây mới chính là con người thật của cô ta?
Hai người im lặng suốt quãng đường, mỗi người đều có suy nghĩ riêng, thoáng chốc đã về đến khu biệt thự.
“Tối nay anh đến công ty ở.” Diệp Lệ Thành mở miệng, “Anh cần thời gian để bình tĩnh một chút.”
“Anh đang trách em?”
Diệp Lệ Thành rũ mắt, ngón tay gõ gõ lên tay lái.
Không nhận được câu trả lời, Cố Uyển Như cắn môi dưới giận dỗi rời đi.
Được rồi, muốn cô ta nhận sai đúng không? Để xem ai sẽ nhận thua trước.
Cố Uyển Như cố ý đi chậm để Diệp Lệ Thành đuổi theo, nhưng chồng cô ta lại không đuổi theo như lúc trước, phía sau vang lên tiếng động cơ xe, cô ta quay sang thì thấy xe đã rời khỏi gara.
Diệp Lệ Thành không đến công ty mà đi thẳng đến tiểu khu Lá Phong. Thẩm Ngữ hình như không ở nhà, Diệp Lệ Thành ấn chuông vài lần mà không có ai ra mở cửa, anh dựa vào cửa, lẳng lặng hút thuốc đợi cô về.
Hút đến điếu thứ ba thì cửa thang máy chậm rãi mở ra.
“Chú?” Thẩm Ngữ cầm túi đồ siêu thị, sững sờ đứng đó nhìn anh.
Diệp Lệ Thành ngậm thuốc lá, đi đến cầm túi giúp cô.
“Sao chú lại đến đây?” Thẩm Ngữ vừa mở cửa vừa hỏi, “Ngày mai chú không đi làm sao?”
“Đến gặp em.”
“À…” Thẩm Ngữ không nghĩ nhiều, cô thay dép, sau đó cúi người lấy đôi dép đi trong nhà màu xám nhạt cho Diệp Lệ Thành.
“Cái này còn mới nhưng mà mua theo size của ba em nên chắc sẽ nhỏ so với chân chú.”
“Đúng rồi, chú ăn gì chưa?”
Diệp Lệ Thành lắc đầu.
“Vừa lúc, em cũng chưa ăn.” Thẩm Ngữ nghịch ngợm cười, “Chú có lộc ăn đấy.”
Diệp Lệ Thành dựa vào sô pha, ti vi đang chiếu show giải trí mà Thẩm Ngữ hay xem, anh cũng lười đổi sang kênh tin tức. Diệp Lệ Thành nhìn theo bóng dáng Thẩm Ngữ, bây giờ cô như cô vợ nhỏ, vì anh mà bận trước bận sau, muốn bao nhiêu dịu dàng thì có bấy nhiêu dịu dàng, tâm trạng anh lập tức bình tĩnh trở lại.
Đây mới là cuộc sống mà anh muốn.
Vợ chuẩn bị bữa ăn ngon, đợi chồng đi làm về muộn sau đó cùng nhau ăn, nếu Thẩm Ngữ là vợ anh thì thật tốt…
Nhưng cũng chưa chắc là không thể, anh đã tìm nhà xong, chỉ cần mua thêm đồ gia dụng sau đó bảo cô dọn đến ở. Dù gì cũng gần nên anh muốn đến gặp cô lúc nào cũng được.
Nghĩ đến cuộc sống tốt đẹp trong tương lai, sự dịu dàng trong mắt Diệp