Chương 40: Bảo vệ chụp lén (H)
“Thật sự không đau sao?” Diệp Lệ Thành không yên tâm nói.
“Vâng.” Thẩm Ngữ đưa tay nắm lấy dương vật, “Chú đi vào đi, em không đau.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Diệp Lệ Thành do dự thử bỏ vào phân nửa, vì nghiệm chứng nên lại đưa tay sờ sờ.
Đúng là có hơi sưng.
Diệp Lệ Thành tách hai chân Thẩm Ngữ ra, cầm đèn bàn rọi lên nơi giao hợp.
“Chú làm gì vậy?!” Cho dù đã làm tình rất nhiều lần nhưng Thẩm Ngữ vẫn cảm thấy rất ngại khi bị nhìn như thế, “Đừng, đừng nhìn…”
Thẩm Ngữ định khép hai chân nhưng mới vừa cử động thì đã bị anh giữ lại.
“Đừng nhúc nhích, để tôi xem có bị sưng lên hay không.” Diệp Lệ Thành nghiêm túc nói, anh vẫn còn sợ chuyện lần trước làm cô ngất xỉu nên bây giờ anh cũng không dám đi vào hết.
Dưới ánh đèn huỳnh quang, nơi riêng tư của Thẩm Ngữ không mang màu trắng trơn mà có hơi hồng một chút. Chân cô bị tách ra khiến hai cánh môi âm hộ cũng hé mở, để lộ ra âm đế cỡ bằng viên đậu phộng, tròn tròn phình phình, lỗ nhỏ còn đang chảy ra dịch nhầy trong suốt, lấp lánh phản quang dưới ánh đèn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Diệp Lệ Thành đưa tay sờ một phen, anh yêu chết cái tiểu huyệt sạch sẽ mềm mại này. Nơi này chỉ có một mình anh đi vào.
Diệp Lệ Thành trêu đùa vài cái rồi mới tiếp tục làm chính sự, anh dùng ngón trỏ và ngón giữa tách hai mảnh âm hộ ra.
Huyệt khẩu bao chặt lấy dương vật, Diệp Lệ Thành lui về sau một chút, nhục huyệt đỏ hồng cũng bị kéo ra theo, sờ lên cảm giác như bị sưng vậy.
Diệp Lệ Thành nhẹ nhàng thở ra, sau đó hoàn toàn yên tâm, anh bắt đầu đong đưa eo ra vào trong tiểu huyệt mềm mại.
Thẩm Ngữ chỉ mới mười sáu, vẫn còn non, cô bị Diệp Lệ Thành chịch đến rên rỉ “Ê a” không ngừng. May là bác bảo vệ đã đi rồi, chứ không thì cho dù có ngồi ở lầu một thì cũng có thể nghe được tiếng rên rỉ của cô.
“Chú ơi, chú a ——” Thẩm Ngữ cao giọng gọi Diệp Lệ Thành, tay quơ quào lung tung khiến ly nước trên bàn Diệp Lệ Thành rơi xuống đất.
Diệp Lệ Thành cắn răng, giữ chặt eo Thẩm Ngữ, dương vật ra vào tạo nên âm thanh “nhọp nhẹp”, tốc độ cực nhanh khiến cửa huyệt xuất hiện lớp bọt trắng, thậm chí còn dính cả vào âm mao* của anh.
(* âm mao: lông mọc quanh bộ phận sinh dục)
“A ——” Sau một cú thúc mạnh của anh, Thẩm Ngữ run rẩy đạt đến cao trào, nước phun ra từ hoa tâm, ‘đánh’ lên quy đầu Diệp Lệ Thành.
Diệp Lệ Thành bế Thẩm Ngữ lên, vừa đi vừa làm, dâm dịch tí tách chảy xuống, quần tây màu đen của anh cũng bất hạnh bị dính vài giọt.
“Tiểu Ngữ có muốn ngắm cảnh không?” Diệp Lệ Thành hỏi.
Thẩm Ngữ còn đang đắm chìm trong cao trào, hoàn toàn không có năng lực trả lời.
“Thẩm Ngữ ngoan, tôi bế em đi xem cảnh đêm.” Diệp Lệ Thành lầm bầm lầu bầu trả lời, thân mật hôn lên vai Thẩm Ngữ.
Cảm giác lạnh lẽo truyền đến lưng khiến Thẩm Ngữ tỉnh táo lại, cô mở to mắt, chớp chớp mắt mấy cái rồi mới phát hiện ra mình đang ở đâu.
“Chú, chú đừng làm ở đây, sẽ bị nhìn thấy…” Thẩm Ngữ nức nở nói.
Tuy đã bảy giờ tối nhưng vẫn còn có thể nhìn thấy một ít tàn dư của ánh nắng còn sót lại ở phía chân trời, đỏ như màu máu. Đèn đường đã sáng lên từ lâu, phía dưới đông nghịt người, nếu có người đột nhiên ngẩng đầu lên thì sẽ có thể thấy được một cô gái đang bị đè vào cửa kính. Phía trên còn mặc áo đồng phục nhưng phía dưới thì trần trụi, hai chân câu trên eo người đàn ông, nhìn cử động thì cũng biết rõ là đang làm tình.
“Chú… Hức… Dừng lại, dừng lại…”
Thẩm Ngữ dùng tay đánh lên ngực Diệp Lệ Thành, nhưng Diệp Lệ lại không quan tâm mà còn ra sức đong đưa eo hơn.
“Đừng khóc.” Diệp Lệ Thành cúi đầu hôn lên môi Thẩm Ngữ, thúc mạnh vào, đẩy dương vật đi vào