Thẩm Nguyệt Một Kiếp Hồng Trần

Chương 892


trước sau

Chương 892

Sau đó hắn ta đã nắm tay đưa Liễu Mi Vũ bỏ đi, điều này Thẩm Nguyệt có biết.

Thẩm Nguyệt còn chưa hỏi thì Liễu Mi Vũ đã tự mình nói: “Thật ra chính ta đã lấy ngọc bội, nhưng đó là vật tuỳ thân của công chúa ngươi cho nên dù có lấy nó thì ta cũng không thể giữ nó trong tay. Cho nên cuối cùng ta đã để nó ở dưới gốc cây liễu chờ mọi người tìm thấy nó”.

Thẩm Nguyệt nhướng mày nói: “Ngươi kể khá là rõ ràng rành mạch đó”.

“Tính tình của ngươi mạnh mẽ hơn ta, tuyệt đối không chịu cúi đầu trước người khác. Những chuyện sau đó thì ta không cần phải quan tâm nhiều đến nữa, bởi vì ngươi luôn muốn tìm ta tính sổ, nhận định chính ta đã phá hủy tình cảm của hai người”.

“Ta cũng rất vui vẻ để cho ngươi tính sổ, bởi vì chỉ có như vậy thì tướng quân mới có thể càng thêm chán ghét ngươi”.

“Ngươi là công chúa một tay che trời, còn ta một mình bơ vơ, chỉ có tướng quân che chở cho ta. Vì vậy lần nào chàng cũng có thể thấy ngươi đang bắt nạt ta và gây khó dễ cho ta”.

“Thật ra có rất nhiều lần là ta tự cố tình khiến cho ngươi phải gây hấn với ta. Sau này khi hai người đã rời xa nhau nhưng tướng quân vẫn mất một thời gian dài mới có thể buông bỏ được ngươi”.

Nhưng kể từ đó, Tần Như Lương chưa bao giờ cười rạng rỡ như khi còn trẻ.

Bây giờ chân tướng đã bại lộ, chỉ là không biết Tần Như Lương có nghe rõ hay không.

Không ai có thể tưởng tượng được trong những năm tháng thiếu niên ngây thơ thì một Liễu Mi Vũ luôn tỏ ra đơn thuần vô tội đã sớm dàn dựng nên một âm mưu.

Ngay từ lúc đó thì Liễu Mi Vũ đã biết chính xác mình muốn gì.

Còn Tần Như Lương lúc đó vẫn còn quá lỗ mãng. Hắn ta luôn chỉ tin vào những gì mắt

thấy tai nghe.

Hắn ta đã luôn luôn tin tưởng Liễu Mi Vũ ngây thơ vô tội, tin rằng Thẩm Nguyệt ngang ngược bá đạo ức hiếp nàng ta. Tới tận bây giờ hắn ta vẫn chưa một lần tin vào những lời giải thích của Thẩm Nguyệt.

Hắn ta đã luôn nghĩ rằng hắn ta và Liễu Mi Vũ mới là những người bị tổn thương, thời gian dài xa cách khiến cho hắn ta càng ngày càng cảm thấy tự ti.

Hắn ta luôn nghĩ rằng Thẩm Nguyệt đã từ bỏ tình cảm của họ trước.

Khi còn trẻ, con người vẫn còn rất đơn giản, ai cũng phải có lúc sai lầm, nhưng có người sau này phải hối hận ít, cũng có người sau này phải hối hận rất nhiều.

Có đôi khi những chuyện cũ sẽ bị gió thổi bay, nhưng cũng có những chuyện ghim mãi trong trái tim của người khác khiến cho người ta không thể nào sống yên.

Lúc đó Tần Như Lương thật sự đã rất dụng tâm cho nên mới trở thành một tên ngốc bị người khác đùa giỡn trong lòng bàn tay.

Chính hắn ta đã làm tổn thương người mà hắn ta từng yêu thương nhất nhưng lại luôn cảm thấy mình bị phản bội.

Sau đó hắn ta đã ra biên quan để trui rèn bản thân.

Hắn ta thuận theo tình thế gia nhập dưới trướng Hoài Nam vương, cùng Dạ Lương đại chiến, vào sinh ra tử đổi lấy công danh.

Khi vương triều sụp đổ hắn ta đã không quay trở lại, khi Thẩm Nguyệt cô đơn và bất lực nhất hắn ta đã không quay trở lại.

Gặp lại nhau sau bao nhiêu năm, cuối cùng hắn ta cũng đã có thể cao ngạo nhìn nàng, nhìn thấy nàng rơi từ trên mây cao xuống bùn dơ, nhìn thấy nàng nhà tan cửa nát, nhìn thấy nàng vật vã vùng vẫy trong vũng máu.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện