Thẩm Nguyệt Một Kiếp Hồng Trần

Chương 926


trước sau

Chương 926

Ngọc Nghiên lẩm bẩm: “Chỉ là hôn một cái thôi mà, nô tì cảm thấy không cần súc miệng… đâu”.

Thẩm Nguyệt điềm tĩnh nhìn nàng ta thêm lần nữa, nàng ta lập tức quay đầu chạy ra ngoài: “Công chúa đợi chút, nô tì sẽ đi lấy nước cho công chúa ngay!”

Thẩm Nguyệt nhìn theo bóng lưng của Ngọc Nghiên, nghĩ thế nào cũng thấy nha hoàn của mình sắp bị người ta lừa mất rồi.

Ngọc Nghiên nhanh chóng lấy nước, Thẩm Nguyệt đứng dưới mái hiên súc miệng hết lần này đến lần khác.

Ngọc Nghiên ở bên cạnh nói: “Công chúa, đủ rồi mà, người đã rửa bao nhiêu lần rồi… Nếu cứ rửa nữa, nô tì sợ da môi cũng bị người rửa bợt đi mất”.

Thẩm Nguyệt ngậm nước trong miệng, lúng búng nói: “Không được, ta vẫn phải rửa thêm”.

Khi Thẩm Nguyệt vẫn mải miết súc miệng không biết chán, Ngọc Nghiên ở bên cạnh lầm bầm rằng: “Thực ra, nô tì cảm thấy tướng quân sau khi thay đổi từ trong ra ngoài cũng rất tốt mà”.

Thẩm Nguyệt không để ý mà chỉ nói: “Chẳng phải người ta có câu ‘Đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại’ sao? Tướng quân chịu quay đầu, đó là chuyện mà ngàn vàng cũng khó mua nổi”.

“Hiện giờ Liễu thị không có ở đây, nơi này chỉ có mình phu nhân tướng quân là công chúa người, tướng quân lại một lòng với công chúa, nô tỳ cảm thấy người so với bên ngoài còn…”

Thẩm Nguyệt phun ra ngụm nước, nghiêng đầu liếc Ngọc Nghiên. Ngọc Nghiên nghẹn lời, nói tiếp cũng không được mà ngừng lại cũng chẳng xong.

Thẩm Nguyệt nhướng mày nói: “Tần Như Lương thật sự tốt tới vậy sao?”

Vừa thấy nàng nhắc tới điều này, Ngọc Nghiên lập tức hào hứng đáp: “Chẳng phải thế sao, tướng quân rất quan tâm công chúa, nô tỳ thấy không ai hơn được. Trước đây tướng quân bị Liễu thị mê hoặc, nhưng hiện giờ đã tỉnh táo rồi, thái độ đối với Liễu thị vô cùng cương quyết. Có thể thấy là tướng quân đã cải tà quy chính rồi mà”.

Ngọc Nghiên nhìn Thẩm Nguyệt, hỏi dò: “Hay là công chúa thử cân nhắc xem sao?”

Thẩm Nguyệt hỏi: “Hắn ta đã cho ngươi ích lợi hay bỏ bùa mê thuốc lú gì rồi hả?”

“Tướng quân không hề cho nô tỳ lợi ích, cũng chẳng bỏ bùa bỏ ngải gì hết”.

“Thế mà ngươi còn nói đỡ cho hắn…”, Thẩm Nguyệt nói tiếp: “Ngươi chuyển sang phe hắn từ lúc nào thế hả?”

“Nô tỳ chỉ ăn ngay nói thật, kể hết những gì mình nhìn thấy thôi”.

Thẩm Nguyệt nheo mắt: “Nếu ngươi đã thấy hắn ta tốt như thế, vậy ta để ngươi đi hầu hạ hắn nhé?”

Ngọc Nghiên nghe mà cuống cuồng giậm chân mấy cái: “Nô tỳ chỉ nghĩ cho công chúa thôi, vậy mà người còn giễu cợt nô tỳ! Nô tỳ không đi đâu hết á!”

Thẩm Nguyệt đưa chén cho nàng ta: “Lấy thêm một chén nữa tới đây”.

Vừa nãy, lúc Tần Như Lương đến, Thôi thị không có mặt ở Trì Xuân Uyển. Hiện giờ bà ta mới quay về, thấy bầu không khí trong phòng là lạ bèn hỏi: “Sao công chúa lại súc miệng vậy, vẫn còn sớm mà, lẽ nào người muốn đi nghỉ ngơi sao?”

Thẩm Nguyệt còn chưa kịp dặn dò Ngọc Nghiên rằng tốt nhất đừng để Thôi thị biết chuyện mà hôm nay Tần Như Lương đã làm với nàng.

Ai ngờ Ngọc Nghiên lại nhanh miệng hơn bất cứ ai, Thẩm Nguyệt chưa kịp ngăn cản thì đã nghe thấy nàng ta nói: “Vừa nãy tướng quân tới đây, sau đó công chúa liền súc miệng chứ sao”.

Thôi thị ngẩn ra: “Tướng quân đến và công chúa súc miệng… liên quan gì với nhau?”

“À, Ngọc Nghiên này, ngươi đi…”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện