Trans by Phương Tử Bối
Những năm Lâm Ương Ương học ở trường cao trung Thường Thanh xuất hiện một nam thần học bá được toàn trường công nhận - Lục Gia Trách.
Hắn lớn lên vô cùng đẹp trai.
Thanh tuấn cao quý, độc lai độc vãng*. Cứ như thần tiên hạ phàm gì đó, cao lãnh không thể đến gần.
*Độc lai độc vãng (独来独往): chỉ việc đi đâu làm gì cũng một mình.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mặc dù hắn luôn như vậy, mang dáng vẻ cự tuyệt người khác từ lúc cách xa ngàn dặm, cả người lúc nào cũng lạnh đến chết người, nhưng cũng không thiếu những cô gái vì hắn mà đổ gục như sóng xô.
Ngay cả bạn thân nhất của Lâm Ương Ương - Văn Tư Duyệt cũng không ngoại lệ, thậm chí còn vì hắn mà điên cuồng.
Cho dù những cô gái khác hoặc là đều đã bỏ cuộc, hoặc là không dám tiến đến, chỉ có mình bạn thân nhất của cô là theo đuổi người ta đến chết cũng không buông.
Điều này làm Lâm Ương Ương vô cùng sầu não.
Bởi vì cô phát hiện, bạn thân nhất - Văn Tư Duyệt của mình bởi vì việc thích nhưng không có được này mà phải chịu rất nhiều ánh mắt dị nghị cũng như những lời đồn khó nghe.
Thậm chí đến cả cô cũng cảm thấy Văn Tư Duyệt thích đến điên rồi.
"Đừng thích Lục Gia Trách nữa có được không?"
"Ương Ương, tớ làm không được."
Lâm Ương Ương căn bản không thể khuyên nhủ.
Vậy nên Văn Tư Duyệt thích Lục Gia Trách bao nhiêu, Lâm Ương Ương lại ghét hắn bấy nhiêu. Ghét hắn tại sao lại thu hút người khác đến vậy, ghét hắn tại sao lại không thích Văn Tư Duyệt.
Sau đó, Lâm Ương Ương phát hiện, dáng vẻ thanh phong lãng nguyệt* của học thần chỉ là bề ngoài thì thôi đi.
*Thanh phong lãng nguyệt (清风朗月): không quan tâm đến bất kỳ việc gì.
Hắn tại sao lại còn xấu xa như vậy? Đem thư tình của Văn Tư Duyệt gửi cho hắn dán lên bảng thông báo, giẫm đạp lên tấm lòng của người con gái thích hắn, khiến cô ấy biến thành trò cười.
Bởi vì chuyện này mà Văn Tư Duyện bị thông báo phê bình trước toàn trường, còn bị giáo viên mời phụ huynh.
Lâm Ương Ương bất lực mà nghĩ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Văn Tư Duyệt về nhà chắc không thoát khỏi bị mắng ra trò đâu nhỉ?
Bị bố mẹ mắng vẫn không phải là điều tồi tệ nhất, tồi tệ nhất là lúc ở trường, người chỉ chỉ trỏ trỏ Văn Tư Duyệt càng ngày càng nhiều. Càng quá đáng hơn là cô không biết từ lúc nào Văn Tư Duyệt còn phải chịu cảnh bạo lực học đường.
Lâm Ương Ương vừa lo lắng vừa tức giận, đột nhiên nghĩ đến nụ cười gượng gạo của Văn Tư Duyệt, còn có ánh mắt ảm đạm của cô ấy gần đây.
Vì vậy ở những mặt mà cô không trông thấy, Văn Tư Duyệt rốt cuộc đã chịu đựng bao nhiêu ủy khuất?
Lâm Ương Ương muốn ra mặt vì Văn Tư Duyệt, nhưng Văn Tư Duyệt lại luôn ngăn cô lại lắc đầu nói một câu ------ "Tớ không sao."
Không sao cái beep!
Nhưng Lâm Ương Ương vẫn chưa kịp thay Văn Tư Duyệt ra mặt. Vừa mới không nhìn thấy Văn Tư Duyệt một lúc, tại sao lại nghe người khác nói Văn Tư Duyệt nhảy lầu tự sát rồi?
Lâm Ương Ương hoảng loạn mất không chế chạy đến dưới lầu học, kết quả nhìn thấy Văn Tư Duyệt máu thịt lẫn lộn trong vũng máu.
Đồng tử thiếu nữ co rút, đến hô hấp cũng quên mất.
Trong không khí không ngừng truyền đến những lời thì thầm bàn tán từ những người xung quanh, nhưng trong đầu cô là một mảng trắng xóa.
Sợ hãi, bi phẫn... tất cả những cảm xúc tiêu cực lập tức