Edit: Vi Yên | Beta: Ngư Nhi
Buổi đầu ghi hình đã đậm mùi thuốc súng thế đúng là không dễ gì.
Khương Sơ nhíu mày đi ra ngoài, vừa rửa bát vừa lầu bầu, "Tức chết đi được, tên Hứa Đình Thâm khốn kiếp."
Nếu người bình thường nói câu này thì thể nào cũng bị chửi chết nhưng Khương Sơ trông rất yếu đuối, giọng nói còn nũng nịu như đang làm nũng, nhất thời bình luận chỉ toàn ha ha, ngoài đồng tình thì chỉ có đồng tình mà thôi.
Vừa rửa bát xong thì nhiệm vụ đầu tiên tới. Khương Sơ đọc to lên, "Mời các cặp đôi tập hợp tại tầng 55. Yêu cầu giả làm người yêu mà không bị phát hiện, đôi nào ít phiếu nhất thì nhà gái phải rửa toàn bộ bát đĩa của bốn nhà."
WTF???
Khương Sơ không dám tin, chớp chớp mắt: "Tại sao lại là nhà gái?"
"Lần sau sẽ là nhà trai."
Khương Sơ không thích rửa bát, hơn nữa lại là bát đĩa của cả bốn nhà, "Bộ mấy người làm người khó lắm hả?"
Đạo diễn: Lúng túng nhưng vẫn không hề thất lễ mỉm cười thật tươi.
Cô đi thay quần áo, chuẩn bị tâm lý rất lâu mới gõ cửa phòng Hứa Đình Thâm, "Hứa Đình Thâm?"
Anh mở cửa, áo sơ mi cởi hai nút trên cùng nên lộ ra xương quai xanh làm người khác phải suy nghĩ bậy bạ, bên trên là đôi môi mềm mại. Khương Sơ sửng sốt, vội rời ánh mắt.
"Gì?" Âm cuối của Hứa Đình Thâm còn mang theo chút lười biếng.
Khương Sơ đưa phiếu nhiệm vụ, anh thản nhiên nhìn cô, "Không đi."
Khương Sơ tức, biết thế nãy không đưa nhiệm vụ cho anh.
Lúc Hứa Đình Thâm định đóng cửa, Khương Sơ như con thạch sùng bám lấy cánh cửa, giọng nói mềm mại dịu dàng, "Không đi là tôi sẽ phải rửa bát đấy."
Nhưng anh ta lại chẳng biết thương hoa tiếc ngọc, dùng tay gỡ từng ngón tay cô ra, "Được, đến lúc đó tôi sẽ đứng một bên cổ vũ cho cô."
Khương Sơ: "..." Cổ vũ cái con mẹ nhà anh ý.
Cô đang định từ bỏ thì đột nhiên đạo diễn nói, "Nếu không tham gia chương trình, khiến chương trình không thể tiến hành thì trừ một nửa thù lao của nghệ sĩ."
"Ông có còn là con người nữa không hả?" Cô mắng đạo diễn xong thì vội vàng buông cửa ôm tay Hứa Đình Thâm, "Anh cũng không muốn bị trừ tiền đâu nhỉ?"
Anh khẽ cười, "Không thiếu tiền."
"..." Có tiền thì ngon lắm sao?
Khương Sơ không buông tay, ôm tay anh lắc lắc, "Anh không đi tôi sẽ không bỏ ra đâu."
Hứa Đình Thâm nhìn chằm chằm đỉnh đầu cô, nhíu mày hỏi, "Cô đang làm nũng đấy à?"
"..." Người cô cứng lại, cả hai tai đỏ bừng, đến khi lấy lại tinh thần thì cửa đã đóng lại...
Đạo diễn tiếp tục nói, "Các đôi khác đều đã đến rồi, hai người còn không đi thì chúng tôi chỉ có thể trừ tiền!"
Khương Sơ vất vả lắm mới đến được đây, bị Hứa Đình Thâm hành hạ thì thôi nhưng sao có thể không được nhận tiền chứ! Cô xoắn xuýt trong chốc lát, thử nói, "Nếu anh tham gia thì tôi sẽ đồng ý với anh một điều kiện."
Cô vừa dứt lời thì cửa mở ra. Hứa Đình Thâm thay quần áo, anh mặc áo phông xanh sơ vin trong quần bò. Anh giơ tay che lấy khóe môi đã nhếch lên từ đời nào, "Tôi sẽ nhớ kĩ."
Khương Sơ: "???"
[Tui cá Hứa Đình Thâm vốn có ý định đi với Khương Sơ rồi, nhưng tui không có chứng cứ.] [Tui bị Khương Sơ chọc chết cười mất thôi, sao lại tự hố bản thân thế kia?] [Tui chèo cp này nhé, đáng yêu quá đi.] May mà Khương Sơ không thấy thanh bình luận, cô mà nhìn thấy đám fans cp này chắc sẽ tức giận đến hộc máu mất.
