Chương 816
Sau khi vào ở trong khách điếm, Thẩm Nguyệt thấy có một tiên sinh kể chuyện đang ở tầng dưới của khách điếm, vị tiên sinh đó đang kể về những nỗ lực của công chúa Tĩnh Nguyệt trong việc cứu trợ dân chúng trong thiên tai.
Bên dưới có rất nhiều người vây quanh nghe kể chuyện.
Tô Vũ phụ trách liên lạc với những người quen cũ là quan viên trong thành, trong khi Thẩm Nguyệt và những người khác ở lại khách điếm chờ đợi.
Thẩm Nguyệt tựa vào lan can tầng hai, thỉnh thoảng nghe người kể chuyện nói vài câu, lâu lâu lại liếc nhìn ra cửa khách điếm.
Tần Như Lương đứng ở bên cạnh Thẩm Nguyệt, nhìn theo ánh mắt của nàng đang nhìn xuống tầng rồi hỏi: “Đang chờ hắn trở về sao?”
Thẩm Nguyệt nghiêm mặt nói: “Không phải, ta đang nghe kể chuyện ở dưới tầng thôi”.
Tần Như Lương nói: “Lần sau khi nói dối thì nhớ kiểm soát ánh mắt của mình”.
Thẩm Nguyệt im lặng một hồi, lúc nghe tiếng búa đập xuống mặt bàn bên dưới, nàng lại lên tiếng giống như đang nói chuyện với một người bạn: “Ta đã rất cố gắng khống chế bản thân vậy mà vẫn bị nhìn ra hay sao?”
“Bộ dáng này của cô ngay cả ta cô còn không lừa được thì sau này khi về kinh sao cô có thể lừa được mọi người chứ?”, Tần Như Lương dừng lại một chút rồi lại hỏi: “Thẩm Nguyệt, cô thật sự muốn về kinh sao?”
“Ta phải trở về, Bắp Chân còn ở trong kinh, ta không thể bỏ mặc nó một mình không lo”.
Nàng đã đi gần nửa năm, tính thời gian thì Bắp Chân cũng đã hơn một tuổi, Thẩm Nguyệt vẫn thường tưởng tượng ra hình dáng của Bắp Chân vào lúc này trong đầu của mình.
Càng đến gần kinh thành thì tâm trạng của nàng lại càng trở nên phức tạp, thậm
Nếu không phải vì Bắp Chân vẫn còn ở trong phủ đại tướng quân thì Thẩm Nguyệt sẽ không bao giờ muốn quay về kinh thành. Nhưng bây giờ nàng phải quay về, nếu nàng không quay về thì hoàng đế nhất định sẽ dùng Bắp Chân uy hiếp nàng.
Mặc dù bên cạnh Bắp Chân còn có Ngọc Nghiên cùng Thôi nhị nương nhưng có những chuyện bọn họ cũng không thể xử lý được.
Tần Như Lương đến bây giờ vẫn luôn nghi ngờ về thân thế của Bắp Chân.
Lúc đầu hắn ta còn nghĩ rằng Bắp Chân là con của Liên Thanh Châu, nhưng hiện tại xem ra mọi kế hoạch mà Tô Vũ dựng lên đều là vì hắn yêu Thẩm Nguyệt, làm sao hắn có thể để cho kẻ khác làm vấy bẩn nàng được.
Tần Như Lương có thể thấy rõ Tô Vũ là một kẻ có tính độc chiếm rất cao.
Bây giờ nhắc đến Bắp Chân, Tần Như Lương dường như muốn nói lại thôi, cuối cùng không hỏi gì nữa.
Tần Như Lương chỉ nói: “Cả cô và hắn đều biết rõ rằng lúc này vẫn chưa phải là thời điểm thích hợp để cô quay về kinh, nếu như nhất định phải lựa chọn giữa cô và Bắp Chân thì ta cũng muốn biết hắn sẽ lựa chọn người nào”.
Thẩm Nguyệt không nghĩ nhiều về ý nghĩa trong lời nói của Tần Như Lương bởi vì lúc này Tô Vũ vừa mới trở về.
Ánh mắt và toàn bộ sự chú ý của Thẩm Nguyệt đều tập trung vào lối vào của khách điếm ở tầng dưới.