Chương 57: Vườn trường play (2) (H)
Thẩm Ngữ cản tay gã lại, hoảng loạn chạy trốn. Vì quá gấp gáp nên cô cũng quên luôn việc cởi vải bịt mắt xuống, “ầm” một tiếng chân cô đụng vào góc bàn, đầu cô mém đập xuống đất.
Người nọ nhanh chóng kéo cổ áo cô lại, lúc này Thẩm Ngữ mới nhớ ra chuyện phải cởi mảnh vải bịt mắt ra.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Đừng nhúc nhích!” Người nọ quát lớn một tiếng, gã đè tay Thẩm Ngữ ra sau lưng. Người nọ không quan tâm đến sự giãy giụa của Thẩm Ngữ, gã cưỡng chế kéo cô lại ghế, sau lưng truyền đến tiếng vải cọ xát “Sột sột soạt soạt”, Thẩm Ngữ nhận ra tay mình đã bị trói lại.
Thẩm Ngữ kéo tay, cô khó có thể cử động, hình như người nọ đã cột cô vào ghế.
“Ưm! Ưm!” Anh muốn làm gì!
Thẩm Ngữ chửi ầm lên trong đầu, vươn lưỡi định đẩy cục vải chặn trong miệng mình ra nhưng cục vải đó quá lớn, gã lại nhét quá sâu nên cô cũng không đẩy ra được.
“Chạy nữa thì tôi chịch cô trước mặt hiệu trưởng đấy.”
Thẩm Ngữ chưa từng bị đe dọa như thế, những người mà cô tiếp xúc từ trước đến giờ không có ai lưu manh như gã cả, so ra thì Diệp Lệ Thành ôn nhu hơn nhiều.
Thẩm Ngữ nhớ đến Diệp Lệ Thành, nước mắt bắt đầu chảy ra.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Tôi sẽ lấy cục vải ra, cô có chắc là sẽ không la lên không?” Giọng người nọ dịu đi một chút, tựa hồ mềm lòng, nhưng vẫn không nghe ra giọng thật của gã.
Thẩm Ngữ gật đầu, giây tiếp theo cảm giác tắc trong miệng không còn nữa.
“Huhu, sao anh lại làm vậy? Tôi cũng không quen biết anh…” Thẩm Ngữ nức nở lên án, mặc dù rất sợ nhưng cô vẫn giữ lời hứa không la lên.
“Làm tình không cần quen cũng có thể làm.” Người nọ vuốt ve mặt cô, “Chưa nghe tình một đêm sao?”
“Nghe rồi… Nhưng, nhưng tôi không muốn làm với anh…”
“Vậy cô muốn làm với ai? Bạn trai?”
“…Ừ.”
“Ha ha, bạn trai cô lớp mấy? Tuổi nhỏ như vậy hẳn là kỹ thuật tệ lắm đúng không?”
“Anh ấy rất lợi hại! Anh đừng nói bậy!” Thẩm Ngữ vội vàng giữ gìn mặt mũi cho Diệp Lệ Thành.
Người nọ thấp giọng nở nụ cười, tiếng cười mơ hồ mang theo vài phần đắc ý, “Khẩu giao cho bạn trai chưa?”
Thẩm Ngữ bị gã dụ dỗ trò chuyện, quên luôn việc mình đang bị bắt cóc. Thẩm Ngữ ngạc nhiên khi gã hỏi trắng trợn như vậy, mặt cô lập tức đỏ lên.
“Nói tôi biết, cô khẩu giao cho bạn trai chưa?” Người nọ cọ chóp mũi với cô, “Tôi thích người thành thật. Nếu câu trả lời của cô làm tôi vui thì tôi có thể sẽ thả cô.”
“Thật sao?” Thẩm Ngữ khờ dại hỏi, cô bị che mắt nên không biết rằng đôi mắt người đàn ông trước mặt đã tràn ngập tình dục.
Người nọ “Ừ” một tiếng, chậm rãi kéo khóa quần, thả dương vật thô to đỏ sậm ra.
Thẩm Ngữ không biết nguy hiểm đã đến gần mình, giọng cô mang theo hi vọng, “… Từng khẩu giao rồi.”
Người nọ chậm rãi vuốt ve côn thịt rồi đi đến bên cạnh cô. Thẩm Ngữ đang ngồi thẳng, đầu cô vừa ngay phần dưới của gã. Lúc này dương vật của người nọ đang đặt ngay tai cô.
“Dương vật cậu ta lớn không?” Giọng người nọ càng lúc càng khàn, gã đè thấp dương vật để ngay miệng cô. Thẩm Ngữ cảm nhận được có một nguồn nhiệt đến tới gần mặt mình, nguồn nhiệt đó có xu hướng nóng dần lên khi gần chạm vào da da non mịn của cô.
“…Tôi, tôi không biết.” Thẩm Ngữ nghiêng đầu sang bên trái, né tránh nguồn nhiệt.
“Nếm thử sẽ biết.”
Đầu Thẩm Ngữ bị ép quay về vị trí cũ, gương mặt đụng đến một vật nóng hổi, thứ đó khiến cô cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Không phải là…
Thẩm Ngữ chưa kịp phản ứng thì người nọ đã đẩy miệng cô ra rồi nhét dương vật vào.
“A… Ướt quá.”
“Ưm ưm! Ưm!”
Thẩm Ngữ biết đó là cái gì, cô đang ngậm dương vật của người đàn ông khác…
Có phải là chú sẽ không cần cô nữa?
Trong đầu Thẩm Ngữ xuất hiện câu hỏi này, nước mắt cô lập tức tí tách rơi xuống.
Tránh ra! Tránh ra!
Thẩm Ngữ ngã đầu về sau định nhả dương vật ra nhưng đầu cô đã bị người nọ giữ chặt, không thể động đậy. Thẩm Ngữ định cắn nhưng cằm cũng