Hai người ra khỏi nhà. Khương Sơ chậm rãi đi sau lưng Hứa Đình Thâm, trong lòng thì thầm rủa anh. Vì quá nhập tâm, không chú ý nên cô đâm sầm vào tấm lưng rắn chắc nào đó. Cô lùi về phía sau, xoa xoa mũi. Từ đâu có một bàn tay lạnh lẽo nắm chặt tay cô, Khương Sơ sững sờ, tai đỏ bừng.
Khương Sơ không thấp nhưng vẫn thấp hơn Hứa Đình Thâm một cái đầu. Cô hơi ngẩng đầu là có thể thấy chiếc cằm tinh xảo và cái mũi cao thẳng của anh, thật sự anh mang lại cảm giác rất an toàn. Độ ấm ở lòng bàn tay truyền vào tim, tim cô đập thình thịch như chú nai con chạy loạn.
Khương Sơ thầm mắng bản thân, đã bao nhiêu năm rồi mà vẫn chẳng có tiền đồ gì cả.
Tay cô khẽ cựa quậy nhưng bị anh nắm thật chặt. Hứa Đình Thâm nghiêng đầu nhìn cô, "Có đôi nào yêu nhau mà lại không nắm tay đâu chứ?"
Bấy giờ Khương Sơ mới không phản kháng nữa nhưng cô vẫn hơi bất an, "Nếu bị lộ thì làm sao bây giờ?"
"Năng lực của tôi cô có thể yên tâm." Hứa Đình Thâm hơi dừng lại, "Còn cô thì..."
Anh không nói hết mà chỉ cười lạnh một tiếng, khóe miệng vì trào phúng mà khẽ cong lên một độ cong quyến rũ chết người.
Nụ cười trên mặt Khương Sơ vụt tắt, nai con đang chạy loạn trong lòng cũng vì câu nói này mà "bụp" một phát, chết luôn.
"Đừng căng thẳng." Có vẻ Hứa Đình Thâm nhận ra mình đã đả kích lòng tự trọng của cô gái nhỏ, anh bổ sung thêm một câu, "Chỉ cần cô không diễn thì mọi người sẽ tin thôi."
Khương Sơ: "..."
Thanh bình luận lại toàn ha ha.
[Hứa Đình Thâm ác thật!] [Show này hay thiệt, tui chưa thấy Hứa Đình Thâm đối xử với ai như thế cả.] [Tui còn cảm nhận được dã tâm muốn giết người của Khương Sơ nè.] [Uii tui háo hức muốn xem đoạn giả làm người yêu quá, hí hí...] Khương Sơ cũng không hy vọng gì, bị chọc cho tức chết mà vẫn phải giả bộ yêu thương thắm thiết. Hứa Đình Thâm cúi người véo cái má mềm mại của cô, "Chú ý sắc mặt."
Cô chợt quên mất cảm giác chán ghét Hứa Đình Thâm, cả người chỉ còn lại cảm giác khi Hứa Đình Thâm lấy tay véo mặt cô.
Tim Khương Sơ đập thật nhanh.
So với Hứa Đình Thâm hai mươi hai tuổi, Hứa Đình Thâm của tuổi hai mươi sáu còn lưu manh hơn nhiều.
Ba cặp còn lại đã yên vị trên salon từ lâu, thấy hai người tới thì nhiệt tình bắt chuyện. Có người thấy
mặt Khương Sơ cứ xị ra thì hỏi thăm, "Sao thế? Hai người cãi nhau à?"
Hứa Đình Thâm buông tay cô ra rồi ngồi xuống, "Chê cơm tôi làm không ngon."
Khương Sơ một lời khó nói hết lườm anh.
Thế mà anh cũng dám nói.
Danh hiệu ông chồng quốc dân của Hứa Đình Thâm không phải giả, cả ba nữ minh tinh ở đây đều thích anh, nghe xong lời này thì hâm mộ nhìn Khương Sơ, trong ánh mắt dường như còn có ý trách móc cô có phúc mà không biết hưởng.
Khương Sơ: "..."
Người nào muốn hưởng thì đi giùm tôi cái.
Cô đang chuẩn bị ngồi thì có một bàn tay kéo cô xuống, cô mất thăng bằng ngã ngồi lên đùi Hứa Đình Thâm, Khương Sơ vô thức ngọ nguậy thì bị anh giữ chặt.
Cánh tay anh vây cô lại trong ngực mình, khẽ phả hơi lên tai cô, "Nỡ chiến tranh lạnh với anh à?"
Âm thanh gợi cảm bên tai khiến hô hấp cô trở nên rối loạn, các mạch máu trong người như vỡ tung. Khương Sơ còn có thể cảm giác được hơi nóng rực trên đùi anh. Cô ngồi trong lòng anh mà như bị buộc trên dây cung, trái tim cô chỉ sợ đập lỗi nhịp.
Hứa Đình Thâm thấy cô gái trong lòng mặt đỏ bừng thì mới buông ra, đôi môi quyến rũ khẽ cười, "Mới yêu nên da mặt mỏng."
Mọi người đều tỏ vẻ đã hiểu.
