Chương 67: Đơn ly hôn
“Alo Lệ Thành, có chuyện gì?”
“Alo, alo?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
…
Trong điện thoại vang lên âm thanh của Chu Chính Nam.
Diệp Lệ Thành bình tĩnh lại: “Bây giờ cậu có ở bệnh viện không?”
“Ở nhà, làm sao vậy?”
“Cậu nói bác sĩ khoa phụ sản ở lại giùm tôi.”
“… Khoa phụ sản? Đệt mịa, cậu lại làm Thẩm Ngữ bị thương à?”
Diệp Lệ Thành không muốn giải thích nhiều, anh ngắt điện thoại, thay áo sơ mi, cẩn thận ngửi ngửi xác nhận trên người không có mùi cá rồi mới đi đến chỗ cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thẩm Ngữ hỏi anh: “Em, mang thai?”
“Vẫn chưa xác định, để tôi đi mua que thử thai.”
“Sao có thể… Một năm em chỉ có kinh bốn lần…” Thẩm Ngữ vẫn chưa tiêu hóa tin tức này.
“Đừng sợ, tôi ở bên cạnh em.” Diệp Lệ Thành đã sắp xếp xong công việc của mình: Từ nay chỉ đi làm buổi sáng, toàn bộ quá trình đi khám thai và sau này anh đều có mặt, anh hy vọng có thể chứng kiến quá trình đứa con này ra đời.
Diệp Lệ Thành nhẹ nhàng vuốt ve bụng cô, bên trong con của bọn họ, là con của anh và Thẩm Ngữ.
Hy vọng là con trai.
Diệp Lệ Thành thầm nghĩ.
Diệp Lệ Thành gấp gáp xuống tiệm thuốc dưới lầu mua que thử thai.
Anh mở hộp que thử thai rồi đọc bản hướng dẫn sử dụng.
“Đặt que thử thai trong cốc nước tiểu mười giây…”
Trong hộp còn tặng kèm một cốc nhỏ để đựng nước tiểu.
Thẩm Ngữ choáng váng cầm que thử thai đến nhà vệ sinh để thử, vài phút sau, cô đỏ mặt đi ra.
“Thử chưa?”
Thẩm Ngữ gật đầu, mất tự nhiên đưa que thử thai cho anh.
Không thấy xuất hiện vạch hồng.
Trong bản hướng dẫn còn nói phải chờ năm phút, hai người không có tâm trạng ăn cơm, khẩn trương ngồi ngay ngắn chờ.
Năm phút sau, ba que thử thai đều xuất hiện phản ứng.
Que thứ nhất thì có một vạch đỏ, que thứ hai thì đang hiện lên vạch đỏ nhàn nhạt.
Tim Diệp Lệ Thành như muốn vọt lên cổ họng, anh cầm que thứ hai lên, là hai vạch đỏ!
Que thứ ba cũng là hai vạch đỏ.
Hốc mắt Diệp Lệ Thành nóng lên, anh kích động ôm lấy Thẩm Ngữ: “Tôi sắp làm ba rồi! Ha ha! Tiểu Ngữ, chúng ta có con rồi!”
“Em… Có con sao?” Diệp Lệ Thành kích động còn Thẩm Ngữ thì mang vẻ mặt mê mang, “Nhưng, em còn muốn thi đại học…”
Diệp Lệ Thành thân mật hôn lên mặt Thẩm Ngữ, “Tạm nghỉ một năm trước, sinh con xong rồi học lại có được không?”
Tạm nghỉ không phải là biện pháp tốt nhưng trong trường hợp này nó lại thích hợp nhất. Nhưng không ngờ là Thẩm Ngữ lại không chịu: “Nhưng em muốn thi đại học… Học kỳ sau bạn bè đều lên đại học, em không có đề tài gì để nói chuyện với bọn họ nữa.”
“Nói với tôi còn chưa đủ hay sao?” Diệp Lệ Thành bất mãn nói.
Trai IT nếu đẹp trai như Diệp Lệ Thành thì được gọi là ưu tú, nếu ít nói thì là trạch nam*, nhưng bản chất thì đều là những người không hiểu tình thú.
(*Trạch nam ám chỉ những chàng trai đang tuổi xuân sắc nhưng chỉ muốn tự tại một mình trong không gian riêng của chính họ)
Thẩm Ngữ không cảm thấy Diệp Lệ Thành có thể thỏa mãn nhu cầu được trò chuyện của mình, cô muốn trò chuyện với con gái.
“Chú đừng có hù em, chú chỉ biết… Cái kia!” Thẩm Ngữ không chút lưu tình vạch trần anh.
Mỗi lần ở riêng với Diệp Lệ Thành thì 90% đều sẽ biến thành lăn giường.
Diệp Lệ Thành cười ra tiếng, ôm Thẩm Ngữ rồi dỗ cô: “Tôi nói năng vụng về, không biết nói những lời dễ nghe nên chỉ có thể dùng ‘hành động’ để chứng minh.”
“‘Hành động’… Cũng không phải là mỗi ngày đều sờ!” Thẩm Ngữ càng cảm thấy thật uất ức, “Bảo chú mang bao, chú, chú luôn lén lột ra!”
Diệp Lệ Thành tưởng cô không biết, anh cũng không nghĩ đến việc tinh dịch của anh vừa nóng vừa nhiều, sao cô lại không biết được, cô chỉ là mệt đến mức không thèm nói.
“Sao nào? Không muốn sinh con cho tôi sao?” Diệp Lệ Thành lên giọng theo cô.
“Cũng nên chờ tới lúc em đậu đại học chứ…” Thẩm Ngữ nhỏ giọng nói.
Nếu là lúc trước thì Diệp Lệ Thành đã không nói hai lời, lập tức cởi đồ rồi đè cô xuống. Nhưng hôm nay trong bụng cô đã có một sinh linh, chưa biết là mấy tháng, sợ không cẩn thận thì sẽ sảy mất nên