Gã dám ra ngoài nhận người quen sao? Không dám. Hình tượng anh tuấn tiêu sái của gã sụp đổ rồi, hiện giờ chỉ dư cái đầu và thân thể bay bay, dựa vào bán quỷ cách xa cô gái tóc dài miễn cưỡng vui vẻ sống qua ngày, làm gì còn có tư cách cùng vợ trước ôn chuyện? Đương nhiên càng không dám tìm vợ trước cầu cứu, chỉ sợ cô này giống Oánh Oánh, cũng muốn nhìn gã đau khổ.
Nhắc tới rất muốn trách cô gái tóc dài!
Nếu chẳng phải do hàm răng đáng sợ của cô nàng, thì sao gã có thể thảm đến độ hình tượng anh tuấn tiêu sái cũng giữ không ngừng được? Chứ không còn sử dụng được cái mỹ nam kế gì gì đó. . .
. . .
Mấy người bên này còn đang bị ép ăn cục tròn tròn màu đen, nhìn thôi đã muốn nôn ròi! Mà ánh mắt lạnh lẽo phu nhân quỷ nhìn chằm chằm vào bọn họ khiến trán họ chảy ròng ròng mồ hôi lạnh, nước mắt cũng muốn chảy xuống.
Cơ mà so với chỗ họ tranh nhau cùng im lặng, bên cạnh lại rất sôi nổi.
" Cờ rắc—— "
". . ."
"Rồm rộp —— "
". . ."
"Cờ rắc, rồm rộp, cờ rắc —— "
"..." Qủy phu nhân quay đầu, tròng mắt cũng muốn lòi ra, nhìn chằm chằm cô gái tóc dài giống như là hận sao không thể ăn cô ta!
Mấy người nọ thấy biết ơn quá xá, cô gái tóc dài kéo kéo oán hận, cho bọn họ rất nhiều không gian thở dốc, tốt nhất có thể làm cho phu nhân quên luôn bọn họ.
Đúng lúc này, tiểu Hỉ đột nhiên trở lại, nói: "Phu nhân, có thêm vài vị khách tới chúc thọ ạ! Ngài muốn cho bọn họ tiến vào không?"
Mấy người kia vừa thở ra một hơi, lại nổi hết da gà, khách á? Vậy mà vẫn còn có khách muốn tới? Nơi này rốt cuộc có bao nhiêu quỷ thế? ! Mấy con thôi bọn họ chịu được, nếu đến nữa là họ muốn chết luôn!
Quỷ phu nhân một hơi lại nghẹn trở về, trừng mắt oán hận nhìn cô gái tóc dài, nghiêm túc hỏi: "Là ai?"
Tiểu Hỉ nói: " Không biết nữa, chắc là quỷ gần đỉnh núi này, bọn họ nghe nói uy danh phu nhân, đặc biệt đến chúc thọ."
Phu nhân quỷ rất là vừa lòng gật đầu, nói, "Tuy rằng không mời mà tới, nhưng thấy bọn họ còn có phần lễ phép, để cho bọn họ vào đi."
Tiểu Hỉ đáp vâng một tiếng, quay đầu lại nói, vào hết đi.
Mấy người Lão Dương liếc nhau nghi ngờ không thôi, nuốt một ngụm nước bọt, không kìm lòng nổi nhìn về hướng cửa. Bỗng nhiên, họ thấy một quỷ không đầu xuất hiện trước cánh cổng xám xịt, nó đứng ở giữa không trung, thong thả bay tới trên đại sảnh; ngay sau đó, lại một con quỷ cụt tay xuất hiện; sau đó nữa, là một con quỷ dẹp hai đùi, lăn bò lê lết để đi đường; còn có quỷ mất thiếu bên trán , ngực cắm một cây sắt, vân...vân. Mấy con quỷ đấy nhìn là biết bị chết oan chết uổng, hình như là tai nạn xe cộ, cũng có gặp sự cố công trường. Khó có được một con nhìn nguyên vẹn, trên khuôn mặt chúng toàn là máu, vết bầm xanh xanh tím tím, thất khiếu chảy máu, nhìn qua cực kỳ dọa người.
Những con quỷ đấy lần lượt bay vào, trên khuôn mặt trắng bệnh nhoẻn một nụ cười cứng ngắc lại quỷ dị, bộ dáng chắp vá liếc thôi đã nổi gai óc !
Lão Dương nhìn thấy choáng váng: "Sao…sao bây giờ? Những con quỷ đấy nhìn không dễ chọc."
Thái Kiệt bây giờ cũng bị dọa đến tè ra quần: ". . . Hôm…hôm nay chúng ta có nguy cơ “nghẻo” ở chỗ này thật đó. Mấy người bọn mình chỉ sợ còn chưa đủ nhét kẽ răng bọn họ."
"Đệch, thật đáng sợ mà, tao muốn tự sát được không? Tao không muốn bị ăn. . . Mẹ tao tìm được tao không toàn thây, bà ấy sẽ cực kỳ đau khổ a ô ô ô."
". . ."
Trong thời điểm hoảng loạn không biết phải làm sao, bỗng thình lình lại có một con quỷ từ bên ngoài bay vào, nửa cái trán cô ta đều bị kẹt ở trong đá, đầu dinh trên mái nhà từ từ kéo vào, cơ thể cứng đơ bay bay lắc trái lắc phải, cô ấy thậm chí xoay tròn ba trăm sáu mươi độ, cuối cùng đôi mắt trắng dã bình tĩnh dừng ở trên người bọn họ.
"..."
Chỉ thấy cơ thể nữ quỷ đó lắc lư một chút, nhìn nhìn bọn họ, cả thân thể đều chuyển động, nhìn về phía cô gái tóc dài.
Cô gái tóc dài: "Rôm rốp, rôm rốp, rôm rốp—— "
Mấy người nọ: ". . ."
Ngay khi bọn họ cho rằng cô gái tóc dài xong đời rồi, lại thấy nữ quỷ đầu cắm trong đá, quay mông về phía bọn họ.
. . . ? ? ?
Chờ một chút, này là có ý gì thế?
Vì sao họ có cảm giác cô ta hơi tức giận? ! Bọn họ không hiểu, nhưng nghe nữ quỷ áo đỏ bên kia nói rằng: "Phu nhân, nghe nói hôm nay là sinh nhật trăm tuổi của người, cho nên chúng tôi mới cùng nhau tới chúc thọ, sợ mạo muội đến chúc lại quấy rầy người, thật sự là ngại ngùng. Đây là lễ vật nhỏ, xin hãy nhận lấy."
Quỷ cụt tay nói: "Vâng phu nhân, chúc người sinh nhật trăm tuổi vui vẻ, mỗi ngày như hôm nay, mãi mãi như hôm nay."
Qủy không đầu nói: "Chúc phu nhân phúc thọ dồi dào, phúc thọ trời ban, sống lâu muôn tuổi!"
Một đống tiền chúc phúc dâng lên, dỗ cho phu nhân quỷ cực kỳ vui vẻ, cô ta gật đầu ưu nhã: "Ừ, xem ra mọi người có tâm, đều ngồi xuống đi. Tiểu Hỉ, mang thức ăn lên đi."
Tiểu Hỉ vâng dạ, kêu nha hoàn mang thức ăn lên.
"À, đúng rồi." Nữ quỷ áo đỏ đứng lên, quan sát cô gái tóc dài đang ăn không ngừng, mỉm cười đem tiền biếu để trên khay nha hoàn quỷ, "Đây là hạ lễ