Hai má Khương Sơ nóng lên, âm thanh mọi người trò chuyện đều bị bỏ ngoài tai, vì không muốn mọi người chú ý nên cô chôn mình ở một góc ghế salon. Khương Sơ đã hiểu tại sao Hứa Đình Thâm có thể nổi tiếng như bây giờ, ở cạnh đối thủ một mất một còn như cô, anh vẫn có thể diễn một cách hoàn mỹ như vậy.
Dù sao cũng chỉ là gặp dịp thì chơi, cô tự nói với chính mình, cũng không phải lần đầu tiên.
Mấy đôi tình nhân cùng điều tra viên do tổ đạo diễn phái tới ngồi nói chuyện phiếm. Đạo diễn giao nhiệm vụ cho bọn họ, hỏi các cặp đôi một vài vấn đề, từ đó tìm ra đôi nào là thật, đôi nào là giả. Ở đây chỉ có một đôi là thật, ba đôi còn lại đừng nói đến yêu đương, có khi đây còn là lần đầu tiên gặp mặt. Sau đó bốn cặp đôi cùng điều tra viên bỏ phiếu, tất nhiên không được tự bầu cho mình, cặp đôi nào nhận được nhiều phiếu bầu nhất sẽ được nhận gấp đôi tiền sinh hoạt.
Hứa Đình Thâm với Khương Sơ là đôi cuối cùng, các đôi trước đều không hoàn thành tốt.
Ngày đầu tiên bên nhau là... 19 tháng 4 năm 2014.
Khương Sơ nhớ rõ vì hôm đó cũng chính là sinh nhật cô. Cô nghiêng đầu nhìn Hứa Đình Thâm đang nghiêm túc ghi đáp án, ngón tay thon dài đẹp đẽ, trên mu bàn tay còn có các sợi tơ nho nhỏ, không biết anh có viết đúng không.
Lần đầu tiên hôn nhau là... trong lớp học.
Khi đó Khương Sơ vừa mới thành niên nên Hứa Đình Thâm không nỡ chạm vào cô, cùng lắm là nắm tay thôi. Hôm chủ nhật phòng học không có ai, Hứa Đình Thâm không chịu nổi bế cô ngồi lên bàn, hôn cho đến khi mắt cô rơm rơm nước mắt mới buông ra.
Khương Sơ viết đáp án xong thì thấy hơi khó chịu.
Cả mười câu hỏi, đáp án của Khương Sơ và Hứa Đình Thâm đều giống y như đúc. Ngay cả đôi yêu nhau thật cũng không ăn ý như vậy. Thế nên cuối cùng lúc bỏ phiếu "Đâu là đôi tình nhân thật sự", Khương Sơ với Hứa Đình Thâm đã được nhận số phiếu tối đa.
Khương Sơ: "..."
[Ha ha giả vờ yêu nhau mà cũng được full phiếu? Trò này có đáng tin không vậy?"] [Nhìn vẻ mặt bị sét đánh của Khương Sơ kìa.] [Chèo thuyền chèo thuyền~] [Ấy hai người đứng yên để tui mang cục dân chính đến luôn cho, mời hai người kết hôn.] [Chỉ có tui để ý tại sao đáp án của họ giống hệt nhau à? Chẳng lẽ bọn họ từng yêu nhau thật?] Trở về phòng, Hứa Đình Thâm cầm xấp mỏng nhân dân tê đập nhẹ lên đầu cô gái, khóe miệng vẫn nhếch lên, "Vui không?"
Giống như tất cả mọi việc anh làm chỉ để lấy lòng cô như mọi khi.
Anh quay phim, "Hai người yêu nhau thật à?"
Khương Sơ lấy lại tinh thần, hơi do dự rồi bắt đầu nói bừa, "Nhờ kịch bản đạo diễn đưa đấy chứ."
Đạo diễn: Tui không làm, tui không làm mà!
Ánh mắt của Hứa Đình Thâm trở nên ảm đạm nhưng nụ cười bất cần đời vẫn hiện hữu trên mặt, "Đúng vậy, không nhờ có kịch bản của đạo diễn thì sao bọn tôi thắng được? Cặp đôi chân chính còn chẳng ăn ý được như vậy, cô thấy có đúng không?"
Nụ cười trên mặt Khương Sơ rất gượng gạo, cô không nói gì.
Bình luận của mọi người ít dần. Bữa tối do Khương Sơ làm nhưng cô cũng chẳng để người khác rửa. Đêm khuya công việc đã kết thúc, các nhân viên tan làm, camera cũng được đóng lại.
Khương Sơ đi dép lê, trên người mặc chiếc váy ngủ màu hồng nhạt, đôi chân thẳng tắp trắng nõn lộ ra dưới lớp váy, tóc vẫn ướt mà đôi mắt hơi mơ màng. Yết hầu Hứa Đình Thâm nhấp nhô, anh vội rời mắt đi, "Không ngờ cô vẫn nhớ rõ thế."
Mãi một lúc sau Khương Sơ mới hiểu anh nhắc đến chuyện gì.
"Không phải là cô..." Hứa Đình Thâm nhếch môi, "Nhiều năm như thế mà vẫn nhớ mãi không quên tôi đấy chứ?"
Chương trước | Chương sau